Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 246: Ngày mai mang một bầu rượu lại đây

Cập nhật lúc: 2025-10-07 12:42:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điều , Mộ Nhược đương nhiên .

 

Có lẽ cảm thấy nhiều, bèn lắc đầu: “Thôi, cứ thuận theo tự nhiên .”

 

Rồi vội vàng chuyển sang chuyện khác, hỏi Khổng Ngu: “Phải , còn thì ? Mấy ngày nay ở trong cung, quen ?”

 

Quen ?

 

Đương nhiên là quen !

 

Khổng Ngu mỉm : “Trong cung , quả thực náo nhiệt hơn Thanh Sơn Cư một chút, nhưng dù là chuyện việc, tự nhiên đều câu nệ hơn nhiều, chỉ sợ sai một chút chuyện. Hơn nữa, từ khi cung, cũng từng đến thăm . Huynh đấy, bà một lòng hướng Phật, rảnh bận tâm đến chuyện của . Cũng may, còn Cảnh Huyên thường xuyên trò chuyện cùng bà, xem như để khuây khoả thời gian.”

 

Nàng trông vẻ bình thản, nhưng trong lời ẩn chứa nỗi xót xa.

 

Bàn tay Mộ Nhược trong ống tay áo khẽ nhấc lên, hạ xuống!

 

Ánh mắt trầm xuống, : “Nếu cảm thấy buồn, sẽ thường xuyên cung thăm .”

 

“Vậy thì cần , Dụ Hoa Các chắc hẳn cũng bận rộn. Ta , vả thanh nhàn cũng cái của thanh nhàn mà.”

 

Nàng thẳng thắn từ chối!

 

“Muội lúc nào cũng , luôn hết lòng suy nghĩ cho khác. Khi nào mới thể nghĩ cho chính một chút?”

 

“Hửm? Lời của ý gì?” Khổng Ngu hỏi.

 

Rõ ràng là đang giả ngây giả ngô!

 

Mộ Nhược cũng quá rõ ràng, chỉ đáp một câu mập mờ: “Tóm , vì khác mà khó chính , chung quy vẫn là đáng.”

 

Lời , quả thực mơ hồ.

 

Thế nhưng ——

 

Khổng Ngu hiểu.

 

Nàng xoay , phất phất ống tay áo rộng, nhàn nhạt : “ trong lòng thích một , thể phớt lờ ? Nếu vì bản mà khiến gánh chịu hậu quả, chẳng trở thành tội nhân .”

 

Nàng đang đến chuyện Cảnh Dung định cầu hôn nàng mặt .

 

Mộ Nhược trầm ngâm một lát : “Vậy nghĩa là, khi yến tiệc tối đó bắt đầu, Cảnh Dung thực sự đến gặp ?”

 

Nàng gật đầu!

 

“Vâng, vốn định cầu với Hoàng thượng, nhưng từ chối. Nếu chỉ vì giúp mới cưới , thà rằng gì cả. Hơn nữa, sự việc cũng hề đơn giản như . Tâm tư của Hoàng thượng thế nào, đều , nếu gì sai sót, liên lụy chỉ và Cảnh Dung? Ngay cả Kỷ cô nương nghĩ chủ ý đó cũng sẽ vạ lây.”

 

Kỷ cô nương!

 

, nàng gọi là cô nương, chứ !

 

Mộ Nhược chợt hiểu : “Xem , sớm phận của Kỷ , cách khác, tâm tư của Cảnh Dung thế nào, cũng ?”

 

Nàng gật đầu!

 

Khóe miệng nàng nở một nụ chua chát: “Thật , từ đầu tiên gặp vị Kỷ cô nương đó ở Dung Vương phủ, đoán phần nào .”

 

“Cũng vì như thế, nên mới cam tâm tình nguyện gả đến Khúc Khương?”

 

“Cũng nhiều nguyên nhân .”

 

Nàng trả lời khá tùy ý.

 

Một lát , nàng về phía Mộ Nhược, : “Thôi, nhắc đến chuyện nữa, tóm đều qua . Hay là về , đến đây chỉ để thăm thôi ?”

 

“Cũng xem là , nhưng thấy vẫn , cũng yên tâm .”

 

“Ta , cần lo lắng.”

 

Mộ Nhược gật đầu dậy, liếc ngoài, trời tối hẳn, lẩm bẩm một câu: “Đã muộn thế , còn đón tên ngốc nữa?”

 

“Huynh ?” Khổng Ngu rõ lắm.

 

“Ta trời khuya, .”

 

“Vậy đường cẩn thận.”

 

“Ừm!”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Ngay đó, Khổng Ngu gọi một tiểu thái giám tới, bảo xách đèn lồng tiễn Mộ Nhược.

 

khi Mộ Nhược rời , Khổng Ngu gọi , mím môi, hồi lâu mới một câu: “Nếu đến Dung Vương phủ, hãy nhắn với một câu, rằng , bảo đừng lo lắng.” Nói xong, nàng tự giễu một tiếng: “Có lẽ, vốn dĩ sẽ chẳng lo cho .”

 

Thật đáng thương!

 

Trong lòng Mộ Nhược dấy lên niềm thương xót, nhưng nhanh chóng che giấu , chỉ dặn dò: “Muội hãy tự chăm sóc cho , chuyện khác đừng nghĩ nhiều.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-246-ngay-mai-mang-mot-bau-ruou-lai-day.html.]

Nói xong, liền lấy chiếc đèn lồng từ tay thái giám, : “Không cần tiễn, tự .”

 

Cũng đợi Khổng Ngu thêm gì, rời .

 

Phía , Khổng Ngu hít một thật sâu, hốc mắt cũng dần đỏ lên.

 

Một cung nữ tiến lên hỏi: “Công chúa, ?”

 

Nàng lắc đầu: “Không gì!”

 

Nói , liền trở về nội tẩm.

 

……

 

Lúc , Vệ Dịch đang ngủ trường kỷ, hàng mi dài như quạt hương bồ khẽ run rẩy mí mắt, khuôn mặt ửng hồng phảng phất thở trong trẻo của một nam tử.

 

Đẹp vô cùng!

 

Chơi nặn đất cả ngày, đương nhiên là mệt lả.

 

Trong lòng còn ôm một đống con vật nhỏ tự tay nặn hôm nay.

 

Kỷ Vân Thư rửa tay phòng, lấy một tấm chăn mỏng từ bình phong, nhẹ nhàng đắp lên . Vệ Dịch khẽ cựa , xoay một cái, ngủ say sưa.

 

Rầm, rầm ——

 

Vì xoay , đống đất nặn trong tay đều lăn từ trường kỷ xuống đất.

 

Kỷ Vân Thư cảnh , thật sự dở dở .

 

Nàng cúi , nhặt những con vật nhỏ lên, ôm đến bàn sách.

 

Châm một ngọn đèn, kéo đến mặt , nhanh chậm pha vài loại màu, chọn một cây bút lông nhỏ, bắt đầu tô vẽ lên đám đất nặn.

 

Dưới ánh đèn mờ ảo, nàng cúi đầu, từng nét bút điểm tô màu sắc lên những bức tượng nhỏ.

 

Vô cùng chuyên chú!

 

Chẳng qua bao lâu, những con vật vốn sống động như thật, khi khoác lên màu sắc lộng lẫy, trông càng xinh .

 

Kỷ Vân Thư cũng vô cùng yêu thích.

 

Đợi màu khô gần hết, nàng bèn đặt những món đồ chơi nhỏ lên giá, xem như vật trang trí.

 

lúc , bên ngoài truyền đến một giọng ——

 

“Thì Kỷ cô nương cũng lúc ham chơi thế !”

 

Chỉ cảm thấy một luồng gió lạnh ùa , mang theo chút rượu…

 

Nàng cần đầu cũng là Mộ Nhược đến.

 

Mộ Nhược tới bàn, cầm lấy một con heo nhỏ, thích thú vươn ngón trỏ, gõ nhẹ lên đầu nó.

 

Miệng một câu: “Thật đáng yêu!”

 

“Không chỉ , mà Mộ công tử cũng một trái tim trẻ thơ đấy chứ.”

 

“Hì hì!”

 

Ngươi đúng là khiêm tốn.

 

Kỷ Vân Thư lấy con heo nhỏ từ tay , đặt lên giá.

 

Mộ Nhược bèn hỏi: “Vệ Dịch ? Ta đến đón về.”

 

Về?

 

Xem , Mộ Nhược thật sự xem Vệ Dịch như một nhà.

 

Kỷ Vân Thư hất cằm về phía xa, Mộ Nhược , liền thấy Vệ Dịch đang ôm tấm chăn ngủ ngon lành.

 

“Hôm nay cứ để đây , ngày mai sẽ tự đưa đến chỗ .”

 

“Được, hôm nay cũng mệt , vác nổi .”

 

Nói , ngáp một cái, mắt hằn lên những tia máu, day day mi tâm cửa.

 

Cũng đầu mà ném một câu: “Ngày mai mang một bầu rượu đến đây.”

 

Giọng xa dần…

 

Tính cách của Mộ Nhược, Kỷ Vân Thư thật sự vô cùng ngưỡng mộ.

 

Phóng khoáng, mang theo chút khí khái của nam tử giang hồ!

 

Đặt ở thời hiện đại, đúng là một món hàng quý hiếm.

Loading...