Lâm Tức tiếp tục giả điếc. Năm năm bế quan,   sớm quen với những lời  đ.â.m thẳng  tim của tâm ma.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cửu Tiêu cho rằng  xuất quan là vì  trừ  tâm ma, nhưng thực   . Hắn chỉ xác định rằng  sẽ  còn  lời  của tâm ma ảnh hưởng nữa, nên mới  ngoài.
 
Về việc  thế nào để đối phó với tâm ma, Lâm Tức trong năm năm qua cũng  nghĩ   ít biện pháp, thậm chí  khi thừa nhận  thật sự thích Sở Ngôn,    tu Vô Tình Đạo, cố gắng nhổ bỏ tình căn của  để diệt trừ tâm ma.
 
Tiếc là  thất bại.
 
Hiện tại, tâm trạng của  như một mớ bòng bong, thậm chí  thể lý trí   hành động nào của Sở Ngôn là thật, hành động nào là giả, nhưng vẫn  Sở Ngôn tác động đến cảm xúc, từ đó dẫn đến tâm ma hiện , điên cuồng dẫm lên điểm yếu của  mà lải nhải  ngừng.
 
Vì thế, Lâm Tức quyết định  một con đường cực đoan khác.
 
Nếu vô tình vô dụng,  thì tận tình .
 
Tâm ma ban đầu nảy sinh là vì ghen tị,  thì từ bây giờ,  việc liên quan đến Sở Ngôn,    gì thì , chỉ cần  thỏa mãn để sự ghen tị biến mất, tâm ma cũng sẽ theo đó biến mất.
 
Lạc quan hơn một chút,   chừng  sẽ giống như Mặc Vũ bạc tình, vì quá phóng túng  kiêng dè mà mất  cảm giác mới mẻ với Sở Ngôn. Sau khi chán ghét, đừng  là ghen tị, chỉ sợ tình cảm yêu thích cũng sẽ  còn  bao nhiêu, chẳng  là皆大欢喜 (  đều vui vẻ) ?
 
Lúc , Lâm Tức   rằng,  khi tận tình, thứ chào đón   chắc  là sự chán ghét nhạt nhẽo, mà cũng  thể là lún càng sâu,  thể tự kiềm chế.
 
Cảnh sen băng ngàn năm mới  một ,  lượng  tử đến xem  đông. Sở Ngôn hiện tại cũng  coi là một nhân vật  tiếng ở Vạn Nhận Phong,  đến Lạc Băng Khê,    tử lấy lòng nhường cho nàng vị trí ngắm cảnh  nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-421.html.]
 
Nước khe róc rách, chảy  một hồ lớn  kết một lớp băng mỏng. Từng đóa sen băng theo dòng nước lặng lẽ trôi nổi, trong  khí tràn ngập hương sen thanh đạm.
 
“Thanh Liên sư .” Một vị sư tỷ quen  Sở Ngôn đến chào hỏi, thuận tiện than khổ. Hóa  Lạc Băng Khê là địa giới của Văn Âm đạo nhân, nhưng vì Văn Âm đạo nhân hiền lành,  khi sen băng nở cũng  giữ riêng, trực tiếp mở cửa Lạc Băng Khê, khiến  nhiều  tử đổ xô đến.
 
Người đông thì dễ xảy  sai sót. Vì chen lấn mà rơi xuống Lạc Băng Khê  hỏng sen băng thì  , còn  một   vì thù riêng mà ẩu đả ở đây, phá hoại  ít linh thực, khiến họ đau đầu  thôi.
 
Sở Ngôn  quanh, thuận miệng : “Văn Âm đạo nhân chỉ  mở cửa Lạc Băng Khê, chứ   gì khác.”
 
Sở Ngôn mấy năm nay  giúp giải quyết  ít việc lớn nhỏ trong Vạn Nhận Phong, sư tỷ   chính là đến để học hỏi đối sách, liền truy vấn: “Ý của ngươi là?”
 
Sở Ngôn : “Các ngươi xây một hàng rào quanh hồ, bên ngoài hàng rào đặt bàn ghế, chỗ  thu phí theo đầu .”
 
Vị sư tỷ  chần chừ : “Như  thật sự  ? Nếu họ  bỏ linh thạch mua chỗ , chỉ  ngoài hàng rào, chúng  cũng   cách nào.”
 
Sở Ngôn  : “Sẽ   mua, nhớ đặt giá cao một chút,  cho   ngoài truyền lời,  rằng nơi  thích hợp nhất để hẹn  trong lòng đến, cảnh  ngàn năm một thuở, xem xong  hẹn ước ngàn năm ,  lãng mạn,   thể thể hiện chân tình. Nếu    cảnh sắc chỉ  thể xem,  ăn  dùng , bỏ linh thạch  là lãng phí, các ngươi liền  ngay cả chút linh thạch  cũng  chịu vì  trong lòng mà bỏ ,  thể thấy  trong lòng   đáng giá bằng chút linh thạch đó.  , nơi  của các ngươi  nhiều linh thực linh quả nhất,  thể chọn một  loại  vị ngon,  thành điểm tâm  mắt hoặc ép thành nước quả để bán.”
 
Sở Ngôn  một cách thuận miệng, sư tỷ  mà há hốc mồm,  khi  xong còn ngơ ngác hỏi: “Như  thật sự…  ?”
 
“Đương nhiên là !” Lời    Sở Ngôn , mà là một  tử  cùng sư tỷ đến Lạc Băng Khê .