Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 302.

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:06:05
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ trong chốc lát, năm bàn tiệc đăng ký kín. Sau khi chốt xong danh sách, Cao Thục Nhàn tìm Trần Nhiễm, tiện thể ghé bếp giúp một tay.

“Cao Thục Nhàn, gần đây nhà em tìm tới nữa ?” 

Cao Thục Nhàn lắc đầu: “Không. Một việc mờ ám trong nhà em điều tra , sản nghiệp cũng tịch thu kha khá. Giờ họ lo đối phó còn xuể, chắc chẳng sức mà đuổi theo em nữa .”

đưa Trần Nhiễm xem sơ đồ chỗ : “Tối nay tổng cộng tám mươi tham gia. Mỗi mua ba hộp mù, nghĩa là cần chuẩn 240 món ăn.”

“Còn một bàn do hiệu trưởng Lý mời khách, bốn . Bàn chị tính thế nào?”

Vừa đến đó, mặt Trần Nhiễm cứng . Nếu vì trường tiểu học Hy Vọng vẫn đang cần họ giúp đỡ, cô thật sự đem bốn đĩa dưa chuột trộn cho xong chuyện!

Vạn Giai Hân bước thấy sắc mặt Trần Nhiễm đổi, vội ngay: “Trần Nhiễm, bàn đó dù cũng nên tiếp đãi đàng hoàng. Người là quản lý trực tiếp, hơn nữa hiệu trưởng Lý chỉ cần uống thêm vài ly là xin kinh phí , cái coi như là…”

hết, nhưng đều hiểu.

“Được.”

Trần Nhiễm suy nghĩ một chút, vẫn quyết định cho bàn mấy món ngon, dù hiệu trưởng Lý cũng ở bàn

“Vậy món chính của bàn sẽ là đầu sư t.ử và Đỉnh Hồ Thượng Tố, món chính dùng bánh kếp trứng, những món khác chị sẽ xem xét nấu.”

Cô chỉ nấu ăn, những chuyện quan trường hiểu, cứ giao cho chuyên môn lo liệu .

“Thế thì . Em giúp chị nhặt rau nhé!”

Để đề phòng những gây khó dễ cho hiệu trưởng Lý, cô một bàn đầy những món ăn đặc biệt để họ uống rượu!

Hiệu ứng đặc biệt hương vị của món Đỉnh Hồ Thượng Tố, từ khi khai phá , cô còn dùng nào.

Trần Nhiễm mở hệ thống, nhấp giao diện của món Đỉnh Hồ Thượng Tố.

[Hương vị ngộ từ trong vô vị, mang theo trí tưởng tượng rực rỡ nhất.]

[Sự kiên trì của đầu bếp, nhất định cũng sẽ truyền sang thực khách.]

[Hiệu ứng đặc biệt về mùi vị: Ai ăn món Đỉnh Hồ Thượng Tố , đó thường nhớ cảm xúc của chính lúc thưởng thức món ăn đó.]

[Giới hạn: Mỗi năm chỉ dùng một .]

Đây là một trong những hiệu ứng kéo dài nhất trong những món ăn mà hệ thống từng ghi nhận. Dĩ nhiên, càng đặc biệt thì càng nhiều điều kiện kèm.

Trần Nhiễm vẫn tìm dịp thích hợp để thử món . chính là lúc thích hợp nhất.

Tối hôm đó, hiệu trưởng Lý đặc biệt mượn xe để đón khách. Giám đốc Hứa bụng cho bà mượn hẳn chiếc xe sang của , khiến hiệu trưởng Lý cảm động mặt.

“Có xe ngon thế , đón khách đỡ vất vả thật.”

Giám đốc Hứa chỉ khoát tay, thở dài: “ chỉ giúp chút chuyện nhỏ thôi. Người vất vả thật sự là bà.”

Ở một ngôi trường nhỏ như , thể một mời mấy vị cấp tới ăn cơm, đủ thấy hiệu trưởng Lý lặn lội, chạy vặt bao nhiêu , vất vả đến mức nào.

Nghe bà riết, ai nấy trong các phòng ban đều ngán ngẩm, nhưng cũng chẳng thể phụ nữ cứng cỏi , đành nể mặt mà đến.

Lúc hiệu trưởng Lý bước , khí bàn khá nặng nề, gương mặt mấy vị khách đều chẳng vui vẻ gì.

“Hiệu trưởng Lý , tình hình tài chính chỗ chúng cũng khó khăn lắm… Mình là huyện nghèo mà.”

ngoài cửa sổ, nơi tòa nhà văn phòng mới của ủy ban huyện đang lấp lánh ánh đèn, cả bức tường kính sáng choang.

tiền hỗ trợ trễ lắm … Không thể để thầy cô lương mà ăn Tết chứ?”

Lưng của hiệu trưởng Lý giờ còng theo năm tháng, bà xuống, cầm ly rượu theo thói quen: “ xin phép cạn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/302.html.]

giỏi lời ý , dù lo cho học trò thì giọng điệu vẫn thẳng tuột, cứng nhắc.

Người như , bàn càng nịnh nọt, lấy lòng.

suốt mười năm qua, bà vẫn kiên trì chạy khắp nơi chỉ nhờ câu “kính cạn " , và tửu lượng rèn bao nhiêu nôn mửa, tất cả chỉ để giữ ngôi trường cho lũ trẻ.

Bà nâng ly uống cạn một . Một đàn ông bên cạnh thở dài, chỉ thẳng ngón tay : “Lại giở chiêu cũ ! thật, mắc mưu nữa !”

Bên huyện khác đang xây khu du lịch hang động gì đó, định khu vui chơi Thủy Ty Lầu. Họ cũng cái gì đó để gọi vốn đầu tư.

Một đồng cũng là tiền...

lúc đó, ngoài cửa sổ vang lên tiếng ồn ào náo nhiệt.

Năm bàn hộp mù của buổi tiệc gây quỹ bắt đầu đấu giá !

Chỉ tiếc, các vị khách đang trong phòng ăn, chỉ thể ngoài sân qua ô cửa kính lớn.

“Bây giờ là lượt công bố món đầu tiên!”

Vạn Giai Hân từng trong giới giải trí, nhanh chóng bắt nhịp, dẫn dắt khí sôi động.

“Hộp mù đầu tiên Khâu Nhàn đấu giá với tám trăm tệ! Hãy xem trong hộp là món gì… Là một phần giò heo rang muối tiêu! Chúc mừng Khâu Nhàn vớ món hời!”

Khâu Nhàn vui mặt!

Ai cũng lượt đấu giá giới hạn, nên hộp đầu tiên đa phần đều chỉ dám đấu thử. Cô mạnh tay chi tám trăm, nhận một phần giò heo to đùng, đúng là lời to!

bộ tiền quyên góp , thiếu một đồng nào, đều sẽ gửi cho trường tiểu học Hy Vọng.

Vừa việc thiện, ăn ngon, ai thích?

“Hộp mù thứ hai Vương Thanh An đấu giá hai nghìn tệ… Là món tam sáo áp! Xin chúc mừng cô Vương!”

Vương Thanh An gật đầu đắc ý.

Trong lô hộp mù đầu tiên chắc chắn sẽ một món lớn, phán đoán của bà sai!

Bàn của hiệu trưởng Lý thì mỗi lúc một im lặng.

Một lát , đập mạnh đũa xuống bàn: “Hiệu trưởng Lý, màn kịch ngoài bà diễn cho ai coi ?”

Ý là gì? Bọn họ cấp tiền thì nhà trường tự quyên góp ?

Nếu giỏi , đừng xin thêm đồng nào nữa!

Vừa dứt câu, cửa mở .

Cao Thục Nhàn bước , tay bưng một chậu lớn đầu sư tử.

như hề thấy tiếng cãi cọ ban nãy, đặt món ăn giữa bàn, mở nắp.

Nếu ngoài chứng kiến cảnh , chắc chắn sẽ tròn mắt kinh ngạc, tay nghề của Trần Nhiễm giờ khác xưa nhiều!

Sau khi học cách nấu đầu sư t.ử hầm thanh canh từ Hứa Trác Hưng, cô tự kết hợp nhiều kỹ thuật để nâng cấp món đầu sư t.ử .

Và tất nhiên, hiệu ứng đặc biệt của món ăn cũng kích hoạt.

Trong mùi thơm của thịt, nuốt nước miếng đ.á.n.h ực một cái.

“Mặc kệ , cãi với bà gì... Biết bao năm , ông cũng rõ tính bà thế nào. Giống như cục gạch trong nhà vệ sinh , cứng lì...”

 

Loading...