Mục Dịch cúi mắt suy nghĩ, đang định mở miệng, thì đột nhiên   Sở Ngôn cắt ngang.
 
“Khoan .” Sở Ngôn  đầu về phía đại phu Xa, ghét bỏ : “Ông  còn  ? Lão tam  chuyện cho   chứ   cho ông , ông ở đây xem náo nhiệt gì?”
 
Đại phu Xa: “…”
 
Ông  gắng gượng nuốt xuống câu  “Ngươi một đứa con gái, cứ nhất quyết ăn vạ ở khách viện của đàn ông xa lạ, ngươi  thấy ngại ”, mặt lạnh xách hòm thuốc, rời khỏi khách viện.
 
Người thừa  , Sở Ngôn lúc  mới  về phía Mục Dịch, vẻ mặt đầy mong chờ.
 
Mục Dịch酝酿 một chút,  đó mới :
 
“A Yến.”
 
Một  câm  bao giờ  , đột nhiên một ngày  thể  chuyện, bạn bè  thích   chắc chắn sẽ vui mừng chúc phúc.
 
Thế nhưng Sở Ngôn   mất hứng,  xong liền đưa  bốn chữ, giọng điệu còn đặc biệt chân thành: “Khó  quá .”
 
Mục Dịch  lâu   chuyện,  khi Sở Ngôn đến cũng chỉ mới thử  vài chữ, cho nên về mặt phát âm còn  chút khó kiểm soát. Hơn nữa, giọng  của    từng  tổn thương, nên   khàn, cũng  .
 
Mục Dịch cũng  ngại sự "ghét bỏ" của Sở Ngôn, tính tình của    nay vẫn luôn trầm tĩnh, đối với Sở Ngôn  càng dung túng.
 
Sau đó, Sở Ngôn quấn lấy bắt    thêm vài chữ,   cũng chiều theo ý Sở Ngôn,  từng chữ một.
 
Sở Ngôn lúc  mới thỏa mãn,  đó hỏi  : “Đây chính là một tin vui, thầy   chắc chắn sẽ vui lắm. Ngươi thật sự  về ăn Tết ? Bây giờ khởi hành vẫn còn kịp đêm Giao thừa đó.”
 
Khải Hợp đế  chỉ  văn thao võ lược, mà còn thường xuyên cải trang  ngoài kinh thành, kiến thức rộng rãi. Sở Ngôn  đường  cùng Khải Hợp đế cải trang du lịch, vì   Khải Hợp đế kể chuyện,   dỗ dành bái Khải Hợp đế  thầy.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-271.html.]
Chắc hẳn trong lòng Khải Hợp đế cũng  vi diệu. Ai mà    học trò của thiên tử, dù chỉ là danh hiệu    khi thống nhất thi Đình, cũng đủ để  cho các tiến sĩ vinh quang  thôi. Thế nhưng  gặp  Sở Ngôn, còn  dùng đến thủ đoạn để lừa gạt mới chịu gọi ông là thầy.
 
 Sở Ngôn cũng  phụ sự mong đợi của Khải Hợp đế. Chuyến  , cô tuy bản tính   đổi,   vẫn duy trì bản tâm ngây thơ mà Khải Hợp đế thích nhất, nhưng cũng đúng lúc "trưởng thành",  cho Khải Hợp đế thỏa mãn cơn nghiện  thầy, càng ở nửa tháng cuối cùng vì bảo vệ vị thầy bất đắc dĩ  của ,  liều mạng đưa ông về Giang Châu an .
 
Thật sự   học trò nào đáng yêu hơn cô.
 
Mục Dịch uống một ngụm  nóng,  giấy :  ở    ?
 
Sở Ngôn cầm lấy miếng điểm tâm  bàn: “Đối với  mà  đương nhiên là ,  từ  đến nay  từng gặp  nào dễ bắt nạt như ngươi.   luôn cảm thấy…”
 
Sở Ngôn cắn một miếng điểm tâm, từ từ nhai nuốt xong mới nhỏ giọng : “Ngươi là cố ý.”
 
Mục Dịch vẫn bình tĩnh  Sở Ngôn.
 
Những lời than thở của Sở Ngôn quả nhiên liền như đê vỡ, một khi  bắt đầu là  thể dừng : “Ngươi  đại ca ngươi  thích  ở chung với ngươi, cho nên ngươi cố ý để  bắt nạt, nhường nhịn , thực chất là   cận với , để chọc tức đại ca ngươi đúng ?”
 
Mục Dịch như  khi trả lời những yêu cầu tùy hứng của Sở Ngôn, gật gật đầu.
 
Sở Ngôn cúi đầu gặm điểm tâm: “Ta  ngay mà, lấy   vũ khí. Bây giờ còn đối xử  với  như , chắc là để đợi đến năm   kinh,  lấy   để chọc  tim gan đại ca ngươi, ngươi cũng thật đáng ghét.”
 
Mục Dịch cuối cùng  một  nữa cầm bút:  chọc tức là , chứ   ngươi,  còn  cho ngươi  hưởng lợi, tại  ngươi   ghét ?
 
Sở Ngôn tự rót cho  một ngụm : “ sự  bụng của ngươi đối với  đều là giả mà.”
 
Mục Dịch tiếp tục , tốc độ  nhanh  chậm, nét bút   như một: giả  thì   là  ?
 
Sở Ngôn  chằm chằm  hàng chữ , chìm  im lặng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ