“Lúc  ngươi  ngươi   tàn tật   thành gia, ngay cả một vị trắc phi cũng  chịu lập. Bây giờ ngươi   thể  chuyện, trẫm định chỉ hôn cho ngươi, ngươi vẫn  chịu. Ngươi rốt cuộc là  chịu thành gia,  là chê hoàng phi mà trẫm chọn cho ngươi gia thế không显赫?”
 
Lời  của Khải Hợp đế   ác ý. Mục Dịch   đều cúi đầu  , cứ như thể giọng  của  căn bản  khỏi , một chữ cũng  chịu .
 
Sau đó, Khải Hợp đế bảo   ngoài điện quỳ,  cũng   một lời oán hận nào, ngoan ngoãn từ ban ngày quỳ đến tối.
 
Ban đêm gió lạnh từng cơn, Mục Dịch  như một pho tượng đá, quỳ  cửa điện  hề nhúc nhích.
 
Mãi cho đến khi Khải Hợp đế dùng bữa, từng món ngự thiện  truyền  trong điện,  mới  co ngón tay trong tay áo , vẩn vơ nghĩ đến giờ , cô  cũng nên đang ăn cơm .
 
Mục Dịch thở  một  dài,  nóng gặp lạnh hóa thành sương trắng,  mờ  tầm mắt của .
 
“Hắt xì!” Sở Ngôn quấn chăn   giường, đánh một cái hắt xì mạnh.
 
Nhất Trản ở một bên sửa cái cửa sổ c.h.ế.t tiệt đó, Tam Hỉ bưng một chén  gừng, luôn cảm thấy Sở Ngôn chỉ uống một chén như    tác dụng, nên đề nghị: “Thiếu gia,  là con  mời một vị đại phu nhé?”
 
Sở Ngôn   thể để cô  mời, nên  lắc đầu: “Đâu  tiền dư để mời đại phu, đắp chăn là khỏi thôi.”
 
Hoàng đế Khải Hợp cùng với Thái tử đều  Sở Ngôn  ở kinh thành. Vốn tưởng rằng theo tính cách của Sở Ngôn,  cần mấy ngày là  thể nổi danh trong giới sĩ tử  kinh, kết quả chờ mãi chờ mãi, mắt thấy từng vị thiên chi kiêu tử ở các văn đàn bộc lộ tài năng, chính là    hai chữ “Cố Yến”.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-282.html.]
Khải Hợp đế và Thái tử  lượt phái   tìm hiểu, lúc  mới  tòa nhà  cấp cho Cố Thượng Văn ở kinh thành   lửa đốt, còn từ miệng của những gia nhân từ Giang Châu đến dò hỏi , Sở Ngôn vì tức giận Cố Thượng Văn nghi ngờ , nên  chỉ dẫn theo một gia nhân và một nha  bỏ .
 
Tên quản sự Giang Châu  kín miệng đó  còn ngốc thật,  tìm thấy Sở Ngôn cũng   gửi thư về Giang Châu báo cho gia chủ, chủ mẫu, chỉ một mực ở kinh thành rộng lớn  tìm kiếm khắp nơi. Lại vì sợ      truyền  ngoài  , liền chỉ lén lút tìm,  thể tưởng tượng hiệu suất thấp đến mức nào.
 
Khải Hợp đế  mắng Sở Ngôn tính tình ,  nhớ đến con trai  Mục Dịch, dù là   nghi ngờ cũng  một lời ca thán, còn   phạt quỳ cả ngày. So sánh hai bên,  khỏi cảm thấy vẫn là con trai  đỡ lo hơn. Thế là ông cho  đem một phần cống phẩm mà các phên dậu dâng lên, đưa đến phủ  của Mục Dịch.
 
Còn về Sở Ngôn,  nào trong thành, từ  đến, ở nơi nào, những tư liệu cơ bản  tự nhiên đều  đăng ký trong sổ sách. Khải Hợp đế  tìm cô cũng  khó, chỉ là một tầng  một tầng dặn dò xuống, khó tránh khỏi sẽ    nhận  sự chú ý của  đối với Sở Ngôn. Kỳ thi Hội sắp đến, nếu vì chuyện  mà xảy  sự cố ngược  sẽ hại Sở Ngôn.
 
Thái tử cũng  cùng suy nghĩ. Còn về Mục Dịch,   Khải Hợp đế  đ.ấ.m  xoa,  những   nửa điểm vui sướng  sợ hãi, ngược  tâm lặng như nước,   quản gì cả, chỉ vùi đầu  công việc, để phân tán sự chú ý của , để khỏi mỗi ngày trong lòng nghẹn  chết.
 
Cứ như , mãi cho đến khi thi Hội kết thúc, ba  họ mới phát hiện,  ngày khai mạc kỳ thi, Sở Ngôn căn bản  đến trường thi.
 
Trong đó, Khải Hợp đế là  phát hiện sớm nhất, vì danh sách trúng tuyển  khi công bố sẽ  đưa đến chỗ ông .
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Khải Hợp đế  thấy tên của Sở Ngôn  danh sách, lúc đầu còn cảm thấy  chút kỳ quái. Học thức của Sở Ngôn ông là , tuy tính cách kiêu ngạo, ương ngạnh, nhưng đối với sách luận  cực kỳ  thiên phú,   lý nào  thi rớt.
 
Chẳng lẽ là  đầu  trường thi, chịu  nổi sự khổ cực khi  đóng cửa trong trường thi, nên  phát huy  ?
 
Khải Hợp đế cho  mang bài thi của Sở Ngôn đến,   báo  rằng Sở Ngôn căn bản  tham gia thi Hội.