Đến cổng  của tửu lâu, Ngưu Tiểu Sơn đang   chiếc xe bò  trống , nhét  tay Sở Ngôn mấy viên mứt quả: "Mua nhiều quá, yêu thì nhận  yêu thì thôi."
Sở Ngôn nắm chặt bàn tay nhỏ,  đến  xuống bên cạnh Ngưu Tiểu Sơn.  Ngưu Tiểu Sơn  như  lửa đốt  mông, vội vàng lăn bò từ  xe nhảy xuống, chỉ  Sở Ngôn hung hăng : "Không   gần !"
Sở Ngôn ngơ ngác  , một lúc lâu , giơ tay bỏ một viên mứt quả  miệng .
Chua chua ngọt ngọt, ngon thật.
Chờ Ngưu Đại Sơn từ cổng  tửu lâu  , ba  họ liền trở về thôn Ngưu Gia.
Chân trời kéo đến mấy đám mây đen, che khuất mặt trời vốn khá   buổi sáng.
Sở Ngôn ngẩng đầu  bầu trời âm u  đỉnh đầu. Chờ xe bò dừng , cô lập tức nhảy xuống xe, chạy về phía căn nhà lá rách nát của .
Ngưu Tiểu Sơn  Sở Ngôn chạy xa, tức giận trừng mắt lên trời.
Trong căn nhà rách nát của Sở Ngôn  một cái hòm lớn. Trong hòm   gì cả, thậm chí còn  thủng một lỗ bên cạnh.
Về phương diện sắm vai nhân vật, Sở Ngôn  nay luôn tận tâm tận lực. Dù cho nhiệm vụ  xảy  sự cố, cô vẫn tuân thủ thiết lập nhân vật. Sau khi bên ngoài vang lên tiếng mưa rơi tí tách, cô mở cái hòm lớn , nhét chăn ,  đó bò  trong, đậy nắp .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Môi trường tối tăm cùng tiếng mưa rơi  thích hợp để ngủ. Sở Ngôn cuộn tròn  trong hòm, vốn chỉ định nhắm mắt nghỉ một lát, ai ngờ cơ thể  như  rút cạn  bộ sức lực trong nháy mắt, khiến cô chìm  giấc ngủ sâu.
Cùng lúc đó, bên tai cô vang lên một âm thanh ——
【 Cốt truyện nhân vật   sửa chữa, đang kết nối với hệ thống trung ương... 】
Lời tác giả: Mở hố mới đây!!! 9 giờ sẽ  nữa!
Và theo lệ cũ, ba đầu tiên sẽ  bao lì xì,   nhớ để  bình luận nhé!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-4.html.]
"Chính là nơi  ?"
Tại khách điếm trong trấn nhỏ, Tiêu Thấm trong bộ y phục lộng lẫy   màn mưa ngoài cửa sổ, hỏi  phụ nữ đang quỳ phía .
Người phụ nữ co rúm  thành một cục, run rẩy trả lời: "Vẫn, vẫn  tới. Ra khỏi trấn nhỏ   tiếp,  thêm mười dặm nữa mới đến thôn Ngưu Gia."
"Ồ..." Tiêu Thấm  bên cửa sổ, những giọt mưa  gió thổi   cô,  ướt chiếc váy  may thủ công tinh xảo  .
Một nha  bưng  nóng ,  với Tiêu Thấm: "Thưa cô, đóng cửa sổ   ạ, để gió lùa   cảm lạnh thì  ."
Tà váy của nha  lướt qua trong tầm mắt của  phụ nữ , màu sắc diễm lệ, chất liệu mềm mại. Đó là loại vải mà ngay cả nhà giàu  nhất trong trấn cũng  dùng nổi, nhưng đặt ở kinh thành,  cũng chỉ dùng để may áo cho nha .
Cô  cũng  từng  mặc loại vải  như , , còn  hơn thế nữa.  khi lời  dối  vạch trần, Tiêu Thấm  sai  lột sạch quần áo và trang sức   cô .
Hốc mắt  phụ nữ ươn ướt, nhớ đến cha  và  trai vẫn còn đang ở trong lao ngục, trong lòng hối hận  thôi. Cô  hận   nên vì sợ hãi mà thường xuyên gặp gỡ cha , nếu  cũng sẽ   vạch trần  phận.
Không   phụ nữ đang nghĩ gì, Tiêu Thấm nhận lấy chén  nóng từ tay nha , nhấp một ngụm. Trà tất nhiên là  ngon, lá  do trong cung ban thưởng,  thể  ngon ? Chỉ tiếc nước   là nước , là nước giếng ở sân  của khách điếm. Tiêu Thấm uống một ngụm   uống nữa.
Cửa sổ   nha  đóng . Cô  đến bên ghế  xuống, ôm chén  nóng để sưởi ấm tay.
Tiêu Thấm vốn   mấy ưa đứa con mà cha để  bên ngoài khi gặp nạn. Sự " ưa"   lên đến đỉnh điểm  khi đứa trẻ đó  kinh.
Cử chỉ thô lỗ, tính cách tham lam, tự cho  là thông minh nhưng thực  sự ngu ngốc  lồ lộ  chỉ  một cái liếc mắt. Nếu chỉ   thì cũng thôi, nhà ngoại của đứa trẻ đó  còn ăn vạ ở Hầu phủ  chịu .
Càng buồn  hơn là cái   gọi là "" ,  còn  cho con trai  cưới cô ,  cái gì mà  em họ kết hôn cũng là chuyện thường tình...
 là kẻ si  mộng!