Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 291.
Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:03:28
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tổng giám đốc Hứa giỏi thật đấy, vẻ sắp thành công !”
“Suỵt! Nhỏ tiếng thôi! Bị thấy là hỏng cả kế hoạch đấy!”
Trần Nhiễm nhấc chân lên, định bước . ngay lúc sắp đặt chân qua cửa, cô chần chừ rụt về.
“Hay là chọn nơi nữa?”
Hệ thống hiếm hoi lên tiếng: “Tại ?”
Trần Nhiễm thở dài: “Lần món Cửu chuyển đại tràng mà. Món mùi khá nặng, nấu trong quán sách thì phiền lắm. Cả đống sách ở đây mà ám mùi thì hỏng hết.”
Cô xoay , về phía cổng của Trường tiểu học Hy Vọng bên cạnh, lẩm bẩm.
“Mình thực sự thích sách, nếu sách đều ám mùi cơm canh, thì .”
Chương 105: Ớt xào thịt
Nhìn Trần Nhiễm xoay bước cổng trường tiểu học bên cạnh, nhóm hồi hộp dõi theo cô lập tức nổ tung như ong vỡ tổ.
“A? Nãy rõ ràng sắp bước quán sách mà! Sao tự nhiên ngoắt ?”
“Không tại , cảm thấy từ trong mắt đầu bếp Trần ba phần nỡ, ba phần đau lòng, ba phần quyết đoán…”
“Đủ ! Đừng chia biểu đồ hình tròn nữa! Cậu còn thiếu một phần kìa!”
Hứa Trạm Anh cũng chút hoang mang.
Chẳng lẽ thông tin bà thu thập sai? Đến cả bạn học hồi tiểu học của Trần Nhiễm, bà còn tra mà!
Mà hành động của Trần Nhiễm, rõ ràng là cô chút cảm tình với quán sách chứ vô tâm vô tình. Rõ ràng là mà?
Cửa tiệm dán thông báo tuyển to đùng, bày đủ chiêu trò bắt mắt, mà vẫn bỏ qua?
Bà sang Vương Thanh An. Cô Vương nhanh tay bước sang một góc gọi điện thoại.
Giờ lúc tiếc nuối nữa. Quan trọng là nhanh chóng tìm mối quen ở địa phương.
Bà chính là trải qua thời mượn trẻ con ở nhà trẻ!
Nghe vài câu, Hứa Trạm Anh cũng vội hiệu cho trợ lý, yêu cầu lập tức liên hệ thêm các mối quen xung quanh. Vài trong nhóm theo hỗ trợ gần đó cũng khỏi thắc mắc, bèn hỏi nhỏ: “Tổng giám đốc Hứa ơi, quán sách của còn mở nữa ạ?”
“Cứ mở ! Tạm coi như là điểm tụ họp , nếu hâm mộ tới thì còn chỗ tiếp đón.”
Nói , tổng giám đốc Hứa thở dài, ánh mắt ganh tị nuối tiếc về phía cổng trường.
Hồi cô học tiểu học, chẳng đầu bếp giỏi nào đến nấu cơm từ thiện thế chứ!
Mà bên trong Trường tiểu học Hy Vọng lúc , chẳng ai rằng phúc lợi của họ sắp tới.
Ngược , đang Trần Nhiễm với vẻ thăm dò lẫn nghi ngại.
“Giờ sinh viên trường tìm việc khó đến thế ?”
“Cô bé , cô nổi đấy? Ở đây nấu cơm tập thể đấy, thấy cái nồi to đùng ?”
Trần Nhiễm nhiều, bước tới cầm lấy một chiếc chảo xào lớn bên cạnh, tung lên một cách dứt khoát đón lấy gọn ghẽ.
Sau đó, cô rút từ trong túi giấy khám sức khỏe và bằng cấp nấu ăn, giọng bình tĩnh: “Cháu từng bếp hai tháng ở trường mầm non . Vậy đủ ạ?”
Mọi xung quanh gật gù.
Dù cũng chỉ là tuyển đầu bếp tạm thời. Chỉ cần cô nấu , món ăn gây đau bụng cho học sinh là . Khó ăn chút cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/291.html.]
Dù thì chi phí bữa ăn của trường tiểu học Hy Vọng chủ yếu dựa trợ cấp, học sinh về cơ bản là ăn cơm miễn phí, khó ăn một chút cả.
Việc tuyển đầu bếp tạm thời ở một thị trấn nhỏ như thế thật sự dễ chút nào.
“Được , quá !”
Người phụ trách nhà ăn vẫy tay, hiệu cho Trần Nhiễm trong: “Mỗi ngày ba bữa cơm, nhưng bữa trưa là chính vì nhiều học sinh bán trú. Buổi sáng và tối ít học sinh hơn nên nấu đơn giản thôi. Cháu cứ theo thím Hác là .”
Học sinh ở Trường tiểu học Hy Vọng nhiều, bếp ăn phía cũng chỉ sáu, bảy . Hai là đầu bếp chính, còn lo các việc linh tinh.
Lúc Trần Nhiễm đến, thím Hác đang rửa một chậu rau to. Nấu xong còn lo múc cơm cho học sinh nữa.
“Trời đất ơi, cuối cùng cũng đến giúp !”
Tuy trường nhỏ, nhưng công việc trong bếp chẳng lúc nào rảnh. Nhất là thiếu đầu bếp chính, ai cũng chạy ngược chạy xuôi.
“Thôi nhiều nữa, bắt tay việc thôi! Còn hai tiếng nữa là tụi nhỏ tan học ăn cơm !”
Cái bếp to, nồi to, mớ nguyên liệu chất thành đống, khiến Trần Nhiễm thấy quen gần gũi.
Việc đầu tiên là thái bắp cải.
Những ngày ở Thanh Thạch Am giúp Trần Nhiễm hiểu rõ hơn về rau củ.
Trước tuy nấu ăn ở nhà họ Trần ít, cũng cắt rau nhiều , nhưng chẳng mấy khi tự tay chăm sóc rau sạch từ đầu đến cuối như bây giờ.
Cô cầm một cây bắp cải rửa sạch, nhẹ nhàng sờ thử, vỗ một cái dứt khoát.
Chỉ một cú vỗ, cây bắp cải lập tức bung gọn ghẽ.
Cô tiện tay bẻ một miếng lá nhỏ cho miệng, nhai cảm nhận mùi thơm mát đặc trưng của rau tươi, nước rau ngọt nhẹ lan trong khoang miệng.
Bắp cải tươi, giòn.
Cô sang hỏi thím Hác: “Có yêu cầu món gì ạ? Hay cháu tự theo ý ?”
“Cứ tự , rau với thịt chỉ bấy nhiêu đó thôi, nấu bốn món là .”
Trường hỗ trợ bữa ăn, nhưng tiền bạc cũng eo hẹp. Nguyên liệu hôm nay qua cũng khá đơn giản. Món mặn duy nhất là một ít thịt ba chỉ với trứng, còn rau thì cũng chỉ vài loại quen thuộc.
Trần Nhiễm nhanh một lượt, tính nhẩm trong đầu bắt tay .
Thịt ba chỉ nhiều, chia dùng cho hợp lý: Phần da để riêng, phần thịt để riêng.
Đậu nành ngâm, lát nữa nấu chung với da lợn. Nếu hầm kỹ, thêm chút vị đậm, món da lợn kho đậu nành sẽ hương vị gần giống chân giò.
Từ góc bếp moi một vốc tôm khô khá to, đủ để nấu thêm một món Tái Bàng Giải nữa.
Vì ở đây thích ăn cay, nên cô quyết định đem phần thịt còn xào với ớt. Vừa hợp khẩu vị, đủ thơm ngon.
Cuối cùng là một món bí đao kho dầu hào, đơn giản nhưng đưa cơm.
Thím Hác bên thấy Trần Nhiễm cứ im lặng, cứ tưởng cô còn đang lúng túng, liền bước tới nhắc khẽ: “Cứ đơn giản là … Không , mỗi bữa học sinh chỉ tốn một đồng, miễn là sạch sẽ là !”
Lời của bà dứt, liền thấy Trần Nhiễm bắt đầu vung d.a.o thái thịt!
Dù rành nấu nướng, nhưng chỉ cách cô dùng dao, thím Hác cũng hiểu ngay. Ôi trời, đúng là đầu bếp thật đến !
Xem miếng da lợn lạng gọn gàng, miếng thịt thái mỏng thế !
Điện thoại rung lên, thím Hác lấy xem. Là cô giáo quen đang nhắn hỏi:
“Thím Hác ơi, hôm nay cửa sổ nào ngon ạ?”