“Bệ hạ, thần cho rằng cái c.h.ế.t của Thái tử phi là chuyện đại hỷ!”
Lời  ngông cuồng của Lão Vệ Quốc Công  thốt , tất cả   đều ngây . 
Mọi  mắng mỏ Trấn Nam Vương Triệu Tỉnh Ngôn  tạo phản nửa ngày trời, kết quả ông   trực tiếp khen con dâu của Hoàng thượng c.h.ế.t là việc .
Rất , lão già, ngay cả sự hiếu kỳ của  cũng  ông  gợi lên .
“Bệ hạ và chư vị đại thần lo lắng chẳng qua chỉ là Triệu Tỉnh Ngôn công cao chấn chủ, đuôi to  vẫy . Thần cho rằng, Triệu Vương gia cầm quân bên ngoài,  thể phái ái nữ thương yêu nhất về kinh thành  con tin,  nghi ngờ gì là bày tỏ lòng trung thành với triều đình. Còn việc c.h.é.m đầu Thái tử phi giữa phố, chẳng qua chỉ là bắt chước mưu cũ Tiêu Hà tự bôi nhọ , Vương Tiễn cầu phong mà thôi,  càng chứng tỏ Triệu gia chỉ cầu vinh hoa phú quý,  còn ý đồ nào khác.”
Nghe xong cao kiến của Vệ Quốc Công, tất cả   đều im lặng. 
Bao gồm cả .
Bảo      đến Quốc Công chứ, c.h.ế.t cũng  thể  thành sống .
Lời  chẳng khác nào cho Hoàng thượng, Thái tử thậm chí cho cả Trấn Nam Vương phủ một đường lui.
22
Buổi triều kiến mở  buổi sáng, thánh chỉ sắc lập chính phi buổi chiều lập tức  đến phủ. Cùng lúc đó, ám vệ dày đặc giám sát Triệu phủ cũng lập tức rút hết.
Hai ca ca ngốc nghếch  của  vẫn  tin vương phủ sớm   ám vệ theo dõi chặt chẽ nên   ngoài dạo một vòng  mới ủ rũ .
“Ngươi  là đại thúc tráng bánh lúc nào cũng tráng  tròn  cũng là ám vệ ư?”
“Còn đại nương bán lê lúc nào cũng tính sai sổ sách  nữa á?”
“Còn hai cha con hát rong mặt mũi lạnh lùng hát sai tông mà  thích nhất  nữa ?”
[Mấy   dù  rút  cũng  đáng ngờ  mà? Thế mà cũng  phát hiện  ư?]
Đột nhiên trong đầu  vang lên tiếng chuông cảnh báo dữ dội, âm báo của hệ thống  bao giờ sắc bén đến thế.
[Nhiệm vụ cuối cùng: Chạy!]
“Chạy?”
Ta suy  tính  ý nghĩa của nhiệm vụ, đột nhiên nhớ tới miêu tả trong nguyên tác.
[Thiên tử đương triều Nam Tùng Vân, tính tình hà khắc, đa nghi âm hiểm, tinh thông quyền thuật, thao túng lòng . Trấn Nam Vương Triệu Tỉnh Ngôn    ngược , khoáng đạt, rộng lượng, chất phác tàng tuệ, trong tình nghĩa gia đình, mưu lược đầy . Từ nhỏ   dị nhân truyền dạy, sớm khôn ngoan mà đa mưu túc trí.]
[Hỏng bét , đây là màn thăm dò giữa hai lão cáo già với .]
Mục đích của phụ   chính là đón cả nhà  khỏi kinh thành, từ đây trời cao đất rộng  còn  ràng buộc. 
Còn Nam Tùng Vân    ngược ,  dùng quyền thuật áp chế phụ  . 
Ta hồi kinh  con tin chính là động tác giả của phụ  , còn việc rút hết ám vệ theo dõi nhà   là động tác giả của lão hoàng đế. 
[Hai lão cáo già, đều đang thử dò lẫn .]
Ta vội vàng đón mẫu  và hai vị ca ca, tranh thủ lúc trời dần tối, đưa họ  ngoài thành. 
Ta do dự một chút    lướt về phía kinh thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hinh-nhu-cai-he-thong-nay-bi-dien/chuong-10-full.html.]
[Nếu chúng  rút lui, e rằng nàng  sẽ  hạ độc thủ. Dù  thì nàng  cũng  gọi  vài tiếng tỷ tỷ,  thể thấy c.h.ế.t mà  cứu.]
Ta lẻn  Thái tử phủ, Triệu Mạn Chi dường như  sớm  chuẩn , ăn vận lộng lẫy, đoan trang   phượng tháp.
“Tỷ tỷ, ngươi đến .”
Nàng  bình tĩnh như một đầm nước sâu, dường như  gợn chút sóng.
“Trọng Nhĩ bình an nơi xa, Thân Sinh  c.h.ế.t trong cung, nếu ngươi  gọi  một tiếng tỷ tỷ thì mau  theo  .”
Triệu Mạn Chi khẽ   lắc đầu.
“Ta vốn là tử sĩ  nuôi dưỡng trong phủ, là do  trèo cao mới dám gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ. Tiểu thư chớ vì một   mà  xáo trộn kế hoạch của Vương gia.”
Ta mặc kệ ngươi là tử sĩ  là Wolverine,  vung tay bổ một nhát  gáy nàng  khiến nàng  ngất   vác lên vai bỏ .
23
Trong vương phủ ở thành Nam Kinh,  cùng Triệu Tỉnh Ngôn  đối diện .
Lão Triệu gãi đầu,  ngại ngùng .
“Con phát hiện  lúc nào ?”
“Những nhiệm vụ  liên kết với  chặt chẽ, thời cơ chuẩn xác đến mức  hảo, cho nên hệ thống tuyệt đối   vật chết, nhất định   thao túng ở phía .”
“Mà cha,   cùng   lợi lớn nhất, giờ đây nửa giang sơn Đông Nam đều  trong tay cha thì hệ thống  đương nhiên là từ tay cha mà  .”
Triệu Tỉnh Ngôn  khổ.
“Ai cũng   từ nhỏ  dị nhân truyền dạy, kỳ thực chỉ là  hai món dị bảo kỳ lạ.
Một cái gọi là hệ thống sảng văn nữ tần, một cái gọi là hệ thống sảng văn nam tần.”
Kết quả hệ thống dường như  chút vấn đề, nhiệm vụ ban phát  đều kỳ quái khỏi bàn.
“Thế   cho con hệ thống sảng văn nữ tần?”
Phụ   lườm  một cái, .
“Từ hai mươi năm    mẫu  con lấy mất , con xem khắp thiên hạ  trừ  , vương gia nào mà  tam thê tứ   chứ. Cha con khổ quá mà, năm đó trong lòng  cũng  bạch nguyệt quang…”
“Đoàng…”
Từ hậu viện bay  một con d.a.o  bếp, cắm thẳng  chiếc bàn sách giữa hai chúng .
Ngay  đó truyền đến tiếng hét lớn như chuông đồng của mẫu  .
“Lão bất tử và tiểu vương bát đản , mau qua đây ăn cơm tối!”
Ta và phụ    .
“Tới đây~”
-Hết-