Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 248: Chết người

Cập nhật lúc: 2025-10-07 14:12:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa hàng son phấn!

 

Không thể , mắt của Kỷ Mộ Thanh cũng tệ.

 

Cửa hàng son phấn ở kinh thành tiếng, ít tiểu thư nhà giàu đều đến đây mua sắm.

 

Đương nhiên, đồ vật ở đây, tự nhiên cũng đắt đến mức khó tin.

 

Phàm là bước qua ngưỡng cửa , giàu thì cũng sang.

 

Bách tính nghèo khổ, cũng chỉ thể ngoài một hai cái.

 

Kỷ Mộ Thanh vốn ăn mặc phần kỳ dị, quần áo vô cùng diêm dúa, nhưng đắt tiền, váy áo cũng đính đầy châu ngọc.

 

Nàng bước , các cô nương trong cửa hàng liền nàng bằng ánh mắt khác thường.

 

Xì xào bàn tán.

 

Trong mắt mang theo vẻ khinh thường và miệt thị.

 

“Đây là tiểu thư nhà ai ?”

 

“Xem nàng mặc gì kìa! Thật gu thẩm mỹ!”

 

“…”

 

Cũng may Kỷ Mộ Thanh thấy, nếu , còn thể thống gì nữa?

 

Chắc chắn sẽ loạn nơi lên mất!

 

Ngay khi Kỷ Mộ Thanh bước , Kỷ Uyển Hân cũng theo .

 

So với vẻ kỳ quặc của Kỷ Mộ Thanh, nàng trông thanh nhã hơn nhiều, quả là một mỹ nhân tuyệt sắc!

 

Đặc biệt là nốt ruồi son trán, tựa như một viên hồng ngọc, đính ngay giữa mi tâm.

 

Mỹ nhân như , ở kinh thành chắc tìm thứ hai.

 

Bỏ qua những ánh mắt kỳ quái đó, Kỷ Mộ Thanh dạo một vòng trong cửa hàng, giống như một vị khách quý.

 

“Ta cái !”

 

Nàng chỉ một hộp phấn mặt tinh xảo.

 

Cằm hất lên cao!

 

Một bộ dạng kiêu ngạo dùng lỗ mũi .

 

Nữ chưởng quỹ bộ váy áo đính đầy châu báu của nàng, cũng nàng là tiền.

 

Bà liền tươi cầm hộp phấn lên, : “Vâng thưa cô nương, để gói cho cô ngay.”

 

“Chậm !”

 

gọi một tiếng.

 

Ngoảnh , liền thấy một nữ tử tới, tức giận lườm chưởng quỹ một cái.

 

“Hộp phấn chấm từ , ngươi thể bán cho khác?”

 

Nữ tử khí thế bức .

 

Chưởng quỹ nghẹn lời, gì.

 

Kỷ Mộ Thanh thì hừ một tiếng, đôi mắt phượng liếc nàng : “Ngươi nếu sớm chấm, gói ? Lại đợi đến lúc mới ? Chẳng lẽ cứ chấm là của ngươi ?”

 

Không hề yếu thế!

 

Nữ tử cũng dạng , nhướn đôi mày thanh tú, : “Ngươi từ đến? Toàn một mùi tiền, chẳng lẽ ? Ta chấm, thì chính là của .”

 

“Ngươi ai mùi tiền?”

 

“Nói ngươi đấy!”

 

Kỷ Mộ Thanh tức đến xanh mặt, hừ một tiếng: “Ngươi là ai ? Dám chuyện với như ?”

 

Nữ tử lạnh: “Ta cần ngươi là ai , ngươi hỏi thăm xem, là ai?”

 

là thứ sống c.h.ế.t, đợi lên…”

 

Lời còn xong, Kỷ Uyển Hân tiến lên giữ nàng , ghé tai nàng nhỏ: “Đại tỷ, thôi , nếu chuyện truyền ngoài sẽ , tỷ nghĩ đến phận của .”

 

Nghe , Kỷ Mộ Thanh lập tức dừng .

 

Mình chính là đích nữ Kỷ gia!

 

của Binh Bộ Tư Doãn Kỷ Lê và Trường Lâm tướng quân Kỷ Hoàn.

 

Và còn là Thái tử phi Hoàng hậu định sẵn từ !

 

Tuyệt đối thể gây chuyện thời điểm quan trọng .

 

Hít một thật sâu, nàng nở một nụ tao nhã, liếc hộp phấn trong tay chưởng quỹ, với : “Thôi , hộp phấn cũng lắm, cần nữa. Cho ngươi đó.”

 

Thật là hào phóng!

 

Nữ tử lộ vẻ mặt “ thắng ”, thuận tay cầm lấy hộp phấn từ tay chưởng quỹ, miệng còn lẩm bẩm: “Ít lâu nữa Thái tử sẽ tuyển phi, , Thái tử thích mùi hương của loại phấn .”

 

Cái gì?

 

Thì , nữ tử cũng tham gia tuyển phi?

 

Kỷ Mộ Thanh như con mèo giẫm đuôi, phắt , giật lấy hộp phấn từ tay nữ tử .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-248-chet-nguoi.html.]

Hùng hổ : “Hộp phấn , thà đổ cũng cho ngươi.”

 

Nói xong!

 

Nàng mở hộp phấn , úp ngược xuống, phấn bột bên trong bộ đều đổ xuống đất.

 

Bị gió thổi qua, tan biến !

 

“Ngươi…”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Nữ tử tức đến hộc máu, chỉ Kỷ Mộ Thanh, nghẹn lời câu nào.

 

“Ngươi cái gì mà ngươi, chỉ như ngươi mà cũng tuyển phi ? Sao lấy gương soi , ngươi ngay cả tư cách rửa chân cho Thái tử cũng !”

 

Xôn xao ——

 

Mọi xung quanh đều kinh ngạc!

 

Cô nương từ đến? Sao kiêu ngạo đến thế.

 

Nữ tử từ nhỏ đến lớn từng chịu sự sỉ nhục nào như .

 

Lập tức nổi giận, mắt đỏ ngầu, liên tục giậm chân, giơ tay lên, liền cào về phía Kỷ Mộ Thanh.

 

Hai liền lao cấu xé !

 

Phụ nữ đ.á.n.h , đơn giản chỉ là giật tóc, xé quần áo.

 

“Đại tỷ!” Kỷ Uyển Hân tiến lên can ngăn, nhưng kẽ hở nào để chen .

 

Cửa hàng tự nhiên cũng trở nên náo nhiệt, bên ngoài vây kín xem.

 

Người xem náo nhiệt, bàn tán, chỉ trỏ, đủ cả.

 

đường về Dụ Hoa Các, ngang qua đây.

 

Vệ Dịch thấy bên vây kín , liền kéo tay áo Kỷ Vân Thư, : “Thư Nhi, chúng xem .”

 

“Không !”

 

“Đi mà, xem một chút .”

 

Thân hình nhỏ bé của nàng, tự nhiên địch nổi sức lực của Vệ Dịch, đành kéo .

 

Chen qua đám đông, liền thấy một cảnh tượng buồn .

 

Kỷ Mộ Thanh và nữ tử đang túm lấy , tóc tai rối bời, trâm cài châu ngọc đầu rơi lả tả, giẫm qua giẫm .

 

Nào còn nửa điểm khí chất của tiểu thư khuê các!

 

Bên cạnh, là Kỷ Uyển Hân lo lắng suông.

 

Kỷ Vân Thư khi thấy cảnh , lập tức sững sờ.

 

Một, là kinh ngạc vì Kỷ Mộ Thanh và Kỷ Uyển Hân kinh.

 

Hai, là kinh ngạc vì Kỷ Mộ Thanh … đ.á.n.h giữa thanh thiên bạch nhật!

 

Trời ạ, Kỷ Vân Thư đưa tay sờ ống tay áo.

 

Điện thoại ?

 

Điện thoại của ?

 

Nhanh lên, đăng Weibo!

 

nàng lập tức nhận , đây là thời cổ đại dùng nến đèn!

 

ngay đó, lý trí khiến nàng bừng tỉnh, kéo Vệ Dịch một cái, : “Đi.”

 

Vệ Dịch : “Thư Nhi, là hai vị tỷ tỷ.”

 

Giọng điệu đầy hưng phấn.

 

Nhóc con, lẽ nào ngươi quên Kỷ Mộ Thanh cũng từng bắt nạt ngươi ?

 

Kỷ Vân Thư để ý lời , nắm tay , rời khỏi đám đông.

 

hai mới chen ngoài.

 

Liền thấy ——

 

“C.h.ế.t !”

 

Đám đông bắt đầu xôn xao, đều che miệng, liên tục lùi về .

 

C.h.ế.t ?

 

Lẽ nào, Kỷ Mộ Thanh c.h.ế.t?

 

Kỷ Vân Thư khựng bước, đầu , lúc đám đông tản hai bên, nàng thoáng thấy một nữ tử đất, mắt trừng trừng.

 

Quần áo xộc xệch, tóc tai rũ rượi, ngửa mặt đất.

 

Một cây trâm bạc đ.â.m xuyên từ gáy thẳng lên trán nàng.

 

Người c.h.ế.t ai khác, chính là nữ tử đ.á.n.h với Kỷ Mộ Thanh.

 

Kỷ Mộ Thanh cũng ngây , mặt mày sợ hãi tái mét.

 

Đứng ở một bên, thể run rẩy.

 

Đôi môi trắng bệch, luôn miệng lẩm bẩm: “Không ! Không ! Ta đẩy nàng, …”

 

 

Loading...