Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 242: Tỷ muội vào kinh
Cập nhật lúc: 2025-10-07 12:05:23
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Địa phận Du Châu.
Thời tiết , nắng vàng rực rỡ!
Ánh nắng ấm áp, chiếu lên , thoải mái vô cùng!
“Lộc cộc lộc cộc”.
Một chiếc xe ngựa trang trí xa hoa đang chạy nhanh chậm trong núi…
Phía chiếc xe ngựa xa hoa, còn mấy chiếc xe ngựa bình thường, xe buộc những chiếc rương lớn nhỏ, giống như một gia đình giàu nào đó đang di chuyển cả nhà.
Người đ.á.n.h xe phía đuổi ngựa, với trong xe ngựa xa hoa: “Tiểu thư, đến Du Châu , thêm một hai ngày nữa là thể đến kinh thành.”
Rất nhanh…
Bên trong xe ngựa thì truyền đến một giọng nữ trong trẻo, oán giận: “Sao còn lâu như ?”
Đi mấy ngày , còn một hai ngày nữa!
Phiền c.h.ế.t !
Người đ.á.n.h xe : “Tiểu thư, đây đều là đường núi, đường xóc nảy, cho nên chậm một chút.”
“Được , nhanh lên, nhanh một chút, nếu là kịp .”
“Vâng!”
Người đ.á.n.h xe khi nhận lệnh, roi ngựa trong tay nhẹ nhàng quất một roi lên lưng ngựa, con ngựa gào lên một tiếng, nhanh hơn một chút.
Tự nhiên, xe ngựa cũng nhanh hơn.
Sự xóc nảy càng thêm lợi hại!
Thế là…
Nghe thấy một tiếng hét chói tai từ trong xe ngựa!
Trên chiếc váy màu lưu ly của Kỷ Mộ Thanh đổ hồng!
Nàng vẻ mặt đau lòng nhíu mày , chiếc váy đắt tiền của , một đôi tay buông thõng, đặt .
“Sao ngươi đổ ? Chiếc váy là thích nhất đấy.”
Oán giận.
Kỷ Uyển Hân bên cạnh tay cũng bỏng nhẹ, nàng đặt chén xuống, thổi thổi tay , : “Chờ đến kinh thành, ngươi giặt là .”
“Ngươi thì nhẹ nhàng.” Kỷ Mộ Thanh hừ một tiếng, tức đến mặt đỏ bừng, một câu: “May mà bẩn xiêm y mặc lúc cung, nếu , nhất định sẽ cho ngươi tay.”
Nha nha nha!
Ngươi là lợi hại nhất!
, bộ xiêm y mà Kỷ Mộ Thanh mặc lúc cung quả thực còn đắt tiền hơn nữa, là đặt riêng ở Thanh Châu, độc nhất vô nhị.
Nghe , tà váy của bộ xiêm y đó, nạm đầy đá quý và hạt châu, chỉ một viên, thể nuôi sống một gia đình thường dân cả năm.
…
Tà váy nạm đầy đá quý, nặng ?
Có là quá lố ?
Kỷ Uyển Hân liếc đại tỷ ương ngạnh một cái, định đáp , chỉ nhẹ nhàng thở dài, vén rèm lên ngoài.
Toàn là bụi cây rừng!
Trong mắt nàng khỏi lộ một tia lo lắng: “Cũng Vân Thư ở kinh thành thế nào ?”
Nghe thấy hai chữ Vân Thư, Kỷ Mộ Thanh một tay kéo nàng .
Nghiêm túc : “Ngươi cho kỹ đây, Kỷ gia chúng căn bản một tên là Kỷ Vân Thư, nó của chúng , là kẻ thù của chúng . Ngươi mà dám coi nó như em gái, tha cho ngươi .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Đại tỷ…”
“Nó hại c.h.ế.t tam , tổ mẫu tức c.h.ế.t, , suýt nữa hại c.h.ế.t đại ca. Người như nó, nên xuống mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn siêu sinh!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-242-ty-muoi-vao-kinh.html.]
Quá ác độc!
Cũng phù hợp với bản tính của Kỷ Mộ Thanh!
Chỉ là Kỷ Uyển Hân mặt mày sầu khổ, rõ ràng nàng , còn : “Đại tỷ, tam ca c.h.ế.t, tỷ thể đổ cho Vân Thư , vốn dĩ là tam ca cố ý g.i.ế.c .”
“Đủ !”
Kỷ Mộ Thanh đẩy nàng , vô cùng phẫn nộ!
Nghiêng , tức giận : “Lúc , con bé Loan Nhi đáng c.h.ế.t đó gánh hết tội danh , thế mà, nó chịu tha cho tam , cứng rắn đưa nhà giam, hại c.h.ế.t thảm. Rõ ràng, chỉ cần nó giả vờ gì, tam cần c.h.ế.t.”
Logic !
Thật là thần kỳ.
Chỉ là tội nghiệp Loan Nhi!
Kỷ Uyển Hân nàng đang nổi giận, cũng cãi cọ với nàng, dứt khoát thu dọn chén trong xe.
Kỷ Mộ Thanh vẫn nguôi giận, siết chặt nắm đ.ấ.m một nữa cảnh cáo nàng: “Uyển Hân, ngươi nhất định cho kỹ, con nha đầu c.h.ế.t tiệt đó, là địch nhân của chúng , là kẻ thù của chúng . Khi thấy nó, ngươi nhất phân biệt rõ ràng.”
Nàng gì.
Thế là, Kỷ Mộ Thanh : “Đại ca gửi thư , nó bây giờ đang ở Dung Vương phủ.”
“Hửm?”
“Còn đại ca , nó ở kinh thành phá hai vụ án lớn, ngay cả Hoàng thượng cũng đến nó.” Nói xong, hừ một tiếng: “Thật thú vị, hình như bây giờ, nó đang giúp Dung Vương tra vụ án ‘Lâm Kinh Án’ gì đó. Hiển nhiên, nó tìm một chỗ dựa lớn. Cũng tên Dung Vương đó nó chuốc t.h.u.ố.c gì, mà che chở nó như , ở Cẩm Giang cũng thế, ở kinh thành cũng thế.”
Trong giọng , rõ ràng một tia ghen tị.
Kỷ Uyển Hân bên cạnh như đang thu dọn đồ đạc, nhưng khi thấy chuyện của Kỷ Vân Thư và Dung Vương, trong đôi mắt dịu dàng, lập tức phủ một lớp băng giá.
Bàn tay cầm chén , cũng nổi gân!
Chỉ là Kỷ Mộ Thanh căn bản thấy, ngược còn dùng khuỷu tay chọc chọc nàng, mang theo vẻ mặt nham hiểm.
Nói: “ , con trai của Lễ Bộ Thượng thư là Thẩm Trường Khâm chắc cũng ngươi sắp kinh . Đợi Thái tử phi xong, cha sẽ lo liệu cho ngươi. Chờ đến kinh thành, ngươi hãy gặp mặt Thẩm Trường Khâm đó một .”
“Tỷ bậy gì !” Kỷ Uyển Hân .
“Ngại ngùng cái gì? Chàng sớm muộn gì cũng là phu quân của ngươi, hai gặp , là chuyện bình thường ? Hơn nữa, cha bảo ngươi cùng kinh, chẳng cũng vì mục đích ?”
Giọng điệu của Kỷ Mộ Thanh, thật là âm dương quái khí.
Làm cho Kỷ Uyển Hân vui!
“Chuyện của và , tỷ cần bận tâm.” Nói , dứt khoát một bên xe ngựa, nhàn nhạt mở miệng: “Tỷ vẫn là nên nghĩ cho .”
“Ta?” Kỷ Mộ Thanh dùng ngón tay chỉ .
Nhướng đôi mày lá liễu, vẻ mặt tự tin kiêu ngạo, : “Ta gì nghĩ? Dù , vị trí Thái tử phi của chắc chắn , ai động . Dù , là lúc Hoàng hậu còn tại thế định . Hoàng hậu là đẻ của Thái tử, Hoàng thượng nhất ngôn cửu đỉnh, sẽ chuyện đổi.”
Ừm!
Nhất định sẽ .
Kỷ Uyển Hân vẫn lo lắng một câu: “ cung tuyển phi, còn nhiều khác, nếu sơ suất gì, tỷ…”
Lời còn xong, Kỷ Mộ Thanh liền “phì phì phì” vài tiếng.
Nàng hung hăng trừng mắt Kỷ Uyển Hân, vui: “Ngươi linh tinh cái gì ? Sơ suất gì? Có thể xảy sơ suất gì chứ? Đã sớm định thì tự nhiên sẽ đổi, danh nghĩa là tuyển phi, chỉ là một hình thức thôi. Hơn nữa, đại ca và nhị ca ở trong triều thế lực thế nào, ngươi ?”
Nàng mới vài câu, Kỷ Mộ Thanh mấy chục câu!
Kỷ Uyển Hân giải thích: “Ta chỉ là dặn dò tỷ một tiếng thôi, để tỷ cũng chuẩn một chút, tránh cho…”
“Được , , cần ngươi nhắc nhở. Sớm như , nên để ngươi cùng , phiền phức!”
Vẻ mặt ghét bỏ!
Kỷ Uyển Hân cũng quen .
Hai cứ thế giữ im lặng, thêm một lời nào.
Tốc độ xe ngựa ngày càng nhanh, qua Du Châu, hai ngày là thể đến kinh thành.
Vòng xoáy trong kinh thành, cũng sẽ ngày càng lớn!