Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 283.
Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:01:43
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bình thường thì , nhưng ở chốn thanh tịnh như Thanh Thạch Am thì...
Chắc chắn bà sẽ tìm cớ xuống núi!
Dù món chay giả mặn như Đỉnh Hồ Thượng Tố, với như Ngô Siêu Mỹ, ăn sướng bằng thịt thật?
“Vị thịt giả … gì thì vẫn thịt thật.”
Quả nhiên, hai bữa ăn với món Kim Quang Ngũ Phương, Ngô Siêu Mỹ góp ý ngay với Trần Nhiễm: “Nấm đầu khỉ dùng để thịt thì tạm , nhưng vẫn tới. Mùi vị còn khác xa. Lần thử thêm vài loại nấm nữa nhé.”
Trần Nhiễm giúp sư cô dọn mâm, gật đầu ghi nhớ.
Tiểu sư cô thì vui lắm, giành lấy bát đũa trong tay cô: “Cô Trần, để rửa bát cho! Cô nghỉ , mấy món hôm nay cô nấu ngon tuyệt!”
Được khen, Trần Nhiễm tươi, miệng ngân nga vài câu, định tưới rau thì Ngô Siêu Mỹ gọi .
“Món song giòn xào nhanh hôm qua , cháu luyện thêm cho nhuần nhuyễn.”
Trần Nhiễm Ngô Siêu Mỹ với vẻ ngạc nhiên.
Bà hôm qua rằng món song giòn xào nhanh của cô nắm tám, chín phần tinh túy , phần còn chỉ cần thời gian rèn giũa thêm là đủ.
Vậy mà hôm nay luyện tiếp?
Hơn nữa...
Cô đưa mắt quanh.
Trong Thanh Thạch Am thì chắc chắn thể luyện món mặn. Muốn luyện tiếp, chỉ thể khu bếp dã chiến dựng tạm hôm .
Hơn nữa còn một vấn đề quan trọng, ngọn núi nhỏ nơi Thanh Thạch Am tọa lạc vốn ở nơi hẻo lánh. Bây giờ quá trưa , mua nguyên liệu?
Nguyên liệu món song giòn xào nhanh hôm đó của cô là do Thường Niệm buổi sáng nhờ mang tới.
“Giờ luyện luôn ạ?”. Trần Nhiễm gãi đầu: “… mề vịt với dày heo, chắc giờ còn chỗ nào mua .”
Ngô Siêu Mỹ thở dài, buông tay, mặt mày hậm hực.
“Biết hôm đó lời Thường mà lên núi ở! Ngày nào cũng cơm rau, nhạt nhẽo đến phát chán!”
“Rượu cũng cho uống!”
Trần Nhiễm bật , sang dỗ dành: “Cô Ngô, ít hôm nữa nếu cháu rảnh, cháu sẽ xuống núi mua con gà cho cô. rượu thì cô nên uống ít thôi ạ, cho sức khỏe .”
Cô mới nửa câu, ánh mắt Ngô Siêu Mỹ bắt đầu ngoài sân.
Ngay cả Trần Nhiễm cũng tò mò, đầu theo.
Thanh Thạch Am giữa sườn núi, bình thường tĩnh lặng đến độ thể tiếng lá rơi.
Thế mà hôm nay… Tjật sự thể dùng từ “ồn ào náo nhiệt” để miêu tả!
Không chỉ tiếng động, từ trong nhà ăn xa, Trần Nhiễm và Ngô Siêu Mỹ còn thấy đang dựng thứ gì đó. Hình như là một cái lều lớn?
“Họ đang gì ? Ra ngoài xem thử coi!”
Trụ trì của chùa cũng thấy tiếng ồn, liền bảo một tiểu ni cô xem tình hình.
Quanh năm chỉ quanh quẩn trong chùa, tiểu ni cô hiếm khi thấy cảnh đông như , bèn chạy nhanh, hồi lâu mới về.
“Bẩm sư trụ trì! Họ đang dựng rạp, là mở hội chợ!”
Sắc mặt trụ trì lúc thật sự khó tả.
Ở vùng núi , quanh chùa mười dặm lấy một nóc nhà dân, hội chợ ở đây là ?
Bán gì? Bán cho ai?
Đừng là bán cho các ni cô của Thanh Thạch Am, đều nhận tiền hương khói, trong chùa cơ bản tiền dư dả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/283.html.]
Trụ trì nhíu mày sang Trần Nhiễm và bà Ngô.
Ngô Siêu Mỹ thì còn hiểu chuyện gì. Trần Nhiễm bắt đầu thấy chột .
Trò "cô trốn, đuổi, cô cánh cũng khó thoát" diễn bao nhiêu , kiểu gì cũng thấy quen lắm…
Nếu thật là do mấy đó dựng lên…
Cô nhịn hỏi tiểu ni cô ngoài: "Sư cô, bên ngoài hội chợ bán những gì ạ?"
Tiểu ni cô chắp tay niệm Phật một câu, đó mới đáp, giọng lúng túng:
“Bọn họ… bày bán đủ loại rau củ, còn … thịt nữa.”
"A Di Đà Phật!"
Trụ trì thở dài niệm Phật hiệu, Trần Nhiễm dịu giọng : “Nếu cô việc thì cứ xem một chút cũng , đừng bận lòng.”
Thực tế, bà còn dứt lời thì Ngô Siêu Mỹ kéo tay Trần Nhiễm lôi !
“Ối dào, bận tâm gì! Có ăn thịt, uống rượu trong chùa ! Mau coi thử, xem thịt họ mang lên tươi !”
Lưng Ngô Siêu Mỹ thẳng tắp cả lên, chạy còn nhanh hơn cả Trần Nhiễm!
Hai khỏi Thanh Thạch Am, rẽ qua đoạn đường đất là thấy ngay khu hội chợ tạm bãi trống, tấp nập, cờ quạt phấp phới.
Trần Nhiễm lấy tay che nắng, nheo mắt kỹ, quả nhiên thấy một loạt gương mặt quen.
Người đang xẻ thịt heo, tay nghề d.a.o bếp trò chính là Vương Chiêu Sơn, dù gì ông cũng từng học bếp mấy năm, chặt sườn heo cũng dáng lắm.
Người đang rửa rau, gọt khoai là Đường Dương, bên cạnh là Cao Lôi với mái tóc duỗi thẳng trẻ trung hẳn.
Còn Chúc Huống Huống, mặc bộ đồ giống hệt Đường Dương, đang tấn bên bếp.
Xa xa là Cơ Du, Cao Thục Nhàn, cả Bạch Khánh cũng mặt. Ngay cả Mễ Thành Chí và Thanh Tiêu cũng đến, đang xây bếp lò tạm, xếp sẵn mấy chiếc bàn ăn bên cạnh.
Vừa thấy Trần Nhiễm bước , cô Vương lập tức đặt máy tính xách tay xuống ghế xếp, còn Vương Chiêu Sơn cũng vứt d.a.o thịt sang một bên.
Ông tuyên bố, kế hoạch dụ bắt Trần Nhiễm , thành công viên mãn!
“Đầu bếp Trần, tới đây nếm thử món song giòn xào nhanh của cháu ! Chú chạy qua mấy cái làng, mua mề vịt và dày heo g.i.ế.c tươi rói đó!”
Chương 101: Xứng danh Thực Vi Thiên!
Phản ứng đầu tiên của Trần Nhiễm là: Hội chợ dựng gần ngôi chùa như , nhỉ?
"Mọi bày gần quá đấy… trụ trì giận ạ?”
Ngô Siêu Mỹ lúc đó đang xem xét nguyên liệu, liền đáp: “Xa thế còn đủ ? Cháu thử hỏi mấy vị sư cô xem, lúc họ xuống núi xin thức ăn, nhà nấu món mặn thì cần xin phép ?”
Mễ Thành Chí cũng chỉ cái máy đặt bên bếp : “Không , máy lọc khói , mùi sẽ bay sang chùa !”
Trần Nhiễm , thấy quen quen, cố nhớ một chút hỏi.
“Anh từng ở cái ổ lừa đảo …”
Mễ Thành Chí gật đầu!
Giờ thì việc định, tuy công việc vất vả nhưng ít nhất là nơi lừa lọc .
Anh kể: “Vẫn là ông cụ Trình giúp tìm việc trong xưởng của t.ử cụ . Làm theo ca, nhưng lương khá, thêm phụ cấp!”
Ngày , vì tìm việc mà sa chỗ lừa đảo, chẳng ngờ nhờ cú ngã đó tìm cơ hội thật.
Có điều, giờ chuyện quan trọng nhất với là giảm bớt mười ký tăng lên hồi ở trong ổ !
“Vậy thì quá .”
Trần Nhiễm giỏi ăn , khen một câu là bí luôn gì nữa.