Quản sự cũng thấy cô, bèn cung kính hành lễ: "Phu nhân."
Sở Ngôn tỳ nữ đang đè đất, hỏi: "Chuyện gì ?"
Quản sự ân cần : "Thưa phu nhân, chuyện gì to tát ạ, chỉ là nô tỳ tính tình , động tay động chân với khác, còn thương."
"Là họ lột quần áo của ! mới đánh họ!" Nữ tỳ giãy giụa kêu oan.
Sở Ngôn từ từ đến mặt nữ tỳ đó, từ cao xuống cô : "Tại họ lột quần áo của ngươi?"
Nữ tỳ đầu tiên thấy vạt váy lướt nhẹ của Sở Ngôn, đó mới ngẩng đầu lên, thấy dung mạo của cô.
Dung mạo của Sở Ngôn ở thế giới coi là tuyệt sắc, chỉ thể là xinh ưa , nhưng nữ tỳ vẫn tự thấy hổ mà cúi đầu, nhỏ giọng : "Họ là đàn ông, lột quần áo của xem cho rõ ngọn ngành."
Lý do Sở Ngôn dừng là vì cô phát hiện, nữ tỳ trách phạt vóc cao lớn, vạm vỡ lạ thường.
Không chỉ hình thô kệch, mà cả tướng mạo cũng thô ráp, chỉ giọng là giống phụ nữ, qua cảm giác hài hòa.
Sở Ngôn về phía quản sự: "Người mang ."
Cả quản sự và nữ tỳ đều sững sờ. Sở Ngôn cứ thế thẳng, nhận ai theo , mới đầu nữ tỳ : "Còn qua đây?"
Có lời của Sở Ngôn, những đang đè nữ tỳ đều buông tay. Nữ tỳ vội vàng dậy, đuổi theo Sở Ngôn.
Cô theo Sở Ngôn qua hành lang dài, xuyên qua cổng hoa, cuối cùng căn phòng chất đầy thẻ tre.
Sở Ngôn xuống bàn, hỏi cô : "Ngươi tên gì?"
Nữ tỳ khom lưng rụt cổ, dùng cách xưng hô của một nô bộc: "Nô tỳ tên là Nhược Cát."
Sau đó, Sở Ngôn hỏi thêm một vài điều, xác nhận Nhược Cát , bán phủ Tả Lĩnh hầu, ký giấy bán . Sau khi bảo cô cởi áo để xác nhận đúng là phụ nữ, Sở Ngôn phân phó: "Sau ngươi hãy giả trang nam giới, hành sự ở bên ngoài."
Nhược Cát ngẩn : "A?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-182.html.]
Sở Ngôn: "Nếu ngươi thể những việc giao, tự nhiên sẽ bạc đãi ngươi. Nếu thể..."
Nhược Cát lập tức quỳ xuống, dập đầu xuống đất: "Nô tỳ nhất định sẽ dốc hết sức , việc phu nhân giao phó."
Sở Ngôn cũng để tâm đến lời thề trung thành của Nhược Cát. So với lời suông, cô càng thích hành động thực tế.
Ngay lập tức, cô giao việc cho Nhược Cát, bảo cô đem chuyện hôm nay vô cớ phạt thế tử quỳ từ đường, tuyên truyền ngoài.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nhược Cát xong chút ngơ ngác, nhưng vẫn tuân theo mệnh lệnh của cô, mặc nam trang, cầm thẻ bài của cô khỏi phủ.
Vài ngày .
【Điểm cốt truyện [Ác Danh Bộc Lộ], tiến độ thành một trăm phần trăm.】
Tiếng thông báo của Hệ thống vang lên bên tai, nhưng Sở Ngôn chẳng vui vẻ chút nào.
Vì Khang Nghị phối hợp, chỉ một điểm nhiệm vụ thôi cũng tốn của cô bao nhiêu công sức. Ngày c.h.ế.t tay Khang Nghị chẳng là khó càng thêm khó ?
Có lẽ nên chuẩn sẵn sàng cho việc nhiệm vụ thất bại ? Sở Ngôn cảm giác như vị thế tử "cá mặn" lây bệnh, cả cũng trở nên bi quan.
Thế nhưng, hiện thực dường như sợ cô đả kích đủ nặng, giáng thêm cho cô một cú trời giáng.
Mấy ngày nay Sở Ngôn vẫn luôn xem các loại tài liệu sách vở.
Ấn tượng sâu sắc nhất của Sở Ngôn là về Thiên Mệnh Chi Tử. Sau khi bỏ vài ngày xem xong các ghi chép về đất phong Tả Lĩnh, cô liền tìm những ghi chép liên quan đến Thanh Dương. Từ trong đống văn tự đó, cô moi một thông tin, đối với khác lẽ là gì, nhưng đối với cô như sét đánh ngang tai.
Tần Qua, vốn thể giành vị trí thế tử, mà mấy tháng trở thành thế tử của Sở hầu Thanh Dương!
Là ngoài ý ? Hay là Thiên Mệnh Chi Tử cũng ký ức về tương lai?
Sở Ngôn vùi đầu tìm kiếm, kết quả là tìm manh mối nào, ngược còn phát hiện nhiều thông tin ngoài dự đoán của cô.
Theo cốt truyện gốc, vương quyền lẽ ngày càng suy yếu, khiến các chư hầu ở khắp nơi rục rịch nổi dậy. vì , kể từ năm năm , triều đình đột nhiên những động thái lớn, chỉ ban hành chính sách và luật thuế mới, cải tổ thành Tam Tỉnh Lục Bộ, mà còn lượt thành lập ba "Tư" và một "Doanh".