Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 364: Kim Lũ Giáp
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:43:14
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy Khang hầu gia nắm trong tay một đội binh mã, nhưng thực chất cũng chỉ là đám tàn binh, nuôi ở Kinh Châu thị vệ giữ nhà, bì với những binh lính thiện chiến nhiệt huyết. Đó cũng là lý do vì bao năm qua Kỳ Trinh Đế mắt nhắm mắt mở cho qua. dù cũng là binh lính, đến mức già yếu vô dụng, dùng để diệt phỉ thì vẫn .
Ngặt nỗi Khang hầu gia rời triều đình, cạch mặt Kỳ Trinh Đế, chịu cho Cảnh Dung mượn binh? Xưa nay cha gây thù thì con gánh nợ! Cho nên trong mắt Khang hầu gia, Cảnh Dung cũng chỉ là cái gai trong mắt.
Cảnh Dung ấn nhẹ lồng n.g.ự.c đau nhức, nhíu mày phân tích: "Khang hầu gia tuy cố chấp, tính tình bướng bỉnh nhưng cực kỳ mê bảo vật. Lang Bạc, ngươi mang lời của bổn vương đến đó: Nếu ông cho mượn binh, bổn vương sẽ tặng ông một bộ Kim Lũ Giáp."
Kim Lũ Giáp?
Lang Bạc kinh ngạc! Trên đời chỉ hai bộ Kim Lũ Giáp, một bộ theo tiên hoàng nhập lăng mộ, bộ còn thờ trong từ đường hoàng thất. Khang hầu gia tuy là hoàng tộc nhưng chỉ là họ hàng xa lắc lơ, b.ắ.n đại bác cũng tới. lão là kẻ lòng tham đáy, thèm thuồng bộ Kim Lũ Giáp đó đến chảy nước miếng! Ngày đêm mong nhớ, thường xuyên la lối là hoàng tộc, tại để Kim Lũ Giáp trong từ đường mà cho lão?
Cũng may lão chỉ tham bảo vật thế gian chứ tham quyền đoạt vị, nếu Kỳ Trinh Đế xử lão từ lâu.
Lang Bạc xác nhận : "Vương gia, chắc chắn là bộ Kim Lũ Giáp đó chứ? Đó là vật trong từ đường hoàng thất, canh giữ, Hoàng thượng cũng đời nào ban cho Khang hầu gia ."
"Ngươi cứ theo lời bổn vương mà , nhanh về nhanh."
Lang Bạc dám nhiều, lập tức nhận lệnh rời .
Ngược , Cảnh Dung sang phân phó Thời T.ử Câm: "Ngươi lập tức đến bên ngoài trại Cao Sơn, tìm cơ hội nhất định lẻn trong. Dù thể cứu ngay nhưng cần tình hình của Vân Thư."
"Tuân lệnh."
Thời T.ử Câm ít , lập tức thi hành.
Thân thể Cảnh Dung chịu nổi nữa, nắm c.h.ặ.t t.a.y che miệng ho khan, suýt chút nữa ho máu.
Mộ Nhược : "Ngươi dặn dò xong xuôi , mau nghỉ ngơi ."
"Ta yên tâm."
" cũng thể vứt bỏ cái mạng ."
"Mộ Nhược." Cảnh Dung đột nhiên gọi tên .
Mộ Nhược nhíu mày, dường như định gì liền chặn họng: "Ta ngươi gì, yên tâm , ."
"Đa tạ."
Mộ Nhược trầm giọng dặn dò nữa: "Ngươi mau nghỉ ngơi , đừng lãng phí t.h.u.ố.c mỡ của , thứ đó tiền cũng mua ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ngượng ngùng ! Cảnh Dung rũ mắt, tiếp lời nữa.
Mộ Nhược rời , tìm đến vị quan huyện: "Nói cho vị trí trại Cao Sơn."
"Hả?"
"Nhanh lên!"
Trương Hoán Bình ngớ một lúc mới vội vàng gọi mang bản đồ vẽ đơn giản. Mộ Nhược ghi nhớ lộ trình xong liền xé nát bản đồ vứt sang một bên.
Lại lệnh: "Tìm cho một bộ áo vải thô, càng rách càng ."
"Mạc công t.ử định gì?"
"Còn mau !"
"Vâng !" Trương Hoán Bình dám chậm trễ, sai chuẩn ngay.
Kết quả, khi mang về là một bộ đồ ăn mày. Hơn nữa còn bốc mùi hôi thối nồng nặc!
Mộ Nhược bịt mũi, dùng ngón tay kẹp lấy bộ quần áo vẻ mặt đầy ghét bỏ.
Trương Hoán Bình dè dặt hỏi: "Mạc công tử, bộ đồ ý ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-364-kim-lu-giap.html.]
Lão t.ử chẳng ý chút nào! còn cách nào khác, loại quần áo dùng để cải trang là nhất.
"Vừa ý, đương nhiên là ý!" Mộ Nhược miễn cưỡng nhận lấy bộ đồ.
Chợt nhớ điều gì, : "Trương Hoán Bình, chuyện xảy trong địa bàn của ngươi, theo lý do ngươi giải quyết, nhưng việc Dung Vương đích tay, cho nên ngươi giữ bí mật tuyệt đối, một chữ cũng lọt ngoài. Nếu truyền đến kinh thành, Dung Vương sẽ lấy cái mạng nhỏ của ngươi, hiểu ?"
"Hạ quan hiểu, tuyệt đối nửa lời."
"Lui xuống ."
"Vâng."
Trương Hoán Bình liên tục lui . Mộ Nhược bộ đồ ăn mày đầy ghét bỏ, nhưng tình thế bắt buộc, Kỷ Vân Thư và Vệ Dịch mất tích, thể khoanh tay . Ai bảo Cảnh Dung giờ thể cử động cơ chứ. Trọng trách đành giao cho .
Dần dần, trời cũng sắp sáng!
Tại trại Cao Sơn!
Triệu Hoài ghế da hổ, suy tư hồi lâu, trong lòng rối rắm dằng xé. Một bên là , một bên là ai phá hỏng rượu của , còn cả cái lọ Tụy Trung Bình trong tay Triệu Thanh mà vẫn luôn thèm khát.
Đại Chuỳ và đám đàn em , sốt ruột hỏi: "Đại đương gia, ngài vẫn nghĩ xong ?"
"..."
"Đại đương gia, gở, nhưng cái tên tiểu thư sinh ẻo lả chỉ cái mồm mép, căn bản chẳng tra gì . Hơn nữa, trong vò rượu chỉ còn là một bộ hài cốt, xác định là ai?"
"..."
"Đại đương gia... Á!"
Lời còn dứt, Triệu Hoài tung một cước đá thẳng bụng Đại Chuỳ.
"Câm miệng cho ."
Đại Chuỳ ôm bụng đau điếng lùi , dám ho he nửa lời.
Lúc , Triệu Thanh bước . Triệu Hoài lạnh lùng liếc : "Sao? Ngồi đủ ? Muốn ?"
Triệu Thanh: "Ta , rốt cuộc ngươi nghĩ kỹ ?"
"Cái gì?"
"Ngươi g.i.ế.c Kỷ , tra rõ về bộ hài cốt ?"
Triệu Hoài xong thấy đau đầu, rối rắm cả đêm vẫn kết quả!
Triệu Thanh thẳng: "Triệu Hoài, nếu là ngươi, sẽ để sự việc tồi tệ thêm nữa mà chọn dừng tay, để đó tra rõ chân tướng bộ hài cốt trong vò. Hơn nữa, cũng sẽ đưa Tụy Trung Bình cho ngươi, cuối cùng lợi là ngươi."
Triệu Hoài phản bác: "Người c.h.ế.t là của , của ngươi."
" ngươi cứ tiếp tục thế chắc chắn sẽ c.h.ế.t nhiều hơn, cho dù ngươi thắng thì ?"
"..."
Triệu Hoài trừng mắt Triệu Thanh như ăn tươi nuốt sống, dậy đến mặt , hỏi: "Đám đó rốt cuộc là gì của ngươi? Tại ngươi cứu họ đến thế?"
"Ngươi cần ."
"Hay là bọn họ cho ngươi vàng bạc châu báu để ngươi cứu ?"
Triệu Thanh khó chịu: "Triệu Hoài, ngươi, sẽ vì tiền mà hại mạng . Hơn nữa, chuyện vốn do của ngươi gây , nếu các ngươi chặn đường cướp bóc thì đến nỗi ."