điều chưởng môn  ngờ là, những  tử  gọi  tiếp đãi Mặc Vũ – bất kể nam nữ –   một ai  thể cầm lòng , còn vì thế mà tranh giành tình cảm, đánh  túi bụi. Trong đó  một  còn la hét  cùng Mặc Vũ kết thành đạo lữ, hiện   sư tôn của  mang , nhốt .
 
Chưởng môn nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng  hướng ánh mắt về Lạc Nhật Loan, dù  đại danh của Sở Ngôn ở chỗ chưởng môn cũng là  tiếng.
 
“Ngươi cứ tùy sức mà , nếu  bắt nạt, cứ giả vờ si mê , chưởng môn sẽ tự khắc   khác cho ngươi.” Trầm Nguyệt lo lắng vị  tử từ Lăng Vân Các đến  dễ chung sống, nên  đặc biệt dặn dò Sở Ngôn vài câu.
 
Sở Ngôn đồng ý,  đó liền  gặp Mặc Vũ.
 
Sở Ngôn  thấy Mặc Vũ liền nhận   là vị tiền bối  từng đưa  từ lối  Thiên Giai đến Vạn Nhận Phong, trong lòng dâng lên vài phần  thiết, cảm thấy nhiệm vụ  chắc  khó.
 
Về phần Mặc Vũ… Chàng ! Rất! Hưng! Phấn!
 
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Không uổng công  hao tâm tổn trí, cuối cùng cũng gặp   tiểu sư . Nếu  thể để tiểu sư  cầu tình cho   mặt sư thúc, chú thuật      chừng  thể giải trừ sớm vài năm.
 
Nghĩ như , hai  chung sống càng thêm hài hòa, Sở Ngôn còn dẫn Mặc Vũ  dạo các cảnh điểm nổi tiếng của Vạn Nhận Phong.
 
Đi qua Lạc Băng Khê, Sở Ngôn còn mời Mặc Vũ nếm thử điểm tâm và nước trái cây ở đây. Vì đều   từ linh thực, cũng  cần lo lắng sẽ  tổn hại tu vi.
 
Đệ tử Lạc Băng Khê  chịu thu linh thạch của Sở Ngôn, còn sắp xếp cho nàng chỗ   nhất. Tuy kỳ cảnh sen băng   còn, nhưng bản  Lạc Băng Khê  là một thắng cảnh  , danh tiếng cũng   lan truyền rộng rãi. Dù   sen băng để ngắm, cũng thường   tử đến đây đặt chỗ hẹn hò, liên hoan, giúp Lạc Băng Khê  thêm một nguồn thu nhập  định.
 
Đệ tử Lạc Băng Khê còn  Sở Ngôn khơi nguồn cảm hứng, những ý tưởng kiếm linh thạch ngày càng nhiều. Ví dụ như  những  tử khéo tay tự  những bộ "đồng phục"   cho các đồng môn  phiên  đến đây bưng , dọn điểm tâm mặc, nên hiện tại  đến xem cảnh, chỉ đến xem  cũng  nhiều.
 
Hôm nay Lạc Băng Khê đặc biệt náo nhiệt, đến còn phần lớn là nữ  tử, vì hôm nay  phụ trách  điểm tâm, nước trái cây và chiêu đãi khách đều là những nam  tử  trai nhất Lạc Băng Khê.
 
“Đây là sư  bảo  mang đến.” Ngô Thần An đặt một đĩa điểm tâm  thành hình hoa đào lên bàn của Sở Ngôn.
 
Sở Ngôn  cảm ơn, Ngô Thần An mới gật đầu rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hinh-tuong-khong-the-sup-do/chuong-437.html.]
 
Mặc Vũ  đối diện Sở Ngôn, chống cằm quan sát, xác định vị nam  tử từ đầu đến cuối  hề liếc   một cái  là thật sự    chú ý đến , chứ   kiểu lạt mềm buộc chặt như Hạo Dư Thúy.
 
Đối với điều , Mặc Vũ cũng  cảm thấy kỳ lạ.
 
Dù  ảnh hưởng của mị thể đối với  khác cũng  hạn, nếu một  đạo tâm kiên định, hoặc trong lòng   và tình  bén rễ sâu, sẽ    ảnh hưởng.
 
Mặc Vũ  nhanh  gạt Ngô Thần An sang một bên, cho đến khi Ngô Thần An  một  nữa bưng hai ly nước trái cây đến, : “Sản phẩm mới, sư  bảo  mang đến cho cô nếm thử.”
 
Mặc Vũ: “……”
 
Chẳng lẽ là   lầm?
 
Ngay lúc Mặc Vũ suýt nữa cho rằng Ngô Thần An và Hạo Dư Thúy là cùng một loại , Mặc Vũ  phát hiện  manh mối trong lời  của Ngô Thần An – cho cô nếm thử.
 
Cho cô,   cho các . Và khi   câu ,  đang  tiểu sư .
 
Trong phút chốc, chuông báo động trong lòng Mặc Vũ vang lên.
 
Chàng giả vờ tò mò hỏi Sở Ngôn: “Người   cứ đến đây hoài , tặng đồ cũng   rõ là vị sư  nào bảo  mang đến, sợ   là đang tìm cớ tiếp cận.”
 
“A?” Sở Ngôn ngẩn , ngay  đó nhớ  chuyện  nhiều  tử quỳ gối  váy thạch lựu của Mặc Vũ,  đùa khen một câu: “Sức hấp dẫn của tiền bối quả nhiên là  ai  thể chống cự.”
 
Mặc Vũ lắc đầu: “Không  ,  cảm thấy  là nhắm  ngươi đó.”
 
“Cái gì?” Sở Ngôn suýt nữa cho rằng   lầm,  đó thật lòng  phá lên: “Chuyện   thể nào.”