Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ Thống Tiêu Tùy Tiện Giúp Ta Trở Thành Bà Chủ Cho Thuê Nhà - Chương 36: Nguyên Nhân Buôn Bán Ế Ẩm

Cập nhật lúc: 2025-06-18 03:15:28
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó chủ nhiệm bảo tàng dẫn Vân Tử Cẩm đến văn phòng làm việc của nhân viên, nhanh chóng lấy ra hợp đồng liên quan và đưa cho cô xem.

"Tiểu thư Vân, đây là hợp đồng mua hàng của cô tại bảo tàng chúng tôi. Cô có thể xem qua, nếu không có vấn đề gì thì có thể ký kết bất cứ lúc nào."

Vân Tử Cẩm cầm lấy hợp đồng, lật giở xem nội dung bên trong. Tuy nhiên, khi thấy phía bên A là bảo tàng, cô cảm thấy không đáng tin cậy. Dù cô muốn mua lụa chính hãng từ xưởng dệt, nhưng nếu ký hợp đồng với bảo tàng, ai dám chắc họ sẽ giao cho cô hàng thật?

"Tôi nghĩ tốt hơn nên trực tiếp thương lượng với xưởng dệt. Anh có thể cho tôi thông tin liên lạc của họ không? Tôi sẽ tự liên hệ."

Biểu hiện của phó chủ nhiệm có chút miễn cưỡ. Nếu Vân Tử Cẩm ký hợp đồng với cô, hoa hồng sẽ thuộc về cô. Nhưng nếu cô tự liên hệ với xưởng dệt, cô sẽ chẳng được gì.

"Sao, chẳng lẽ anh vừa nói dối tôi, xưởng dệt đó không tồn tại?"

Vân Tử Cẩm đã nhìn ra ý đồ của phó chủ nhiệm. Dù giàu có, cô không phải người ngốc. Nếu ký hợp đồng này, cô sẽ tự chịu rủi ro mà không thể đòi lại công bằng.

"Đương nhiên không phải, nhưng hiện tại không có ai từ xưởng dệt ở đây. Nếu cô liên hệ ngay, hôm nay chưa chắc đã có người đến."

Phó chủ nhiệm vẫn cố thuyết phục Vân Tử Cẩm ký hợp đồng với mình.

"Tôi không vội. Nếu không có ai, tôi sẽ không mua. Đâu nhất thiết phải mua."

Vân Tử Cẩm cầm túi xách lên, chuẩn bị rời đi. Ấn tượng của cô về phó chủ nhiệm không tốt. Nếu ngay từ đầu cô ta đưa thông tin xưởng dệt, có lẽ cô đã nghĩ khác.

"Tiểu thư Vân! Ký hợp đồng với bảo tàng cũng như nhau thôi! Cô hãy suy nghĩ lại!"

Phó chủ nhiệm đuổi theo Vân Tử Cẩm, cố gắng thuyết phục.

"Không cần đâu. Tôi thấy cách làm của các anh rất thiếu chuyên nghiệp."

Ngay cả nếu có hợp tác với xưởng dệt, hợp đồng ít nhất phải đề cập tên xưởng. Nhưng cô chỉ thấy dòng "khách hàng đặt mua quà lưu niệm tại bảo tàng". Ai lại đi ký hợp đồng chỉ để mua quà lưu niệm? Họ nghĩ cô trẻ nên dễ lừa?

Qua sự việc này, Vân Tử Cẩm đã hiểu tại sao xưởng dệt lại ế ẩm. Đối tác như vậy, không thay đổi thì để làm gì?

Rời khỏi văn phòng, Vân Tử Cẩm không còn hứng thú tham quan nữa. Cô đi nhanh về phía lối ra, bỏ xa Linh Nhất và những người khác.

Phó giám đốc bảo tàng đang livestream, thấy Vân Tử Cẩm mặt mày khó chịu bước ra, lòng ông thắt lại. Lẽ nào Tiểu Phan lại thất bại trong việc thương lượng hợp đồng? Dạo này xưởng dệt không ký được đơn hàng nào!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/he-thong-tieu-tuy-tien-giup-ta-tro-thanh-ba-chu-cho-thue-nha/chuong-36-nguyen-nhan-buon-ban-e-am.html.]

Vân Tử Cẩm không có ý định giải thích, rời khỏi Bảo tàng Đế Kinh Phương Đồ, lái xe lang thang khắp thành phố. Cuối cùng, cô dừng chân trước một chợ bán buôn nông sản lớn.

"Không mua được lụa, vậy mua đồ cứu trợ cho vùng thiên tai cũng được chứ?"

Nghĩ vậy, cô tìm chỗ đỗ xe rồi đi vào chợ. Sau khi kiểm tra chất lượng hàng hóa, cô hỏi thăm người phụ trách chợ.

Đặng Ích không ngờ người tìm mình lại là một cô gái trẻ đẹp. "Cô muốn mua số lượng lớn? Cần những gì, tôi có thể điều hàng cho cô."

Dù Vân Tử Cẩm không hợp với không gian chợ búa, nhưng Đặng Ích tin cô không đùa.

"Miền Nam mưa lớn, nhiều nơi ngập lụt. Tôi muốn quyên góp một số vật tư. Ông Đặng giúp tôi chọn loại dễ vận chuyển và bảo quản nhé. Cả xe tải nữa, tôi sẽ trả đủ. Tổng ngân sách khoảng năm triệu, ông có thể điều hàng không?"

Nghe con số năm triệu, Đặng Ích thầm cảm thán giới trẻ bây giờ giàu thật. Nhưng đây là cứu trợ thiên tai, ông quyết định báo giá thấp nhất.

Mộng Vân Thường

"Có chứ! Tôi rất khâm phục tấm lòng của cô. Vì là ủng hộ vùng lũ, tôi sẽ báo giá tốt nhất!"

Dĩ nhiên không thể không lời, nhưng trong khả năng, ông sẽ giảm giá tối đa.

"Vậy tôi thay người dân vùng lũ cảm ơn ông Đặng."

"Không dám không dám, đây là trách nhiệm của tôi. Tôi sẽ gọi hàng và xe ngay."

Đặng Ích gọi vài cuộc điện thoại, chẳng mấy chốc mấy chiếc xe tải đã đến. Ông đưa cho Vân Tử Cẩm danh sách vật tư, ghi rõ đơn giá và tổng tiền. Cộng phí vận chuyển, tổng là 5.016.812,63 đồng. Ông làm tròn thành năm triệu.

Vân Tử Cẩm không quan tâm mấy chục ngàn, rút thẻ đen đưa cho Đặng Ích: "Thanh toán đi."

Nhìn thấy thẻ đen, Đặng Ích giật mình. Đây chính là thẻ huyền thoại? Ông cắm thẻ vào máy POS. "Tiểu thư Vân, nhập mật khẩu nhé."

Cô nhập nhanh, vài giây sau máy in hóa đơn.

[Nhiệm vụ: Tiêu hết 5.000.000 trước 0h đêm, yêu cầu: có người chứng kiến, đã hoàn thành. Phần thưởng: Kích hoạt hoàn tiền 2x, 10.000.000 đã chuyển vào tài khoản. Xe địa hình tiêu tùy tiện đã gửi vào ba lô hệ thống, đề nghị kiểm tra.]

"Tiểu thư Vân, thẻ và hóa đơn của cô."

Đặng Ích đánh giá lại khả năng tài chính của Vân Tử Cẩm sau khi cô tiêu năm triệu không chớp mắt. Nhìn phần thưởng, cô chợt nảy ra ý định theo xe tải đến vùng lũ.

Loading...