Mặc Vũ cũng  để ý,     đến Vạn Nhận Phong xem tiểu sư , bán cho Thanh Tầm một ân tình cũng .
 
“Được thôi.” Hắn  về phía  đàn ông đội mũ choàng, hất cằm: “Đã là  việc cầu , còn che che giấu giấu như ,   là  lễ phép lắm ?”
 
Người đàn ông đó  , giơ tay tháo mũ choàng xuống, để lộ  một khuôn mặt tuấn lãng nhưng  tái nhợt. Hắn  về phía “nữ tử”  cây, khẽ hành lễ,     vẻ ngây ngẩn, si mê như những  đàn ông bình thường khi  thấy Mặc Vũ.
 
Mặc Vũ nhướng mày,  ngạc nhiên.
 
Thanh Tầm tìm một  đất trống trong rừng hoa đào,  từ trong Tu Di giới tử của  lấy  một ngôi nhà gỗ nhỏ, cho  đàn ông ở.
 
Rừng hoa đào ngoài hoa đào và suối nước  thì   gì khác, Thanh Tầm thường xuyên   ngoài mua sắm. Thỉnh thoảng ba  đều  rảnh, nàng còn mang đến một ít đồ ăn thức uống, gọi Mặc Vũ và  đàn ông cùng uống rượu  chuyện phiếm.
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Người đàn ông   Mặc Vũ là nam, nhưng   vẫn giữ thái độ lạnh nhạt với Mặc Vũ.
 
Một , Mặc Vũ và Thanh Tầm đang  chuyện vui vẻ,  đàn ông càng trực tiếp bỏ ,  cho chút mặt mũi nào.
 
Thanh Tầm hiếm khi hạ ,  một câu: “Ngươi đừng so đo với ,    ghét ngươi, chỉ là gần đây tâm trạng  ,   để ý đến  khác thôi.”
 
Mặc Vũ hừ  một tiếng: “Không .”
 
Chẳng  là lạt mềm buộc chặt, đều là đàn ông, ai  thể lừa  ai?
 
Đào hoa bí cảnh là món quà tiễn biệt mà sư tôn của Mặc Vũ  tặng cho   khi xé rách hư  rời khỏi thế giới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-432.html.]
 
Chủ yếu là vì sợ Mặc Vũ sẽ chọc  đại năng mà ngay cả Lăng Vân Các cũng  đối phó , đến lúc đó còn  một nơi để ẩn .
 
  đó trăm triệu  cũng  ngờ rằng, Mặc Vũ  xem một bí cảnh như  thành nơi lý tưởng cho các cuộc "vận động" ngoài trời,      dẫn bao nhiêu nữ nhân  đây.
 
Thời gian trong bí cảnh đồng bộ với bên ngoài, mặt trời mọc, mặt trăng lặn. Mặc Vũ thấy  đàn ông mà Thanh Tầm mang về ngày càng thu liễm  ma khí sát phạt  ,  vẻ như sắp rời , liền  với Thanh Tầm: “Ta cho các ngươi mượn nơi  của  để ở tạm, các ngươi   cũng nên báo đáp  chút gì đó ?”
 
Thanh Tầm mấy hôm  tìm Mặc Vũ cầu hoan nhưng  từ chối,  tức   hổ, căn bản  thèm  chuyện với Mặc Vũ. Giờ phút   Mặc Vũ hỏi , nàng trực tiếp  dậy  khỏi phòng,  thèm để ý đến .
 
Người đàn ông bên cạnh đặt chén thuốc xuống, từ trong nhẫn của  lấy  một cây trâm bạc, : “Trên     vật gì đáng giá, đây là di vật   để   lúc lâm chung. Sau  nếu  chỗ cần  giúp đỡ, cô nương cứ lấy cây trâm  đến tìm , dù   sinh  tử,  cũng nhất định sẽ trả  phần ân tình .”
 
Đầu tiên là lạnh lùng xa cách để thu hút sự chú ý của cô gái,  đó thể hiện phẩm chất  , hữu tình hữu nghĩa, trọng lời hứa của , đồng thời vô tình để lộ  một mặt "  thảm", khiến cô gái nảy sinh lòng thương hại —— cao tay thật.
 
Mặc Vũ thầm tán thưởng một phen, dường như  thưởng thức thủ đoạn của đối phương, nhưng giây tiếp theo,   với  đàn ông: “Nếu là di vật của lệnh từ,  sẽ  nhận.   thấy chiếc nhẫn của ngươi  , thủ công tinh xảo, kiểu dáng bắt mắt,  gian chứa đồ nhỏ một chút cũng  ,   so đo.”
 
Mặc Vũ  một tiếng, nụ   thật dịu dàng, động lòng , nhưng tiếc là việc   quá thiếu đạo đức, khiến  đàn ông  một  nghẹn ở ngực, nhưng vẫn  duy trì biểu cảm  mặt, từ chối: “Sao  thể như  , cô nương hảo ý thu lưu,   dám lấy một món đồ chơi nhỏ như  để qua loa với cô nương.”
 
Người đàn ông suy nghĩ một lúc, cuối cùng cắn răng, từ trong nhẫn lấy  một quả trứng đen như mực.
 
“Đây là một quả trứng thần thú thượng cổ  tình cờ  . Tuy sinh cơ   hủy, là một quả trứng chết, nhưng chắc vẫn còn  những công hiệu khác, nếu cô nương  chê…”
 
Mặc Vũ nhướng mày: “Trứng thần thú thượng cổ?”