Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 290.

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:03:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Làm đầu bếp mà nếm thử thì gọi là đầu bếp? Dù cảm vị, thì cũng tập mà nếm. Chị cho Nhiễm Nhiễm đôi đũa, bảo nhớ kỹ chuyện đó.”

liếc Thường Niệm một cái: “Mấy cũng , suốt ngày nào là nấu ăn thiền ý, nào là dạy bằng lời gợi mở, quanh co. Nói thẳng cho , đứa nhỏ ngoan thế, suýt nữa mấy rối hết cả đầu!”

“Được , em dám dạy trò kiểu như chị. Học trò chị dạy thì nổi tiếng khắp nơi mà.”

Thường Niệm nhớ đến đôi đũa mà Ngô Siêu Mỹ luôn mang theo bên , đôi đũa bằng bạc khảm ngọc, ngay cả trong thời buổi khó khăn nhất cũng ai dám lấy .

“Đi thôi, mấy ngày nữa chúng cũng xuống núi. Tìm chỗ nào yên tĩnh, chờ Nhiễm Nhiễm lên tivi. Chị còn để dành cho em hai chai rượu sáu mươi năm đấy, uống một bữa thật !”

Hai bóng , một cao một thấp, lững thững về phía phòng thiền. Tóc họ bạc, dáng chậm, nhưng tán cây xanh mát, giống như hai đóa ngọc lan lặng lẽ tỏa hương.

Họ lớn vì một câu chuyện nào đó, khiến một đôi chim khách cây hoảng hốt bay vút lên, kéo theo tiếng cánh xào xạc vang vọng trong trung.

Dưới chân núi yên ả, tiếng chim khách vang vọng như một lời tiễn biệt.

Trần Nhiễm cũng ngẩng đầu theo bóng hai con chim bay qua mới tiếp tục xuống núi.

Lạ một điều là chẳng ai đến chặn cô !

Trần Nhiễm nhịn mở vòng bạn bè, trộm xem hâm mộ trong danh sách đang gì.

Trang của cô Vương thì vẫn trống . Cơ Du thì đăng ba bài liên tiếp, phòng tập gym cô Vương giới thiệu, quà tặng công ty phát, và một cuốn sách cô Vương khuyên .

Đường Dương đăng ảnh đang luyện tấn. Còn Cao Lôi thì đang than phiền vì uốn tóc thứ hai thất bại.

Mọi thứ dường như đang yên bình, đều sống vui vẻ.

Trần Nhiễm thấy gì đó .

Cô lắc đầu, xách hành lý lên, nhanh về phía . Phải xuống núi , lập tức đến chỗ thuê cuối cùng!

Vì ở Thanh Thạch Am tiện nấu nướng nên món Cửu chuyển đại tràng, cô mới chỉ xem Ngô Siêu Mỹ một , bản vẫn tự tay thực hành.

Tuy công thức ghi nhớ kỹ càng, nhưng giống mấy món mà hệ thống từng hướng dẫn, cô cần tự nấu thử, tự cảm nhận.

Đặc biệt là món ăn vị lạ … Trần Nhiễm đây từng thử qua.

“Hệ thống ơi, đưa gợi ý địa điểm ? Mấy đều chỉ đường rõ ràng mà! Giờ chỉ bốn chữ Trường tiểu học Hy Vọng, thế nào đây?”

Cô mở bảng điều khiển hệ thống , phát hiện, chỗ ghi mấy chữ Trường tiểu học Hy Vọng biến mất!

Trần Nhiễm giật một cái.

Hệ thống ?

Giờ vẫn lấy vị giác ! Lúc mà trục trặc thì chẳng dọa quá !

“Hệ thống?”

“Hệ thống! Mau đây! Địa điểm nhiệm vụ ? Đình công thật ?”

Hồi đầu nhiệm vụ, cô còn tự khắp nơi tìm chỗ thêm. càng về , hệ thống ngày càng chủ động, giao nhiệm vụ rõ ràng, chỉ chỗ cụ thể.

“Có chuyện gì ?”

Vừa mới hy vọng thể khôi phục vị giác nhờ nhiệm vụ cuối, mà hệ thống đột ngột mất tín hiệu, Trần Nhiễm thật sự hoang mang.

, may mắn là, hệ thống thực sự đình công.

[Vui lòng đợi một chút, hệ thống đang chọn địa điểm thuê phù hợp nhất.]

Trần Nhiễm ồ một tiếng.

“Vậy là mấy nơi thêm ngẫu nhiên mà , đều do mày sắp xếp .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/290.html.]

Nói như , KTV và nhà ma , đều là hệ thống cố tình kéo cô đến?

… Còn ổ lừa đảo.

Trần Nhiễm nhân cơ hội mặc cả: “Thế tức là lúc tao lừa ổ lừa đảo, cũng là do mày giở trò?”

“Ba nhiệm vụ công thức mà mày ? Không thì cho thêm vài món đồ cũng !”

“Sau tao còn mở tiệm đó! Ít nhất cũng cho vốn ăn chứ!”

Hệ thống tiếp tục trả lời.

Không hệ thống giả vờ im lặng, mà là nó đang thực sự nghiêm túc so sánh ưu và nhược điểm của hai địa điểm thuê.

Cùng lúc đó, cách đó xa, Hứa Trạm Anh cũng đang bận rộn kiểm tra cuối cùng.

“Dựa dữ liệu thu thập đây, chắc chắn rằng chậm nhất là ngày mai, Trần Nhiễm sẽ bắt đầu tìm nơi việc mới. Mọi , hãy chuẩn tinh thần!”

“Kiểm tra chéo một nữa! Ai từng gặp mặt Trần Nhiễm thì tự giác sang một bên, đợi cô ký hợp đồng xong hẵng lộ mặt!”

Mọi bắt đầu kiểm tra lẫn . Tổng giám đốc Hứa và cô Vương trao đổi ánh mắt, mỗi rẽ sang một bên, cùng bước kiểm tra từng góc trong quán sách, nơi dựng lên đặc biệt để giăng bẫy Trần Nhiễm.

Dựa theo ba nguyên tắc vàng mà Hứa Trạm Anh từng tổng kết. 

Thứ nhất, quán sách cách ngọn núi Thanh Thạch Am hai giờ chạy xe. Đây cũng là thị trấn nhỏ duy nhất ở gần đó.

Khoảng cách hảo!

Thứ hai, Trần Nhiễm đang cần tìm những kiểu thực khách khác để học hỏi. Địa điểm du lịch thì mê di chuyển, KTV thì là chốn giải trí, cả miền nam và miền bắc.

Quán sách thì khác hẳn. Vừa yên tĩnh, một nhóm mới.

Thứ ba, đầu bếp Trần thích việc ở những nơi lớn. Ngược , cô giúp đỡ gặp khó.

Hứa Trạm Anh và Vương Thanh An nửa vòng gặp cửa quán, cùng bên trong.

Một quán sách nhỏ cũ kỹ, gần như thời đại lãng quên.

Thiết lập nhân vật của ông chủ là nhân viên 996 của công ty lớn nghỉ việc vì sức khỏe, mở quán sách ban đầu là vì lý tưởng, nhưng hiện thực tàn khốc, lý tưởng đè nén đến cong cả lưng.

Sách trong quán phần lớn là danh tác, giá sách cũng đều là đồ cũ thật sự.

Ngoài sách, quán còn bán thêm vài món ăn đơn giản, nên cần một đầu bếp mới.

Hoàn hảo!

“Mọi tin , đặc biệt điều tra , đầu bếp Trần trong mắt gần như sở thích cá nhân gì, thực lúc nhỏ cũng thích tiểu thuyết! Cô nhất định sẽ mắc câu!”

Hệ thống cũng thấy kế hoạch quá . Nó chẳng buồn giải thích nhiều, chỉ đưa cho Trần Nhiễm vị trí một thị trấn nhỏ, tiếp tục suy nghĩ ở phía .

Nghĩ mãi nên chọn bên nào, hệ thống dứt khoát để Trần Nhiễm tự quyết.

[Xin mời chọn nơi việc tiếp theo: Trường tiểu học Hy Vọng ở phía , hoặc quán sách ngay cạnh cổng trường tiểu học.]

Quán sách ư?

Trần Nhiễm khựng , bước nhanh tới.

Hồi tiểu học, đối diện trường cô cũng từng một tiệm cho thuê truyện. tiệm chẳng bao lâu đóng cửa.

cửa quán sách, bên trong. Mà ở phía cánh cửa, nhiều ánh mắt đang hồi hộp dõi theo cô!

“Sắp đến ! Sắp đến !”

 

Loading...