Cuối cùng, Cửu Thúc mạo hiểm g.i.ế.c c.h.ế.t những con hồ ly đó, mới cứu  .
“Cửu Thúc, dải vải trắng  rốt cuộc  lai lịch gì? Sao Cửu Thúc nhất định  đào nó lên?”
Cửu Thúc  với , đây là vải liệm của  chết, cực kỳ hung hiểm,  vặn  thể trấn áp oán niệm từ bạn cùng bàn.
 im lặng.
Cửu Thúc cất dải vải trắng , thấy  vẫn cúi đầu, ông  thở dài: “Yên tâm ,   bạn học của cháu là  đáng thương, sẽ  để con bé hồn phi phách tán .”
Lòng  vô cùng  ơn, quỳ xuống, nặng nề dập đầu lạy Cửu Thúc một cái.
Vật lộn gần đến nửa đêm,  mệt rã rời, về ký túc xá ngủ.
Ngủ  một lúc, tên côn đồ dẫn  về.
Hai    cửa  bắt đầu  chuyện đó, khiến giường kêu “kẽo kẹt”  ngừng.
   phiền  thể ngủ , nhưng  dám than phiền, chỉ  thể úp mặt  chăn, âm thầm niệm chú thanh tâm trong lòng.
Càng niệm,  đột nhiên cảm thấy  gì đó  đúng, tại   chỉ  thấy tiếng giường va chạm?
Mặc dù   từng  chuyện đó, nhưng vì bạn cùng bàn mà   kinh nghiệm  lén phong phú.  , khi    chuyện đó, sẽ phát  âm thanh.
Tiếng thở dốc, tiếng nước hoặc tiếng , dù  cũng   động tĩnh gì đó chứ.
Huống hồ, tên côn đồ đó xưa nay   là  im lặng.
 càng nghĩ càng thấy  , lặng lẽ thò đầu  khỏi chăn,  lén  một cái.
Rồi,   thấy một khuôn mặt với nhãn cầu lồi  ngoài, vẻ mặt dữ tợn.
Thi thể của tên côn đồ treo lủng lẳng  trần nhà.
Cổ   gãy, chỉ còn  một lớp da mỏng dính, nối liền với cái đầu  tím sẫm.
Khi  trở về,  đóng cửa sổ, gió thổi , khiến t.h.i t.h.ể của tên côn đồ  ngừng lắc lư, cứ thế va  thành giường.
Bùm! Bùm! Bùm!
Hơn nữa, khi   , miệng tên côn đồ từ từ mở , từ cái cổ họng khô khốc, phát  tiếng rên rỉ đứt quãng: “Giao… Giao…”
Bạn cùng bàn của  tên là Lý Giao Giao.
Ngày thứ hai  khi tên côn đồ chết, nhà trường yêu cầu Cửu Thúc đưa  lời giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ho-nu-me-huong/chuong-2.html.]
Cửu Thúc vốn   biểu cảm gì, khi  thấy t.h.i t.h.ể tên côn đồ, sắc mặt lập tức  đổi: “Đồ ngu,    quỷ sát mượn giống?”
 nhớ  cái bóng trắng trong lòng tên côn đồ khi cửa  đẩy  đêm qua, nuốt nước bọt: “Cửu Thúc, mượn giống là gì ạ?”
Cửu Thúc , đêm qua ông   dùng vải liệm để bày trận pháp trong trường học chúng , trăm quỷ  thể . , tên côn đồ  động sắc tâm, quan hệ với quỷ sát,  quỷ sát lấy mất tinh khí.
Tinh khí dương  cơ thể, sẽ trở thành quỷ thai,  còn  trận pháp ràng buộc.
Nghe xong lời Cửu Thúc, những  trong trường đều hoảng loạn,   nhân lúc hỗn loạn đá  t.h.i t.h.ể tên côn đồ một cái, nhiều  hơn thì vây quanh Cửu Thúc, cầu xin Cửu Thúc nghĩ cách khác.
Sau khi tiền thù lao  một  nữa  tăng lên, sắc mặt Cửu Thúc cuối cùng cũng  hơn một chút. Ông  phát cho mỗi  một sợi dây đỏ, bảo chúng  buộc  cổ tay,    ngoài  buổi tối.
Đến lượt , Cửu Thúc  đưa cho  một đoạn vải liệm: “Cháu  gặp Hồ tiên, mùi tử khí   cháu nặng hơn  khác ba phần, dây đỏ  bảo vệ  cháu, chỉ  thể lấy sát khí trấn áp sát khí.”
Cửu Thúc  , dặn dò  dặn dò : “Tuyệt đối   tháo ,  ?”
 đồng ý.
Thế nhưng, khi  về ký túc xá, dì Vương,  quản lý ký túc xá,  gọi  .
Bà  là   nhất với  trong trường. Rất nhiều ,   tên côn đồ trường bắt nạt, đều là bà  bôi thuốc cho .
“Dì Vương,  chuyện gì ạ?”
Dì Vương thở dài thườn thượt, : “Đứa ngốc, con    hại mà   gì .
“Người sống quấn vải liệm chẳng thọ,  đó  con  vật tế, để dẹp yên tai họa  đó.”
Phản ứng đầu tiên của  là  tin.
Cửu Thúc   lý do gì để hại  cả, ông   cứu mạng  mà.
Tuy nhiên, dì Vương cũng   mà   căn cứ.
 nghĩ một lát, kể  lý thuyết “lấy độc trị độc, lấy sát khí trấn áp sát khí” của Cửu Thúc cho dì dì Vương . Dì Vương  xong liên tục lắc đầu: “Con ơi, con  tin dì cũng , nhưng tối nay con nhất định   lời dì.
“Hãy đặt gương ở cuối giường, để gương chiếu  con. Như , dù  quỷ tìm đến, chúng cũng  tìm thấy  là con.”
Dì Vương nắm chặt cánh tay ,   đầy sốt sắng: “Nhất định  nhớ kỹ nhé, gương.”
 gật đầu đồng ý.
Mùa đông, trời tối sớm.    giường ký túc xá,  tấm gương dựng ở cuối giường, trằn trọc  ngủ .
Cửu Thúc và dì Vương, rốt cuộc ai  đúng?