Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 361: Một dài một ngắn
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:43:11
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đây là Bạch Oanh Cao?"
Triệu Thanh kinh ngạc hỏi: "Làm ngươi ? Thuốc là do một vị thần y để cho cha để đổi lấy rượu uống, cha liền truyền cho ."
Phương t.h.u.ố.c cổ truyền? Thần y? Đổi rượu?
Kỷ Vân Thư khẽ nhếch môi, coi như hiểu cái tật thích uống rượu của lão cha Mộ Nhược là do ai chuốc . Càng thú vị hơn là, lão trại chủ thế mà coi phương t.h.u.ố.c đó như bảo vật gia truyền để cho con cháu!
"Ngươi cái gì?" Triệu Thanh hỏi.
Nàng lắc đầu: "Không gì."
Triệu Thanh cũng nhiều, xoay định rời thì đột nhiên khựng . Hắn sang hỏi Kỷ Vân Thư một câu: "Ngươi tin tưởng Triệu Hoài ?"
Hả?
"Tại ngươi hỏi ?"
"Nếu ngươi tra chân tướng về hài cốt trong vò rượu, mà cuối cùng nuốt lời, chịu buông tha cho ngươi thì ?"
Kỷ Vân Thư suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn im lặng đáp, chỉ tựa đống cỏ khô, nhắm mắt dưỡng thần.
Triệu Thanh nàng một lúc, nhận câu trả lời liền bỏ . Cửa mở đóng .
Trong căn phòng chứa củi tối tăm ẩm thấp, một lúc khi Triệu Thanh rời , đôi môi nhợt nhạt của Kỷ Vân Thư mới chậm rãi thốt một câu: "Triệu Thanh Triệu Thanh, ngươi tự hỏi tin tưởng Triệu Hoài ? Nếu tin, ngươi chẳng nhờ tra rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của Cửu Nhi."
Hàm ý trong lời , chẳng ai .
Không bao lâu , cửa phòng chứa củi mở nữa. Vệ Dịch tên Tiểu Ngư đẩy mạnh trong, suýt chút nữa đ.â.m đầu cây cột lớn!
Kỷ Vân Thư mở mắt , thấy ôm mấy cái màn thầu trong tay, mồ hôi nhễ nhại chạy . Ngay khi cửa đóng , liền ngoan ngoãn xuống bên cạnh Kỷ Vân Thư.
"Vệ Dịch, chứ?" Nàng lo lắng hỏi.
Vệ Dịch lắc đầu quầy quậy: "Ta . Thư Nhi xem , mang màn thầu cho nàng đó."
Hai cái bánh bao trắng trẻo mập mạp, nhưng bên in hằn năm dấu ngón tay đen nhẻm. Vệ Dịch nhét màn thầu tay Kỷ Vân Thư, hào hứng : "Thư Nhi chắc chắn đói bụng , nàng mau ăn , còn nóng lắm đó, mau ăn mau ăn."
Kỷ Vân Thư cảnh giác bên ngoài, hạ giọng hỏi: "Mảnh vải và chiếc vòng lục lạc, đưa ngoài ?"
"Rồi, đưa ."
"Đưa bằng cách nào?"
"Ta nhét đáy sọt của một ông lão, đó ông kéo xe ngoài. Thư Nhi yên tâm, bọn họ , cẩn thận lắm."
Kỷ Vân Thư thở phào nhẹ nhõm, đưa tay xoa đầu : "Vậy là ."
Vệ Dịch hì hì, vẻ mặt tự đắc : "Thư Nhi, lợi hại ?"
"Ừ."
"Vậy chúng chơi trò giấu đồ nhé? Vui lắm."
"Ừ."
"Thật hả?"
"Vệ Dịch ngoan, ăn ."
Vệ Dịch "" một tiếng, đưa màn thầu lên miệng thì chợt chú ý đến cái chai Kỷ Vân Thư đang cầm tay. Hắn chỉ hỏi: "Thư Nhi, đây là cái gì?"
"Đây là thuốc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-361-mot-dai-mot-ngan.html.]
"Thuốc?" Vệ Dịch gãi đầu, sực nhớ : " , lưng Thư Nhi thương, đây là t.h.u.ố.c trị thương ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Kỷ Vân Thư gật đầu.
Ngay đó, Vệ Dịch ném màn thầu sang một bên, chộp lấy lọ thuốc, : "Thư Nhi, để bôi t.h.u.ố.c cho nàng."
Vừa , định cởi áo Kỷ Vân Thư. May mà nàng tay mắt lanh lẹ, một tay giữ chặt cổ áo, tay ôm chặt cánh tay , nhẹ nhàng nghiêng né tránh, cúi đầu xuống.
"Vệ Dịch, như ." Nàng quả quyết từ chối.
"Tại ?" Hắn hiểu. Gương mặt ngây thơ hiện lên vẻ nghi hoặc, mày nhíu chặt.
Kỷ Vân Thư suy nghĩ một vòng, giải thích nhưng cho Vệ Dịch hiểu. Thấy nàng đáp, Vệ Dịch định đưa tay kéo áo nàng.
Tay vươn tới, Kỷ Vân Thư dứt khoát xoay , ôm tay, đưa lưng về phía : "Vệ Dịch, nam nữ thụ thụ bất , hiểu ?"
"Ta hiểu, nương từng , khi cưới Thư Nhi về nhà thì thể con gái. Thư Nhi thương, lưng nàng đầy máu, lo lắng cho nàng, sợ nàng xảy chuyện. Thư Nhi, sớm muộn gì nàng cũng gả cho mà, ?"
Lời như kim châm lòng Kỷ Vân Thư, nên cảm động nên bối rối. vết thương lưng nếu bôi thuốc, dù hiện tại cầm m.á.u nhưng nghĩa là vô sự, lỡ đau lên thì đúng là sống bằng c.h.ế.t.
Nàng siết chặt lòng bàn tay, liếc mắt Vệ Dịch phía , mím môi : "Vệ Dịch..."
Hả?
Nghĩ ngợi một hồi, Kỷ Vân Thư vẫn điều định , chỉ bảo: "Được , giúp bôi thuốc."
Vệ Dịch gật đầu lia lịa!
Vậy là, Kỷ Vân Thư tự cởi bỏ y phục. May mắn là nàng đang mặc nam trang, đến mức cởi hết . Lớp áo trượt từ cổ xuống tấm lưng trắng nõn, lộ những vết roi rách da thịt.
Một màu đỏ tươi, vết thương đóng vảy nhưng vì cử động cởi áo mà kéo rách, m.á.u tươi bắt đầu rỉ . Nhìn thật sự đáng sợ! Không thể ngờ nàng thể nhịn đau đến tận bây giờ. Đổi là một nam nhân khác, e rằng đau đến ngất .
Vệ Dịch trong lòng hoảng hốt, mũi cay xè, hốc mắt đỏ lên, nâng tay áo rộng lau nước mắt, mếu máo: "Thư Nhi chắc đau lắm ?"
"Không đau."
"Thư Nhi thế , ? Trong lòng Thư Nhi vui buồn bã đều , giấu trong lòng. Thư Nhi đau thì cứ , sẽ nàng ."
Chàng ngốc ! Luôn khác thấy ấm lòng.
Lo Kỷ Vân Thư đau nên khi bôi thuốc, Vệ Dịch nhẹ nhàng, cẩn thận, động tác dám quá nhanh, từng chút từng chút bôi t.h.u.ố.c lên vết thương.
Kỷ Vân Thư c.ắ.n môi, thi thoảng khẽ run lên vì xót, đôi mày thanh tú nhíu .
Phải công nhận phương t.h.u.ố.c gia truyền của cha Mộ Nhược thực sự linh nghiệm. Thuốc bôi lên, cơn đau rát ban đầu liền cảm thấy vết thương dịu nhiều, mát lạnh, còn đau nhức nữa.
Hai một một . Dưới ánh trăng nhàn nhạt, hai cái bóng in lên đống cỏ khô phía .
Một dài, một ngắn!
Bên ngoài, tên Tiểu Ngư huých tay một tên sơn tặc khác, : "Ngươi chuyện Tề Thiên Đại Thánh bao giờ ?"
Tên vẻ mặt ngơ ngác, gãi đầu: "Tề Thiên Đại Thánh là cái gì? Ta chỉ về Thịnh thế Thiên triều thôi."
"Xì, đồ dốt nát. Tề Thiên Đại Thánh là một con khỉ, chuyện kể về con khỉ thành tinh, cha , nứt từ tảng đá, 72 phép biến hóa, lợi hại lắm."
"Khỉ á? Còn phép thuật?"
"Đó là tiên pháp."
Tên sơn tặc mà mắt tròn mắt dẹt. Tiểu Ngư vẻ mặt đắc ý, bắt đầu đem câu chuyện Vệ Dịch kể cho lúc vệ sinh khoe khoang, kể từng chút một cho tên !