Hệ Thống Thần Bếp, Nhưng Thực Tế Lại Làm Công - 303.

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:06:18
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cao Thục Nhàn múc từng viên đầu sư t.ử chén, dịu dàng : “Mời dùng thử.”

Nước sốt đậm đà khỏi bàn, từng viên thịt béo mềm, trong miệng còn lẫn những thớ thịt dai dai, giòn giòn. điều lạ nhất là càng nhai, càng nhớ đến những chuyện qua, những ký ức tưởng quên bỗng hiện về.

“Ai… hồi nhỏ bố cũng cho học. Nói học chẳng để gì, kiểu gì cũng chỉ giống ông, cả đời dắt trâu ngoài đồng. Sau là trưởng thôn tới tận nhà khuyên nhủ, bảo cho con học thì chẳng khác gì ông cả.”

“Bọn hồi đó khổ lắm chứ. Làng đến nước máy còn , vui nhất là lúc lên cấp hai, ở trong trường. Dù học mệt đến mấy, nhưng về nhà việc, chỉ thôi cũng đủ vui .”

Hiệu trưởng Lý ngẩn .

thấy Cao Thục Nhàn bao lâu , tay bưng thêm hai món. Một đĩa là rau nấm xào gì đó, món còn trông giống bánh hấp.

“Đây là món Đỉnh Hồ Thượng Tố và bánh kếp trứng, mời dùng thử.”

Mấy vị lãnh đạo vẫn đang yên, hiệu ứng của món đầu sư t.ử đưa về ký ức tuổi thơ, chẳng ai còn để tâm đến trình tự bưng món nữa.

Mọi lượt lấy miếng bánh chấm nước sốt của đầu sư tử, bỏ miệng.

Một bầu khí ấm áp, nhẹ nhàng như thể ùa về từ ký ức xa xôi, lan tỏa khắp căn phòng.

bỗng buột miệng thật lòng.

“Hiệu trưởng Lý , chúng cũng đều là lũ con nhà nghèo từ khe núi cả. Tiền hỗ trợ chắc chắn vẫn sẽ chuyển cho bà thôi.”

đó. Nhớ hồi còn nhỏ, điều mong chờ nhất là học. Chỉ cần đồng, bố đ.á.n.h đòn là . Dù thầy cô mắng cũng thấy dễ chịu.”

Hiệu trưởng Lý tuy đầu óc còn mơ hồ, nhưng tới đây thì trong lòng hiểu, trường học hy vọng .

định rót thêm ly nữa, nhưng bên cạnh vội kéo tay bà .

“Thôi hiệu trưởng, đừng uống nữa. Ăn chút , món ngon thật đấy. thử thử cái món Thượng Tố xem .”

[Hiệu ứng đặc biệt mùi vị: Món Đỉnh Hồ Thượng Tố giúp ăn ghi nhớ cảm xúc hiện tại, và trong những ngày sắp tới, vẫn sẽ thường xuyên nhớ cảm giác .]

Một miếng Đỉnh Hồ Thượng Tố gắp lên. Vừa cho miệng, vài bỗng khựng trong chốc lát.

Cảm giác như thể thời gian ngừng trôi, lo toan tạm lùi phía , để khoảnh khắc hiện tại in sâu lòng.

Trần Nhiễm xong một mẻ hộp mù, lặng lẽ bước đến bên cửa sổ ngó .

Chắc như nhỉ?

Chỉ cần họ còn nhớ tới cảm giác hôm nay, lẽ sẽ khó ngôi trường nhỏ nữa.

Những đứa trẻ từng nghèo khó, nay thành danh, cũng nên lúc nhớ về ước mơ ban đầu của .

Mà ngoài cửa sổ…

Cuộc đấu giá hộp mù vẫn còn đang diễn sôi nổi!

“Chúc mừng Chử Nam! Đấu giá hộp mù với giá năm nghìn tệ, hãy xem bên trong là gì… Lại là một đĩa cá diếc sốt chua ngọt! Xin chúc mừng Chử Nam với ba trúng cá diếc!”

Chử Nam chạy một mạch lên sân khấu, đối diện với cả đám hâm mộ phía đang gọi là “ Cá Diếc”, bèn hét : “Làm gì ghê ! Ít còn cá diếc. Ai đấu trúng ba đĩa đậu phụ Văn Tư đấy, còn gì!”

“Đậu phụ Văn Tư thì ! Đậu phụ của đầu bếp Trần , bảo trồng cây chuối ăn, vẫn nuốt ba bát!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/303.html.]

Dù gì cũng quen, chỉ trêu chút cho vui. Ai nấy đó đều mang món đấu giá lên bàn, đổi qua đổi để cùng thưởng thức.

Lúc , Đỗ Triệu Hổ tiến gần Trần Nhiễm: “Sư cô, món ăn mang hết , sư cô nghỉ chút cho khỏe.”

Nói xong, đột nhiên nhớ một chuyện quên với Trần Nhiễm. Ngày đầu tiên đến bắt đầu gói bánh bao, bận quá quên mất!

“Sư cô, sư phụ ghi tên sư cô tham gia Cuộc thi Đầu bếp Lưỡng Kinh . Sư phụ sư cô cứ yên tâm mà thi, lo gì cả!”

Chương 112: Hiệu ứng đặc biệt hương vị của món Đại Tràng Cửu Chuyển

Nghe Đỗ Triệu Hổ xong, Trần Nhiễm sững vài giây.

Cuộc thi Đầu bếp Lưỡng Kinh yêu cầu ba giới thiệu. Tuy , tiêu chuẩn đối với giới thiệu cũng quá gắt. Ban đầu, cô định nhờ Hoàng Nhân Thọ để đủ ba suất là xong.

Không ngờ, thứ ba là ông Hứa. Việc vẻ phô trương quá thì ?

cũng đúng thôi, ông Hứa xưa nay luôn rộng lượng và thương .

Trần Nhiễm gật đầu: “Biết , tối nay cháu sẽ đến cảm ơn ông Hứa.”

“Sư cô cứ về nghỉ sớm . Việc còn để bọn lo.”

Dù lớn tuổi hơn Trần Nhiễm, nhưng Đỗ Triệu Hổ luôn coi trọng vai vế, thật lòng xem cô là sư cô mà đối đãi t.ử tế.

Được tiễn đến cửa, Trần Nhiễm liếc bữa tiệc từ thiện vẫn còn rôm rả náo nhiệt, lặng lẽ về phía ký túc xá.

lấy vị giác, nhưng cô đủ tự tin với tay nghề của .

cũng nhiều thực khách từ khắp nơi tìm đến. Lúc mà còn tin bản thì đúng là đúng lắm.

Tuy , dù chuẩn tinh thần khá vững, khi nghĩ đến cuộc thi sắp tới, cô vẫn thấy hồi hộp.

Từ nhỏ, Trần Nhiễm lớn lên cùng chương trình thi nấu ăn Lưỡng Kinh.

đó còn Cuộc thi Kỹ thuật Nấu ăn Toàn quốc nổi tiếng, nhưng chính Trần Vân Tòng nổi lên từ cuộc thi Lưỡng Kinh. Đây gần như là chương trình bắt buộc đối với thế hệ đầu bếp trẻ của nhà họ Trần.

Hồi bé tí, cao với tới thớt, Trần Nhiễm ôm gối xem Trần Vân Tòng và Trần Bá Đoan tranh tài nảy lửa.

Cô từng mơ rằng, một ngày nào đó, cũng sẽ sân khấu . Chỉ là từng nghĩ ngày đó đến theo cách , đối đầu trực tiếp với nhà họ Trần.

“Hệ thống , mày xem, Trần Vân Tòng dám mang cái xẻng đó cược vớtao ?”

Trận cuối cùng của cuộc thi Lưỡng Kinh, chính là nhà vô địch năm nay sẽ thách đấu nhà vô địch năm . Ai thắng sẽ phong là thần bếp.

[Dùng tấm biển hiệu Thực Vi Thiên để cược với ông .]

Trần Nhiễm bật , buột miệng trêu : “Thì mày định sẵn là tao thắng cái biển hiệu đó. Hóa  là để dùng lúc …”

Có điều, nếu cô thật sự lấy tấm biển hiệu Thực Vi Thiên từ gian hệ thống , Trần Tòng Vân nhất định sẽ lấy cái xẻng đó thách đấu!

“À đúng , chẳng mày đây là công cuối cùng ? Khi nào thì trả vị giác cho tao?”

Hệ thống vẫn im ru. Trần Nhiễm mở bảng hệ thống bấm loạn mấy cái cũng chẳng thấy phản hồi gì. Cuối cùng cô mở gian hệ thống, lặng lẽ tấm biển hiệu cũ kỹ một lúc, mới xoay trở về ký túc xá.

 

Loading...