Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 298.

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:05:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ là, khác với hương vị mang theo chút thâm trầm trong đĩa Cửu chuyển đại tràng của Ngô Siêu Mỹ, trong món Cửu chuyển đại tràng của Trần Nhiễm, mùi thơm đến từ sa nhân và quế, trong sự hòa trộn của mấy loại hương vị, còn từ từ dâng lên một dư vị ngọt ngào.

Vương Chiêu Sơn Trần Nhiễm tự tin khoanh tay, đột nhiên hiểu sự khác biệt về hương vị của hai món Cửu chuyển đại tràng .

Đây là dư vị ngọt ngào của gia vị, đây là hy vọng của cuộc đời Trần Nhiễm.

Chương 109: Bao đả thiên hạ! 

Thấy Vương Chiêu Sơn ăn mà ngẩn cả , Trần Nhiễm cúi xuống xem kết quả hệ thống đ.á.n.h giá món Cửu chuyển đại tràng.

[Món ăn trọn vị, trọn sắc, dấu ấn riêng của nấu.]

Kết quả chẳng khiến cô bất ngờ chút nào.

Trần Nhiễm mở bảng điều khiển hệ thống, giao diện thông tin cá nhân. 

Không ngoài dự đoán, kỹ năng nêm nếm phía tên cô nhảy lên cấp SSS!

Không chỉ , bây giờ cô đang nấu trong bếp của quán sách, chứ còn là nơi hệ thống sắp xếp để rèn tay nghề. Nói cách khác, kỹ năng điều vị mà cô đang dùng còn là đồ tặng, mà là khả năng thật sự do Trần Nhiễm tự rèn luyện mà .

Bốn kỹ năng lớn: Canh lửa, dùng dao, xóc chảo, nêm nếm, bộ đều đạt cấp 3S.

Không chỉ thế, hệ thống còn thêm một dòng kỹ năng mới. 

[Trí tưởng tượng: Cấp S.]

Trong lòng Trần Nhiễm như gì đó căng tràn, dâng lên chợt nghèn nghẹn.

Cô nhớ những tháng ngày qua, thể chắc chắn là mỗi ngày cô sống đều uổng phí!

Từng chút sức lực cô đều dồn hết chuyện nấu ăn. Giờ đây, tất cả công sức ghi nhận.

Nhớ đến cảm giác hoang mang khi mất vị giác, Trần Nhiễm gắp một miếng lòng già, cho miệng.

nếm mùi vị, nhưng cô vẫn thể cảm nhận sự khác biệt qua cảm giác trong khoang miệng, từ đó tưởng tượng hương vị.

Ngay cả hệ thống cũng từng công nhận món Đỉnh Hồ Thượng Tố cô còn vượt qua cả bản gốc. Bởi vì một vị giác, càng dễ tạo nên hương vị lộng lẫy và kỳ diệu nhất bằng trí tưởng tượng.

Trần Nhiễm từ từ nhai hai cái Cửu chuyển đại tràng, tận hưởng cái cảm giác lạ lẫm đầu lưỡi, đưa tay lấy một lon Coca trong tủ lạnh, bật , uống một ngụm.

tìm niềm vui ăn uống !

“Lát nữa gà nướng song tuyệt nguội thì cho tủ lạnh. Sáng mai thái lát món nguội buổi trưa, xương gà thì đem nấu canh.”

Đường Túc gật đầu lia lịa, còn lặp lời cô dặn để chứng tỏ nhớ kỹ.

“Được, em về nghỉ . Sáng mai bốn giờ dậy bữa sáng, đừng đến trễ đấy.”

Ký túc xá của Trường Tiểu học Hy Vọng cũng phòng cho nhân viên, Trần Nhiễm sắp xếp ở cùng thím Hác.

Thấy bóng lưng Trần Nhiễm khuất dần, Vương Chiêu Sơn huých nhẹ khuỷu tay Đường Túc, vẻ mặt đầy cảm khái.

“Này, thấy ?”

Trong đĩa còn miếng Cửu chuyển đại tràng cuối cùng, Đường Túc đang do dự nên gắp .

Tiễn Trần Nhiễm xong, Vương Chiêu Sơn chen ngang như , còn chút phản ứng kịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/298.html.]

“Thấy gì cơ ạ?”

Vương Chiêu Sơn khó tả, giơ bàn tay xòe rộng, lật qua lật vài : “Chính là Trần Nhiễm , chuyện tự tin hơn hẳn luôn.”

Đường Túc thì cảm nhận rõ điều đó lắm. Dù cũng quen Trần Nhiễm muộn hơn, giống mấy như Vương Chiêu Sơn, chứng kiến hành trình trưởng thành của cô từ những ngày đầu.

“Tự tin hơn hả? thấy Trần Nhiễm vốn tự tin mà.”

Anh nhớ đầu gặp Trần Nhiễm chuyến tàu hỏa tham quan. Món cơm chiên trứng Hoàng Kim của cô hôm đó, đúng là khiến thể quên nổi: “Trần Nhiễm từ đầu tự tin . Người tay nghề nấu nướng cao siêu mà! Thực sự khó tưởng tượng, Trần Nhiễm năm nay mới hơn hai mươi tuổi, năng lực cao như .”

Nghe món Cửu chuyển đại tràng là do chính tay Ngô Siêu Mỹ truyền . Đường Túc bội phục thật lòng, chẳng tí ganh tị nào.

Nói gì chứ, tính khí của Ngô Siêu Mỹ nóng như lửa, cả con ruột còn mắng đuổi khỏi nhà. Mà bà chịu dạy món cho Trần Nhiễm, thế thì bản lĩnh của cô cứng cựa cỡ nào !

Đường Túc tò mò hỏi: “Đầu bếp Trần cũng từng tự tin ?”

Thật khó tin!

Vương Chiêu Sơn nhai thở dài: “Cậu đấy thôi. Hồi mới gặp Trần Nhiễm, Trần Nhiễm còn đang nhà họ Trần chèn ép…”

Lúc Trần Thúc Chính thi đấu với Trần Nhiễm, ngang nhiên đầy tự tin.

Giờ thì ? Đừng Trần Thúc Chính, đến gọi cả Trần Bá Đoan từ Kinh Thành tới cũng chắc đỡ nổi một tay của Trần Nhiễm!

tin đồn nhà họ Trần đuổi Trần Nhiễm khỏi nhà… Thật giả ?”

Đường Túc nghi hoặc về tin đồn lâu lắm , nhưng xâm nhập tầng lớp đó, cũng dò la tin đồn gì hồn. Chỉ thể dò hỏi từ chỗ Vương Chiêu Sơn thôi.

Anh dán mắt ông , đợi ông nhai xong miếng lòng già sẽ kể cho .

Khoan … miếng đó?

Đường Túc thất thần trong đĩa, miếng Cửu chuyển đại tràng mất !

“Ơ! Ông ăn mất hả? Một đĩa chín miếng, đầu bếp Trần ăn ba, lẽ mỗi ba miếng. Giờ ông ăn bốn miếng, mới hai!”

Anh giận quá mất khôn, nhào tới bóp cổ ông !

“Ông nhả cho !”

Lực tay của đầu bếp nhẹ, Vương Chiêu Sơn suýt nghẹt thở, cố kéo tay : “Cậu gì thế! nhả thì cũng ăn nữa!”

Mặt Đường Túc tái mét: “ ăn thì ông cũng đừng hòng ăn!”

“Thôi ! Chỉ là một miếng lòng thôi mà! kể cho chuyện nhà họ Trần.”

Từ khi Trần Nhiễm bắt đầu nổi tiếng, Vương Chiêu Sơn và Thường Niệm vẫn luôn âm thầm theo dõi tình hình nhà họ Trần.

Sự quan tâm của họ dành cho cô, hề thua cô Vương. Chỉ là mỗi giỏi một mảng, nên cách thể hiện cũng khác .

“Chuyện Trần Vân Tòng đuổi Trần Nhiễm khỏi nhà hả, trắng cũng chỉ là một chiêu g.i.ế.c gà dọa khỉ thôi…”

“Người hồi đầu óc kinh doanh nhanh nhạy, lúc các bậc thầy như Thường Niệm Ngô Siêu Mỹ còn đang bận thi nấu ăn, ông tranh thủ lên truyền hình khắp nơi .”

“Cho nên cũng , ông khá nổi tiếng trong dân. Ba nhãn hàng gia vị của nhà họ Trần gần như chiếm nửa thị trường.”

Nghe , Đường Túc gật gù. Anh nhớ rõ, bố từng mua một cuốn tự truyện của Trần Vân Tòng, chính vì cuốn đó mà mới học nấu ăn. Trong nhà cũng đầy những chai gia vị in hình ông , gương mặt hiền từ quen.

mà, ăn càng lớn thì càng dễ sinh chuyện. Nhất là gia vị, đồ ăn sẵn, đồ ăn chế biến,... Một nhà lớn như , tranh giành quyền lợi là điều khó tránh khỏi.”

Loading...