Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 292.
Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:03:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Là lâu năm trong bếp của Trường tiểu học Hy Vọng, thím Hác quen ít giáo viên, đặc biệt là mấy cô dạy tình nguyện còn trẻ.
Bà sống luôn trong khu tập thể, nên hễ ai nhờ việc gì, bà đều sẵn sàng giúp một tay.
Cô giáo Tiểu Triệu thường nũng nịu với bà , chỉ vì bà khâu cái túi cho cô mà đó cô mang đồ ăn vặt đến biếu mấy . Vậy nên bà giữ chút đồ ăn ngon cho cô .
Mấy cô gái nhỏ , tuổi lớn, chạy đến nơi xa xôi thế dạy tình nguyện! Thật dễ dàng, ít nhất để ăn uống hợp khẩu vị một chút!
“Có đầu bếp mới tới, tay nghề coi bộ khá lắm! Hôm nay đến xếp hàng ở cửa sổ hai nha!”
Tiểu Triệu xem xong tin nhắn, liền hô to trong văn phòng: “Hôm nay cửa sổ hai nha! Mau thôi!”
“Các , tớ lấy đồ chuyển phát nhanh qua ”. Cô gái bàn đối diện của cô ủ rũ : “Tương ớt của tớ đến , đồ ăn ở trường , tớ thực sự nuốt trôi nữa.”
Thức ăn trong trường đúng là rẻ, nhưng cũng nhạt nhẽo y như lời đồn. Lương giáo viên tình nguyện chẳng bao nhiêu, mấy cô nỡ ngoài ăn, đành chịu đựng .
“Thím Hác hôm nay đầu bếp mới, thử , bất ngờ!”
“Thôi , nào chẳng thế, còn dở hơn chứ. Lát nữa tớ chia ít tương ớt.”
Nghe bạn thế, Tiểu Triệu cũng lo.
Dạy học ở đây, cực thì cực thật, nhưng mỗi thấy lũ trẻ , cô thấy vất vả đều đáng giá.
Chỉ là, nếu bữa ăn ngon hơn chút thì sẽ tuyệt hơn nhiều.
Cơm canh ở nhà ăn , chỉ cô thích ăn, ngay cả học sinh cũng mấy thích ăn.
Trên đường nhà ăn, mới nửa đường, Tiểu Triệu phát hiện một điều khác lạ.
Trong khí mùi gì đó… thơm thơm!
Bước chân cô liền nhanh hơn, theo lời thím Hác mách, cô chạy tới cửa sổ hai.
“Cho cháu một suất cơm!”
Thím Hác chờ sẵn.
Bốn món ăn đặt trong mấy thùng giữ nhiệt, mở nắp là mùi thơm đậm đà lan khắp gian bếp.
“Nào, cháu phủ món nào lên cơm?”
Thím Hác nén chặt một phần cơm trắng cho cô giáo Tiểu Triệu, xách muôi sẵn sàng múc đồ ăn.
Tiểu Triệu quầy, bỗng cảm thấy nên chọn món nào.
Món bắp cải trứng thơm lừng, nước dùng trong vắt mà đậm đà.
Còn món kho màu nâu đỏ, tưởng là thịt mỡ, ai ngờ là bí bao kho dầu hào.
Hai món còn , trông càng thèm hơn!
Đậu nành và da lợn hầm cùng , nước kho màu nâu đỏ thôi khiến nuốt nước miếng.
Còn món ớt xào thịt , ớt xanh bóng mượt, thơm nức mùi mỡ phi, thịt ba chỉ cháy cạnh màu nâu sậm, qua đưa cơm thế nào !
Không do dự nữa, chính là món ớt xào thịt trộn cơm !
Tiểu Triệu cảm thấy nước miếng của sắp chảy !
“Món ớt xào thịt ! Món !”
“Được !”
Thím Hác thương mấy cô giáo trẻ, múc cho cô một muôi đầy phủ lên cơm: “Nếu ăn đủ, đến sớm mà lấy thêm nhé!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/292.html.]
Bà , đầu bếp mới đúng là nghề. Món nào cũng dễ ăn, đậm đà, ngon miệng. Đến muộn chút là chẳng còn phần !
Tiểu Triệu bưng khay cơm, vội tìm chỗ cạnh cửa sổ.
Cô gắp một miếng cơm đầu tiên, phía là miếng ớt xanh căng bóng, kèm miếng thịt cháy cạnh thơm lừng.
Không chỉ thịt và ớt, lớp cơm còn dính nước kho sánh mịn, bên ánh lên lớp dầu vàng óng…
Ớt xào thịt là bóng mỡ như thế mới đúng chuẩn!
Cơn đói cồn cào cả buổi sáng, giờ đây đều hóa thành cảm giác thèm ăn, cùng thúc giục cô ăn miếng cơm !
Một miếng ăn , thỏa mãn vô cùng.
Ớt bóng loáng dầu mỡ lửa đúng độ, mang theo chút giòn, nhưng trong cái giòn hề chút mùi hăng nào. Mùi thơm thanh mát của ớt vẫn còn đó, hương thơm thanh mát cộng với vị cay, còn mùi thơm cháy cạnh của thịt lợn…
Một miếng ăn , sảng khoái bao!
“Ngon quá!”
Triệu Tư Văn kìm mà kêu khẽ một tiếng. Cô vốn ăn cay giỏi, liền vội vàng xúc thêm một muỗng bí đao kho dầu hào đưa miệng.
Bí đao gì mà mềm đến thế! Ăn dẻo thấm vị, chẳng thua kém thịt kho chút nào!
Vị kho đậm đà dịu bớt cảm giác cay trong miệng, nhưng khiến bụng cô càng thêm đói.
Cô chỉ ăn hết sạch đĩa cơm trong một cho thỏa mãn!
lúc , đồng nghiệp của Triệu Tư Văn về, tay cầm theo gói đồ chuyển phát nhanh, gương mặt đầy phấn khích: “Ớt tương của tớ tới ! Nào, … Ủa khoan , phần cơm của khác với của tớ ?”
Vì mải lấy hàng nên cô đến trễ, cơm canh ở cửa sổ 2 hết sạch, đành xếp hàng ở cửa sổ 1.
Xem , cùng là nguyên liệu, trong khay cơm của cô là ớt xào đậu nành, bí đao luộc viên, bắp cải xào giấm, ớt xào trứng…
“Ê ê, cho tớ nếm thử miếng !”
“Ơ ! Tớ gọi cùng mà chịu, giờ còn định cướp của tớ nữa hả…”
Đồng nghiệp chỉ tay ngoài cửa sổ: “Kìa, xem ngoài đó đông ?”
Triệu Tư Văn ngẩng đầu . Quả nhiên một đám đang chụm bên hàng rào. Không cô hoa mắt , mà thấy ai nấy đều đang ngẩng đầu hít lấy hít để?
“Họ đang gì ?”. Cô hỏi, nhưng sang thấy đồng nghiệp đang lim dim mắt, vẻ mặt say mê: “Ơ cướp đồ ăn của tớ!”
Không buồn quan tâm đến đám ngoài hàng rào nữa, Triệu Tư Văn cúi đầu, tăng tốc độ ăn cơm.
Ngoài cửa sổ, Vương Chiêu Sơn hít mạnh một bằng mũi: “Ớt xào thịt…”
Không , ông nhất định tìm cách lẻn trong!
Ngay cả những món lớn như đầu sư tử, tam sáo áp, ông cũng từng thèm đến thế.
Càng là món đơn giản, ông càng ăn thử tay nghề thật sự của một đầu bếp giỏi!
Chương 106: Tiệc tối từ thiện
Bọn trẻ sân thể d.ụ.c mấy ông chú kỳ lạ bám ở lan can bên cạnh đang gì, chúng chỉ tò mò một cái, hoạt động riêng.
Ngôi trường tiểu học Hy Vọng vốn dư dả gì.
Nhìn qua sân trường lồi lõm, tường rào bong tróc, cửa sổ nhà bếp vỡ một mảng là ngay. Nếu nhờ chỗ cửa sổ hỏng đó, đám ngoài rào cũng chẳng thể ngửi mùi thơm khiến mất hồn như thế.
Tuy điều kiện vật chất thiếu thốn, nhưng ai cũng thể thấy thầy cô và nhân viên nơi đây đều tận tụy.
Sân trường dù đường chạy trải nhựa, nhưng sạch bong dính một hòn sỏi.