Xung quanh cũng theo đó yên lặng một lúc,  đó đám thanh niên độc  trong sân đồng loạt  phá lên.
"Mẹ kiếp, ông đây sống bao nhiêu năm cũng  nghĩ   cái lý do như !"
"Không  chỉ là tiền thôi ? Trong quần ông đây đầy tiền đây !"
"Mấy năm nay các cô gái trẻ xinh  trong làng càng ngày càng ít, đừng  mà  mất hứng của  em chứ!"
Mặt trưởng thôn  xanh lè, ông   cha  một cái đầy phức tạp,  đuổi đám thanh niên độc  đó  ngoài  đó móc từ túi  hai viên kẹo cưới mà  trong làng chỉ ăn khi kết hôn, bảo    một bên tự chơi, ông   chuyện   với cha .
 ngậm nước mắt nhận lấy viên kẹo, lợi dụng lúc bọn họ  chú ý lén chạy  phòng chị gái. Vừa   lau  cho chị,  cẩn thận bóc một viên kẹo, nhét  miệng chị.
"Chị ơi đừng , kẹo ngọt lắm."
5
Chị  nhắm mắt, vẻ mặt bình tĩnh, dung nhan vẫn kiều diễm như cũ.
Qua cửa sổ phòng   thấy trưởng thôn nhét một xấp giấy da bò dày cộp cho cha , còn cha  gãi đầu, vẻ mặt  thể tin .
Sau đó,   trưởng thôn đưa về nhà.
 giãy giụa,  lóc, níu chặt chị   chịu buông . Cuối cùng cha  đ.ấ.m một cú,  mất ý thức.
Khi tỉnh dậy,  mắt  là một khuôn mặt  trắng bệch mỏng như cánh ve. Mắt đen như mực, môi đỏ chót, hai bên má  vệt hồng kỳ dị, rõ ràng là hình nhân bà mai giấy! Trên mặt nó chi chít những đường vân giấy dày đặc, trông vô cùng âm u và đáng sợ.
 sợ hãi vội vàng bịt miệng , sợ  sẽ kêu lên.
"Ngươi là tân nương ?"
Giọng  của nó chói tai kinh khủng, như tiếng mèo sắp c.h.ế.t  bóp cổ.
Thấy   trả lời, khóe miệng nó nhếch lên một nụ  quỷ dị,  cần gió mà bay về phía .
"Ngươi tỉnh  ? Tỉnh     chuyện? À... tân nương tỉnh  nè."
Nó đột nhiên ghé sát  mắt , mang theo  thở lạnh lẽo áp lên sống mũi .
Đôi mắt đen kịt đầy ác ý và ánh  kinh tởm: "Ta... ngửi thấy  thở của ngươi."
  thể chịu đựng thêm nữa, hét lên nhảy xuống giường, chạy  đập phá điên cuồng  cửa sổ, cửa   khóa chặt.
"Ngươi là ai! Ngươi là ai!   về nhà!!!   về nhà!!!"
Đột nhiên, cửa mở .
Trong khoảnh khắc,  cảm thấy  thở của  ngừng . Ngoài cửa, là những đống hình nhân giấy dày đặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-do/chuong-2.html.]
 theo phản xạ  lùi , nhưng  nhớ đến hình nhân bà mai giấy đằng , hai đầu gối   mềm nhũn, trực tiếp quỳ sụp xuống đất.
"Hì hì hì..."
Đôi mắt đen kịt của chúng đảo qua đảo , khóe miệng nhếch lên một nụ  ghê tởm.
Sau đó chúng xông lên,   nhấn chìm .
6
Hồi nhỏ, quần áo của  đều do chị  tự tay may.
Tay chị  thon  dài, cầm thước dây mềm mại  lượt quấn quanh vai, cổ tay, eo thon của , mỗi bộ quần áo   đều  vặn lạ thường.
Vì    , hóa  khi kim may xuyên qua da thịt,  đau đến .
Đám hình nhân giấy màu đỏ xanh sặc sỡ  vây quanh , "hì hì"  toe toét. Trong miệng trắng xám của chúng rõ ràng là từng chiếc kim thêu quấn đầy chỉ đỏ. Kim thêu theo âm thanh cao thấp của hình nhân, vặn vẹo thành những đường cong khó tin như lưỡi rắn, thậm chí còn linh hoạt hơn cả lưỡi . Chúng giữ chặt  đang giãy giụa, từng mũi kim thêu sợi chỉ đỏ mảnh mai, từng chút từng chút một, khâu   .
Cơn đau khiến da thịt co giật,  cố gắng nắm chặt thứ trong tay mới miễn cưỡng chịu đựng .
"Tốt quá,  c.h.ế.t hẳn."
"Chưa c.h.ế.t hẳn, tự , gặp chủ nhân  quỳ lạy."
Khi chiếc kim thêu cuối cùng rời khỏi cơ thể ,   thấy hình nhân bà mai giấy  một bên giơ gương lên, giọng the thé.
Trong gương,  thấy  đang mặc một bộ hỷ phục cực kỳ lộng lẫy và tinh xảo mà   từng thấy. Điều kỳ lạ là, dù biểu cảm  mặt   hoảng sợ đến . Bóng hình trong gương vẫn luôn nở một nụ  ngọt ngào, đôi mắt sâu thẳm dán chặt    rời.
Sau đó  kỳ lạ  dậy, eo vặn vẹo thành một tư thế cực kỳ quyến rũ, mang theo vẻ phong tình bước về phía cánh cửa đen kịt bên ngoài.
Không,  là  thì  bằng  là bộ hỷ phục đỏ    đang !
 vấp váp, loạng choạng  mãi cho đến nhà thờ tổ trong làng.
Những sợi chỉ đỏ trong cơ thể xé rách da thịt, những vệt m.á.u mảnh mai uốn lượn dọc đường,  bộ hỷ phục    càng thêm đỏ tươi.
Trong nhà thờ tổ tràn ngập khói lượn lờ,  tường lờ mờ treo một bức họa phụ nữ. Dưới bức họa trải đầy thịt sống đẫm m.á.u và t.h.i t.h.ể động vật, còn  một chậu lửa đang cháy, bên trong là tiền giấy đang bốc cháy. 
Mùi m.á.u nồng nặc hòa lẫn với từng đợt khói trong  khí, thật buồn nôn.
Bóng dáng gầy gò của trưởng thôn quỳ  đất, miệng lẩm bẩm  ngừng.
"...Lễ vật Vương Phan Đệ, 16 tuổi, sinh  Năm Âm tháng Âm ngày Âm giờ Âm, Âm xử nữ… Kính mời Họa Tiên Nương Nương thụ hưởng..."
Nói xong, ông  túm lấy  đang  cạnh, ấn mạnh xuống.
 khuỵu mạnh gối xuống  phiến đá xanh, "phụt" một tiếng, đầu gối lập tức  sợi chỉ đỏ khâu vá xé toạc, m.á.u chảy  ngừng.