La Tương  xong hừ lạnh một tiếng, trực tiếp phất tay áo bỏ .
 
Sơ Vũ cất giọng : “Ta   Diệp vương điện hạ gần đây thường đến Diệu Cơ Tư, đại nhân nếu  rảnh, nhớ chú ý nhiều hơn một chút.”
 
Bao nhiêu năm trôi qua, những hoàng tử, công chúa năm xưa theo Sơ Vũ chạy khỏi kinh thành cũng  trưởng thành. Trong đó, phần lớn đều an phận, dù  từ nhỏ   hào quang của Sở Ngôn lấn át, sớm   còn tâm tư tranh đoạt gì.  cũng  một hai , dã tâm bừng bừng.
 
La Tương   đầu , chỉ ném  một câu: “Việc trong triều, liên quan gì đến một cung tỳ nhỏ bé như ngươi.”
 
Sơ Vũ  sớm  còn là cung nữ, nhưng nàng cũng  để ý  khác dùng  phận quá khứ để công kích . Chỉ là nàng  hài lòng với câu trả lời của La Tương,  sợ La Tương vì  tin nàng mà chuyển sang ủng hộ Diệp vương. Dù  Diệp vương cũng là   thể  thấy, sờ , là huyết mạch hoàng thất chân chính.
 
—— Chỉ  thể để   thấy bệ hạ.
 
Sơ Vũ  còn cách nào khác, đành lựa chọn thỏa hiệp.
 
Bên , Sở Ngôn trở về thượng giới. Nàng  lập tức xuống Lạc Nhật Loan, mà  dạo bên ngoài một lúc lâu, cho đến khi Trầm Nguyệt dùng ngọc bài liên lạc gọi nàng trở về, nàng mới ngoan ngoãn  .
 
  về đến Lạc Nhật Loan, Sở Ngôn còn  kịp thấy Trầm Nguyệt,   Lâm Tức bắt đến thư phòng.
 
Lại là thư phòng!
 
Sở Ngôn giận mà  dám ,  Lâm Tức ôm eo  lên đùi ,  hé một lời.
 
Lâm Tức ôm Sở Ngôn từ phía , hỏi nàng: “Đi ?”
 
Giọng  khàn khàn mà nguy hiểm, Sở Ngôn cảm thấy ngữ khí   chút giống  khác, nhưng   nghĩ  là ai, đành gạt bỏ nghi hoặc, trả lời câu hỏi của Lâm Tức : “Con  để  giấy  .”
 
Lâm Tức như đang cố tình kiếm chuyện, nhất quyết bắt nàng  tự   : “Đâu?”
 
Sở Ngôn đành  trả lời  một  cho  : “Hạ giới.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
 
Lâm Tức: “Đi hạ giới  gì?”
 
Sở Ngôn: “Con nhớ nhà, về xem một chút.”
 
Lâm Tức nhớ đến Cửu Tiêu,  vẫn luôn mưu toan  đổi hiện trạng, nhàn nhạt : “Người hạ giới, đều lưu luyến cố thổ như  ?”
 
Sở Ngôn: “Vì đó là quê hương mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-425.html.]
 
Lâm Tức ngửi mùi hương của Sở Ngôn,  giọng  của nàng bên tai, cuối cùng cũng bình tĩnh .
 
“Lần   , nhớ  thẳng với .” Lâm Tức  thích cảm giác trở về chỉ thấy một tờ giấy mỏng manh.
 
Sở Ngôn    hiểu trạng thái hiện tại của Lâm Tức, còn cò kè mặc cả với : “Vậy sư tôn cũng  đồng ý với con một chuyện.”
 
“Ngươi  .”
 
Sở Ngôn xoay , đối mặt với Lâm Tức,   đùi , thương lượng về vấn đề hòa hợp trong đời sống tình dục.
 
Thậm chí còn đưa  lý lẽ, cuối cùng đảm bảo  sẽ  vì một  hoạt động  thể   mà trì hoãn chính sự.
 
Hai tháng , Sở Ngôn  một  nữa xuống hạ giới. Lần , ngoài Sơ Vũ, nàng còn gặp một  khác.
 
“La đại nhân?” Sở Ngôn ngạc nhiên.
 
Còn La Tương thì  Sở Ngôn,   nhiều năm trôi qua mà dung mạo  hề  đổi, lệ nóng lưng tròng, thậm chí  rống lên: “Bệ hạ, lão thần cuối cùng, cuối cùng cũng  gặp …”
 
Sở Ngôn: “…?”
 
Ngươi gọi  là gì?
 
Đợi La Tương khó khăn lắm mới kìm nén  cảm xúc kích động, Sở Ngôn còn  kịp hỏi, La Tương  vội vàng hỏi Sơ Vũ bên cạnh: “Trừ Linh tháp  dừng !”
 
Sơ Vũ: “Dừng sớm , đó là dùng để đối phó với tu sĩ thượng giới,     thể dùng nó để  hại bệ hạ.”
 
Sở Ngôn: “…”
 
Tháp gì? Đối phó với ai?
 
Trên sảnh đường, Sở Ngôn  ở vị trí cao nhất, đỡ trán   gì.
 
Nàng  mới  Sơ Vũ kể sơ qua những gì  trải qua trong năm năm qua, mới   mấy năm nay Sơ Vũ  kinh doanh  kiêm thêm một việc, lợi dụng những thứ nàng cho để   đoạt  thiên hạ.
 
Trớ trêu , những thứ Sở Ngôn đưa đều là dựa  nhu cầu của hạ giới và đề nghị của chính Sơ Vũ, nên đều  sử dụng đúng lúc, đúng chỗ, giúp Sơ Vũ  đủ tiếng  trong triều đình.
 
Mà lý do Sơ Vũ vẫn luôn  chịu  cho Sở Ngôn  chuyện , chính là sợ Sở Ngôn  đồng tình với sự kiên trì của nàng, nhất quyết nhường ngôi vị hoàng đế cho em trai, em gái .