Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 296.

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:04:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ở KTV Bạch Thiên Nga, cực kỳ giỏi rửa cá diếc nhỏ!

Giọng tổng giám đốc Hứa vẫn giữ vẻ kiêu ngạo như thường lệ, nhưng nếu ai quen bà sẽ nhận , trong lời ẩn chứa đôi chút dè dặt: “Chúng còn liên hệ cả với Đỗ Triệu Hổ, nhưng ông Hứa cứ khăng khăng đón tận nơi, trông chừng kỹ lưỡng thì mới chịu để Đỗ Triệu Hổ qua đây. Cuối cùng Đường Dương tự đón .”

“Còn nữa, bà cũng đòi qua. bảo bà tự đến thôi, mà bà cứ nhất quyết về lấy cho hũ dưa bà tự muối ở nhà. Bà bảo từng hứa với cô hồi ở Dương Liên Sơn …”

Trần Nhiễm đầu , thì là Thư Kiến Dân, lâu gặp!

Đột nhiên một vật nhỏ bay bổ nhào tới, một tay ôm lấy tay Trần Nhiễm: “Cô Trần! Em nhớ cô lắm, lâu ăn món đầu sư t.ử của cô!”

Trần Nhiễm cúi đầu , là Chúc Huống Huống.

Thôi . Nếu Đường Dương tự đón , thì việc cô học trò út của cô là Chúc Huống Huống xuất hiện ở đây cũng là điều dễ hiểu.

Lâu gặp, Chúc Huống Huống vẻ gầy , nhưng vai rộng hơn hẳn.

Trần Nhiễm cúi xuống định bế cô bé lên, ngập ngừng một chút đổi ý, xuống ôm cô bé lòng.

“Em nhớ cô, là nhớ món đầu sư t.ử ?”

Câu đúng là khó trả lời. Chúc Huống Huống, khi trải qua đủ kiểu huấn luyện thực tế ở nhà, cách ứng phó riêng.

Cô bé ôm cổ Trần Nhiễm thật chặt, còn dụi má má cô: “Cô Trần đừng giận mà! Mọi chỉ là quá thèm món cô nấu thôi! Cô xem bếp chúng em chuẩn ? Em còn dán thêm mấy cái hình nữa cơ!”

Thật , Trần Nhiễm ngay từ đầu hề tức giận. Nhất là khi thấy căn bếp chuẩn tươm tất, gặp bao nhiêu quen, trong lòng cô càng thấy ấm áp và xúc động.

“Không giận.”

Cô ngẩng đầu sang tổng giám đốc Hứa, thấy gương mặt thường ngày vốn mạnh mẽ, hôm nay thoáng chút lo lắng.

tự đưa tới thế , thì bữa tiệc tối từ thiện sắp tới… cho chủ quán một nhé?”

Tổng giám đốc Hứa vỗ tay lớn.

“Không vấn đề gì! Giao cho chúng , cháu chỉ cần nấu ăn cho , thoải mái nghiên cứu Cửu chuyển đại tràng.”

“Tiệm sách, sách bên trong, còn gian bếp , đợi khi kết thúc, bộ trực tiếp quyên góp cho Trường tiểu học Hy Vọng!”

Chương 108: Hương vị của hy vọng

Nhà bếp trong quán sách đúng là dễ dùng hơn hẳn bếp của Trường Tiểu học Hy Vọng.

tính lượng trong nhóm hâm mộ, nơi đây thậm chí còn cả thiết nấu ăn tập thể. Trần Nhiễm quanh một vòng, cảm thấy chỉ cần dọn nguyên liệu sang là thể nấu luôn cơm cho Trường Tiểu học Hy Vọng tại đây.

Đường Túc theo , mở tủ lạnh cho cô xem: “Trần Nhiễm, em coi nè, nguyên liệu sáng nay đích chọn và giám sát mua về đó!”

Cho dù Trần Nhiễm mắc câu, thì cũng thể để đám hâm mộ đói bụng. Tay nghề của Đường Túc tuy cao, nhưng tạm thì vẫn hơn là chia tìm hàng quán trong cái huyện nhỏ .

Trần Nhiễm liếc mắt thấy lòng già lợn trong tủ lạnh, cô nhịn liền lấy .

“Nhìn bộ lòng già thấy cũng đấy.”

Lòng già khá dày, phần mỡ nước bên trong màu trắng trong, nhấc lên tay thấy nặng trĩu, chỉ cũng là lòng của một con lợn to, nuôi lâu năm.

Điều hiếm hơn là nó đựng trong túi ni lông, mà gói bằng mấy chiếc lá lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/296.html.]

Trần Nhiễm bất ngờ, sang hỏi: “Đây là lợn nuôi tại địa phương ? Loại lợn đen ?”

! Lợn đen địa phương hẳn hoi! Em đừng lo ít, ở phía còn nhiều lắm! Tổng giám đốc Hứa đặt mua hết cả mấy thôn . Người g.i.ế.c lợn xuể, mổ dần mấy ngày mới xong.”

Nhìn nguyên liệu như , Trần Nhiễm cảm thấy chút ngứa tay !

Người bếp mà thấy bếp rộng, đồ thì khó kìm lòng, huống hồ là nguyên liệu ngon lành thế .

“Chỉ lòng già thôi ? Những phần khác ?”

“Còn ba chỉ nữa. À đúng , sáng nay còn thịt mấy con gà . Em tính món gì? Anh phụ bếp cho em!”

Lúc còn ở chuyến tàu tham quan, Đường Túc mong dịp phụ bếp cho Trần Nhiễm. Giờ cơ hội, mừng lắm.

Không đầu bếp chính, mà vì phụ bếp cho giỏi mới học nhiều nhất.

“Có bao nhiêu con gà ? Làm sạch hết ?”

“Hơn hai mươi con… Mới sạch mười con sáng nay.”

Trần Nhiễm chợt nhớ , sáng nay cô còn tiếng gà gáy om sòm, cứ tưởng gà nhà dân thả rông gần đây, hóa là tích trữ trong quán sách .

Giờ cơm tối qua, hâm mộ trong quán sách phần lớn đều ăn xong. Cô định khi thử món Cửu chuyển đại tràng thì vài món khác khởi động , tiện tay mấy con gà nướng song tuyệt.

Món để nguội ăn hôm ngon.

song tuyệt do Trần Nhiễm sáng tạo mất nhiều thời gian như kiểu truyền thống. Đã thế, Đường Túc phụ bếp, khi cô tự tay mẫu hai con, mấy con còn giao cho cũng yên tâm.

, lửa như , xoay một chút, .”

Nguyên con gà khi quét nước tạo độ giòn, chiên ngập dầu cho cứng lớp vỏ bên ngoài, nhúng nước om, đó đem hấp.

Khi mẻ gà đưa hấp, Trần Nhiễm nhấc bộ lòng già lên, chuẩn đầu thử Cửu chuyển đại tràng.

“Em tính thử món đó hả?” 

Trần Nhiễm gật đầu: “Lát nữa giúp em gọi Vương Chiêu Sơn qua thử giúp.”

Vương Chiêu Sơn từng ăn món do Ngô Siêu Mỹ , là nhà phê bình ẩm thực, hiểu mùi vị, để ông nếm thử là chuẩn nhất.

Dặn dò xong, Trần Nhiễm gạt âm thanh xung quanh sang một bên, tập trung bộ lòng già mặt.

Rửa, chần, luộc, xào khô, om, ninh. 

Từng bước đều tỉ mỉ. 

Thứ linh hoạt nhất của đầu bếp, chính là đôi tay .

Trần Nhiễm từ chối đeo găng tay dùng một mà Đường Túc đưa, kiên quyết dùng tay trần để cảm nhận độ dày, độ đàn hồi của từng khúc lòng.

Hai bước trần và luộc tiếp theo dựa cảm nhận của cô. Giống lợn khác , độ tuổi khác , lòng già cũng khác

Chỉ khi hiểu rõ mới thể nấu độ chín ngon nhất.

Trong suốt thời gian ở Thanh Thạch Am, Thường Niệm ngày nào cũng dẫn cô vườn nhổ rau, hái quả, tất cả là để dạy cô điều : Muốn nấu ăn ngon, tiên hiểu nguyên liệu. Lửa to nhỏ, nêm nếm , đều là chuyện đó.

Chẳng mấy chốc, cô rửa sạch, trần và luộc xong, cho thêm gia vị nồi, bắt đầu nấu.

Vương Chiêu Sơn sớm chạy tới !

Loading...