Đường Duyên sững .
"Cái hang núi  thông với một con sông ngầm trong làng em, những con cá sống trong sông vì luôn   thấy ánh sáng mặt trời, mắt chúng bắt đầu thoái hóa dần, dần trở thành những con cá mù thích nghi với môi trường bóng tối,   thấy gì cả. Ngay cả nếu  một ngày, chị vớt chúng , đặt  ánh nắng mặt trời, chúng cũng  khó mà  thấy nữa."
Đường Duyên im lặng một lát.
"Em   điều gì ? Có thể  cho chị  những gì em  ? Chị đảm bảo, chị sẽ dốc hết sức  để giúp em."
So với việc một  chống trả,  lẽ lúc  tin tưởng Đường Duyên là lựa chọn duy nhất của . Thế là  kể chuyện của chị cho chị  .
Trông chị   hề ngạc nhiên, chỉ là khi  đến việc chị   khác lăng nhục, đáy mắt thoáng qua một tia  đành lòng.
"Nếu chị đoán  sai, chị em  chôn sống  trụ cầu là vì  đóng cọc sống. Đóng cọc sống xuất phát từ Lỗ Ban thuật, là một loại tà thuật hiến tế để trấn áp tà ma, hại   ít, chị tưởng  tuyệt tích,  ngờ vẫn còn  thể thấy ở cái làng nhỏ . Cô  vốn  c.h.ế.t oan, t.h.i t.h.ể  thối rữa chứng tỏ  thành quỷ quái, những  dân làng  còn lăng nhục cô  nhiều hơn, bây giờ e rằng cô   thành ác quỷ !"
" mà, chị em vốn lương thiện,  từng hại ai cả!"
"Một là em hãy về nhà, nếu thấy mặt chị em dần tái nhợt thì chứng tỏ cô  còn sót  chút lý trí   hại ; nếu mặt cô  ngày càng tươi tắn thì chứng minh cô   trở thành ác quỷ hút tinh khí , những kẻ  hại cô  chắc chắn  sống nổi qua đêm nay. Chỉ  điều như , cô  sẽ vĩnh viễn đọa  địa ngục,  thể đầu thai   nữa."
Đường Duyên lấy  từ cổ một cái bình sứ treo lên  : "Bên trong là Máu Kỳ Lân,  thể trừ tà tiêu tai. Em về cho chị em uống thứ , chắc chắn  thể kiềm chế năng lực của cô , khiến cô   thể hại ."
Nói xong, chị  ghé sát  tai  dặn dò thêm vài câu  vội vã rời .
 về đến nhà, vội vã  tìm t.h.i t.h.ể của chị, nhưng  thấy trưởng thôn và cha  đang trốn trong nhà  thì thầm bàn bạc điều gì đó.
"Hai cô gái nhà  đều là Âm nữ, Họa Tiên Nương Nương  thích. Chiêu Đệ c.h.ế.t   t.h.ả.m một chút, nhưng con bé  giúp Họa Tiên Nương Nương trấn áp những kẻ tiện cốt  sông nhiều năm như , cũng coi như là phúc báo của con bé ."
"Hề hề hề, ngày ngày    khỏi làng,   xuống đồng  việc,  ngày  ăn  uống, đúng là  nó, thần tiên đến ông đây cũng  đổi!"
"Còn   nhờ Họa Tiên Nương Nương phù hộ , nếu  lấy   nhiều tiền như , trong thành phố    bao nhiêu đại nhân vật đều dựa  nương nương của chúng  để tiếp nối sinh mệnh!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-do/chuong-4.html.]
" mà mấy cô gái trong làng sắp dùng hết ,     chọn    thể phù hợp với yêu cầu của Họa Tiên Nương Nương ."
"Có gì , mấy đứa con gái thành phố ngu ngốc lắm,  vài câu là sẽ giúp cái  giúp cái  ngay ý mà. Vài ngày nữa   trấn xin mấy cái gọi là gì  nhỉ, suất giáo viên tình nguyện, còn lo trong làng   phụ nữ đẻ trứng ?"
 nhớ hồi nhỏ, chị thường dẫn  đến  giúp việc cho nhà trưởng thôn,  quản nắng nóng  giá rét, dù là nấu cơm trông trẻ  quét dọn nhà cửa,  từng than vãn một lời. Chỉ vì mùa đông năm đó, trưởng thôn  bụng cho  một viên t.h.u.ố.c cảm khi  sốt cao  hạ. Trưởng thôn  thứ   đắt,  đắt. Sau ,  lớn lên mới , loại t.h.u.ố.c đó  rẻ, vài tệ một vốc lớn.
 c.ắ.n chặt môi,  đến căn phòng phía  nơi đặt t.h.i t.h.ể của chị.
Giống như Đường Duyên  , quả thực khuôn mặt chị ngày càng tươi tắn xinh , thậm chí còn xinh  hơn cả lúc chị còn sống.
 lưỡng lự cầm chai m.á.u đó, chị sống cả đời  từng hưởng một ngày sung sướng, c.h.ế.t  còn  chịu  khác lăng nhục, bây giờ, vì sự an nguy của lũ súc sinh đó,  còn  tước  cơ hội báo thù của chị. Dựa   mà chỉ     bắt nạt, kẻ ác  luôn  cả vạn lý do để  tha thứ?
  xổm bên cạnh chị, bàn tay nắm chặt miệng chai nới lỏng   siết chặt, cuối cùng vẫn  thể cho chị uống chai m.á.u đó.
 phủi quần  dậy,   đầu   thấy trưởng thôn  ngay  . Ông   chằm chằm  . Đôi mắt đen kịt như hình nhân giấy, vẻ mặt sâu  lường .  lập tức nhớ đến ông  trong nhà thờ tổ,   nổi hết da gà. Ông    một lát, đôi môi mấp máy vài cái  dứt khoát ngậm miệng , xoay  rời .
  thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu chào tạm biệt chị một cách cẩn thận thì thấy   từ lúc nào trưởng thôn  vòng về cửa  căn nhà.
Ông    nhà,  ngược sáng nên   rõ vẻ mặt,  một lát đột nhiên  lạnh .
"Chỉ một chút m.á.u lúc sống của  c.h.ế.t thì  gì  ? Miếng thịt  đến tay thì    thể trả  cho nó?"
Nói xong, hai tay ông  hóa thành móng vuốt, vồ mạnh   .
 lập tức run b.ắ.n cả , mỗi lỗ kim   bôi t.h.u.ố.c đều nhói lên cơn đau  thể chịu nổi.   thể   theo ông   khỏi nhà, nếu  mỗi tấc da thịt   đều như   x.é to.ạc .
Giờ phút , ngoài trời mây đen vần vũ, dường như sắp  mưa lớn trút xuống. Trưởng thôn kéo   nhanh hơn, vẻ mặt lộ  sự hoảng loạn.