Để ép  lạy mà trưởng thôn dùng tay ghì chặt mặt , ấn sát  cạnh chậu than: "Còn  mau bái kiến Họa Tiên Nương Nương! Họa Tiên Nương Nương  thể coi trọng tinh nguyên của mày, là phúc khí của mày!"
Ngọn lửa trong chậu than liên tục bập bùng, trong chớp mắt  bén  mái tóc dài xõa tung của .
"Đồ ngu!" Trong  khí vang lên một tiếng quát mắng khinh miệt của  phụ nữ, một luồng khí lạnh ập tới, ngọn lửa  kịp tắt  khi chạm  má .
Vẻ mặt đắc ý của trưởng thôn lập tức trở nên sợ sệt, ông  nịnh nọt ngẩng cổ lên, há to miệng. Tiếp đó, một luồng khí đen bốc mùi hôi thối nồng nặc xộc  từ trong bức họa, nhanh chóng chui tọt  cái miệng khô quắt của trưởng thôn. Trưởng thôn ngẩng đầu lên, nhãn cầu lồi , gân xanh nổi rõ, nuốt ngấu nghiến luồng khí đen, nhưng vẻ mặt  vô cùng thỏa mãn. Thân hình gầy gò ốm yếu ban đầu lập tức trở nên cường tráng, dường như trẻ  hơn mười tuổi.
Mặt mày ông  tươi rói, cúi đầu khom lưng : "Đa tạ Họa Tiên Nương Nương  tiếp nối sinh mệnh cho lão già , xin ngài cứ từ từ hưởng dụng vật tế ."
Nói xong ông   thèm   thêm  nào nữa mà nhanh chóng rời  một .
Ông ... hiến tế  cho  phụ nữ trong bức họa  để kéo dài sinh mệnh cho chính !
Phải ,  chợt nhận , bấy nhiêu năm nay, trưởng thôn cứ cách một  thời gian  yếu ,  đó các cô gái trong làng  xảy  một vụ tai nạn. Sau mỗi vụ tai nạn, cơ thể của trưởng thôn  vô duyên vô cớ trở nên khỏe mạnh! 
Có lúc, trong làng còn  một   thành phố ăn mặc sang trọng, bụng phệ đến, khi đến thì  yếu ớt.  khi rời , ai nấy đều tinh thần phấn chấn.
Có  hỏi đến, trưởng thôn   đó là bí phương gia truyền của nhà ông !
Trong đầu  vang lên một tiếng "ầm", nghĩ đến những cô gái mất tích trong làng bấy nhiêu năm nay, c.h.ế.t thảm, và cả những   là  đưa  học ở nơi khác, lấy chồng, chữa bệnh, nhưng   bao giờ trở về nữa...
Chẳng trách, chẳng trách từ lâu trưởng thôn  cấm chúng    tự ý  khỏi làng, nhưng  đồng ý đưa một  cô gái đến cái gọi là "thành phố lớn" của ông !
Các cô , các cô    khả năng  từng rời khỏi làng! Các cô  đều  c.h.ế.t ở đây!
Vậy còn chị thì ? Chị   cũng c.h.ế.t  sự tàn độc của ông  ?! Bây giờ, cũng đến lượt   ?!
7
 lấy hết can đảm ngẩng đầu lên, chỉ thấy cả khuôn mặt của  phụ nữ trong bức họa đều mờ mịt  rõ, chỉ  đôi mắt sâu thẳm là đặc biệt rõ ràng.
Bà  đang dùng đôi mắt đó lạnh lùng  , hệt như một con rắn độc đang rình rập con mồi. Bộ quần áo   bà  đỏ rực lạ thường, bên  ẩn hiện những hoa văn kỳ lạ, vô cùng quỷ dị.
Thấy  im lặng  ,  phụ nữ trong tranh liền  khẩy một tiếng.
Tất cả hình nhân giấy xung quanh "hoạt" một tiếng xúm , nhao nhao phun  những cây kim thêu từ miệng.
"Phong bế huyệt đạo của nó!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-do/chuong-3.html.]
"Giữ nó ! Giữ nó !"
Đồng thời, một giọng  lạ lẫm vang lên bên tai : "Chính là bây giờ! Đổ thứ đó lên mặt bà !"
 nghiến răng, đổ mạnh chất lỏng trong cái chai đang nắm chặt  tay, hắt mạnh về phía . Người phụ nữ trong tranh lập tức phát  một tiếng kêu t.h.ả.m thiết chói tai.
"Bắt nó !"
"Chạy ngược , đừng  đầu!"
   định chạy, nhưng  phát hiện bộ hỷ phục   đang ghì chặt lấy hai chân . Không kịp chần chừ,  nắm chặt vạt váy ở hai bên đùi  dùng hết sức giật mạnh về hai phía!
Ngay lập tức, tiếng vải vóc x.é to.ạc vang lên nặng nề. Trong chớp mắt, ở hai bên đùi  m.á.u thịt bay tung tóe!
 cố nén cơn đau dữ dội, loạng choạng cố sức chạy  ngoài cửa  đó mất  ý thức.
8
Trong lúc hôn mê,  thứ gì đó rơi xuống trán . 
Khi  mở mắt , một cô gái đeo kính, buộc tóc đuôi ngựa hiện   mắt. Cô  đang thoa thứ gì đó lên giữa lông mày .
"Đừng cử động, đây là bảo vật tỉnh thần xua đuổi tà ma."
Cô  thu bàn tay đang vươn tới giữa lông mày của  .
"Chị là Đường Duyên, là một... phóng viên. Đừng sợ, chị   ý  hại em."
"Vừa    chuyện với  là chị ? Chị   thế nào? Còn bức tranh  tường đó, rốt cuộc đó là thứ gì ?"
Đường Duyên gật đầu: "Chị  thể  chuyện với em là nhờ một  thuật âm dương gia truyền. Còn về bức tranh đó, tên gốc của nó là Họa Cốt Đồ, dựa  việc hút tinh nguyên của các cô gái để duy trì màu sắc tươi tắn. Ban đầu nó   phong ấn, nhưng  đó   kẻ  tâm cơ trộm  lợi dụng.  nó   khả năng điều khiển hình nhân giấy, chị nghi ngờ  linh thể khác  bám  đó. Những vết thương   em chị  bôi t.h.u.ố.c cho em , nhưng cố gắng đừng để dính nước, còn nữa…" Chị   với : "Em  cảnh giác, còn mang theo m.á.u ch.ó đen nữa."
Máu ch.ó đen đó là  lấy khi cho chị ăn kẹo,  ngờ  vô tình cứu  mạng . Nghĩ đến chị,   trầm mặc.
Đường Duyên tiếp tục : "Trong làng em còn  những cô gái bằng tuổi em ? Theo điều tra của chị, ở đây thường xuyên xảy  các vụ mất tích của thiếu nữ mà  nào cũng chìm  quên lãng. Lần  chị đến đây là để trả  sự thật cho chuyện  và đưa bức tranh đó về nơi nó thuộc về."
 chỉ  dòng nước nhỏ chảy sâu trong hang đá, hỏi chị : "Chị  từng   về cá mù ?"