Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 365: Thật sự hồ đồ hay giả vờ hồ đồ?
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:43:15
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Hoài xong mặt tái mét! Hắn giận dữ trừng mắt Triệu Thanh, chọc ngón tay n.g.ự.c em trai: "Ngươi đừng tưởng là sẽ đồng ý. Được, sẽ để nàng tra, đợi nàng tra chân tướng hài cốt trong vò rượu, vẫn sẽ g.i.ế.c nàng . Những kẻ g.i.ế.c của , cũng sẽ tha cho một ai."
"Nếu ngươi g.i.ế.c nàng , đảm bảo, trại Cao Sơn một ai sống sót." Triệu Thanh .
"Ồ?" Triệu Hoài nheo mắt: "Nói là ngươi đám đó là ai?"
Hắn đương nhiên ! Kỷ là cao thủ phá án nổi danh kinh thành, còn vị công t.ử chính là con trai Hoàng đế, đương kim Dung Vương!
Triệu Thanh nghiêm mặt: "Người hạ lệnh g.i.ế.c chóc là một vị Vương gia."
Vương gia?
Triệu Hoài ngỡ nhầm: "Vương gia? Con trai của Hoàng đế?"
"Là Dung Vương. Bên cạnh ngài vị Kỷ nổi danh kinh thành, từng phá vô vụ án. Nghe đồn ngay cả Hoàng thượng cũng kiêng dè nàng vài phần, là một nhân vật lợi hại. Và đó chính là đang ngươi nhốt trong phòng chứa củi."
Hả!
Triệu Hoài kinh ngạc nhưng hề sợ hãi, phất tay: "Không thể nào!"
"Ta cần thiết lừa ngươi, chuyện điều tra rõ."
"Sẽ ." Triệu Hoài vẫn chịu tin, tiếp: "Cái tên tiểu thư sinh trông yếu nhớt, thể là ngươi . Còn cái gì mà Dung Vương, là hươu vượn. Ai chẳng Hoàng đế từng ban thánh chỉ, hoàng t.ử phép rời kinh."
Ca , tin vịt ở thế?
Triệu Thanh nén giận : "Chẳng lẽ ngươi kinh thành gần đây xảy chuyện lớn ?"
"Đương nhiên , bạc chẩn tai ở huyện Ngự Phủ mất tích, triều đình tra nên Hoàng thượng mới phái điều tra." Nói xong còn bồi thêm một câu: "Ta thấy là do triều đình tự biên tự diễn, ăn cướp la làng, đổ hết trách nhiệm lên đầu đám lục lâm thảo khấu chúng ."
Đầy vẻ căm phẫn nhưng lạc đề!
Triệu Thanh: "Vậy ngươi phụng mệnh rời kinh tra vụ bạc chẩn tai chính là Dung Vương ? Hơn nữa theo lộ trình, đoàn ngựa của Dung Vương vặn đến huyện Sơn Hoài."
Ách! Tính toán như thì đúng thật!
Triệu Hoài trong lòng khẽ run, từ kinh ngạc chuyển sang sợ hãi. Hắn vài vòng, sắc mặt trầm xuống. Hồi lâu , chờ tiêu hóa xong thông tin, tiến gần Triệu Thanh, nhướng đôi lông mày rậm, ánh mắt âm u tụ một tia lạnh lẽo, khinh thường :
"Cho dù ngươi đúng, nhưng trại Cao Sơn của cũng ăn chay. Ngươi rõ hơn ai hết, bên ngoài đều là cơ quan do cha để , bất kể là ai xông đều c.h.ế.t. Đó cũng là lý do vì bao năm qua triều đình dám phái đến tiêu diệt."
"Triệu Hoài, cho cùng ngươi vẫn là ruột của . Nếu đời ai hận ngươi nhất, chắc chắn là . thể trơ mắt ngươi vì bản mà tiếp tục phạm tội."
"Ta? Vì bản ? Ta là vì các của ."
"Vậy thì ngươi càng nên dừng tay, đừng hy sinh mạng thêm nữa." Triệu Thanh cũng nổi giận.
Hai tranh luận đến đỏ mặt tía tai. Triệu Hoài lạnh lùng hừ một tiếng: "Cho nên ngươi sợ ? Sợ Vương gia truy cứu, lo triều đình xuất binh nên mới cứu để lập công?"
"Không !"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-365-that-su-ho-do-hay-gia-vo-ho-do.html.]
"Vậy thì là lý do gì? Có thể khiến ngươi mạo hiểm đến đây cứu ?"
Bởi vì Cửu Nhi rốt cuộc c.h.ế.t như thế nào! Nếu hung thủ thực sự là Triệu Hoài, khó bảo sẽ g.i.ế.c Kỷ Vân Thư để ngăn cản việc điều tra.
Triệu Thanh chỉ : "Ta lý do của riêng , cần với ngươi. Tóm hết những gì cần . Nếu ngươi thật sự g.i.ế.c Kỷ hoặc hại đến tính mạng Dung Vương, Hoàng thượng nổi giận, triều đình truy cứu xuống, ngươi thật sự cho rằng mấy cái cơ quan ngoài thể ngăn cản binh mã triều đình ?"
Đương nhiên là ! Cho dù dùng thịt lấp cơ quan cũng đủ san phẳng nơi .
Triệu Thanh tiếp tục: "Vì huyện Sơn Hoài là con đường huyết mạch kinh, nếu xảy sai sót sẽ vạ lây đến vô tội, cho nên triều đình mới ngơ, chứ vì sợ mấy cái cơ quan đó."
Lời là Cảnh Dung với ở khách điếm.
Triệu Hoài tuy là kẻ lỗ mãng nhưng Triệu Thanh rõ phận của Kỷ Vân Thư và Cảnh Dung đến thế, nếu còn do dự thì quả là ngu ngốc. Cân nhắc một lát, lệnh:
"Người , mang hai tới đây."
Đại Chuỳ , xoa bụng đau lôi Kỷ Vân Thư tới.
Sau một đêm nghỉ ngơi và dùng t.h.u.ố.c của Triệu Thanh, lưng Kỷ Vân Thư đỡ hơn nhiều, sắc mặt cũng hồng hào trở , nhưng vẫn để Vệ Dịch dìu .
Thấy Triệu Hoài và Triệu Thanh cùng một chỗ, nàng đại khái đoán tình hình.
Nào ngờ nàng đến gần, Triệu Hoài dùng giọng điệu khinh khỉnh hỏi: "Ngươi chính là vị Kỷ nổi danh kinh thành, khiến cả Hoàng thượng cũng kiêng dè đó hả?"
Xì! Ai đồn thế! Lão t.ử nổi danh kinh thành? Khi nào mà Hoàng thượng kiêng dè ? Toàn là tin vịt! Cái mà ở thời hiện đại, lan truyền tin giả thế là phạt đấy.
Kỷ Vân Thư khẽ mở miệng, liếc Triệu Thanh một cái : "Tại hạ chỉ là một tiểu thư sinh vô danh tiểu thôi."
Triệu Hoài đếch tin. Hừ một tiếng, lệnh: "Đừng giả bộ nữa, ngươi giữ mạng đúng ? Được thôi, chỉ cần ngươi tra kẻ nào phá hỏng vò rượu của , sẽ bỏ qua chuyện cũ."
Rộng lượng gớm! Còn quên bồi thêm một câu: "Ta đây sợ triều đình các ngươi nhé, chỉ tìm kẻ phá hoại rượu và lấy đồ trong tay Triệu Thanh thôi."
Biết , ! Biết ngươi ngầu ! Khỏi cần nhấn mạnh.
Triệu Hoài dường như tự trấn an bản , phất tay dặn dò đám đàn em: "Chúng bay cho rõ đây, vớt bộ hài cốt trong vò , để tên tiểu thư sinh tra án. Nàng cần gì thì cung cấp hết, nhưng canh chừng cho kỹ, xảy chuyện gì lột da chúng bay."
Đám đàn em dám ho he, chỉ gật đầu lia lịa, dán mắt Kỷ Vân Thư. Triệu Hoài đùng đùng bỏ .
Lúc , Triệu Thanh nghi hoặc: "Sao ngươi rõ phận của ?"
Kỷ Vân Thư nhạt: "Nhị đương gia thật sự hồ đồ là giả vờ hồ đồ ?"
"Hả?" Triệu Thanh ngơ ngác: "Ngươi rõ hơn xem nào."
Kỷ Vân Thư cũng chẳng định chơi trò ú tim với : "Hoàng t.ử rời kinh tra án là chuyện đại sự, phép xảy sai sót, nhất là ở huyện Sơn Hoài gần kinh thành thế . Mã đội của Vương gia sơn tặc cướp, trong cơn giận dữ c.h.é.m g.i.ế.c ba bốn mươi tên, đó sơn tặc bắt của Dung Vương con tin. Nếu ngươi là Hoàng thượng, ngươi sẽ nghĩ thế nào?"
G.i.ế.c là do kích động! Bị bắt là do kém cỏi!
Làm ầm ĩ đường rời kinh thế mà để Kỳ Trinh Đế thì to chuyện. Dù Cảnh Dung và Diệc Vương đang cạnh tranh gay gắt ngôi vị Thái tử, Diệc Vương thế lực đang mạnh, khéo Cảnh Dung thành Thái t.ử bù tiếp theo. Thế nên Hoàng thượng mới nghĩ cách phái Cảnh Dung huyện Ngự Phủ, thực chất là đày để giữ mạng cho . nếu Cảnh Dung phá án xong tìm cách về thì cuốn vòng xoáy tranh quyền đoạt vị. Cho nên nếu Kỳ Trinh Đế chuyện, khi trong cơn thịnh nộ sẽ đày Cảnh Dung đến huyện Ngự Phủ mãi mãi, phong cho cái danh Tiêu Dao Vương cho hợp tình hợp lý. Đừng hòng về, đừng mất mặt hoàng thất nữa. Coi như là "lưu đày" công khai. Mà trán Kỳ Trinh Đế còn dán dòng chữ: "Cha thế là vì cho con".