Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 367: Tề Thiên Đại Thánh của ta đã chết?

Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:43:17
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay lúc Triệu Hoài còn đang do dự, Triệu Thanh với cái đầu tỉnh táo hơn hỏi Kỷ Vân Thư: "Có thể c.h.ế.t là ai ?"

 

"Cần một chút thời gian, nhưng nhanh chậm còn tùy thuộc thông tin mà bộ hài cốt cung cấp."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

"Hả?"

 

Kỷ Vân Thư vòng bàn, : "Người c.h.ế.t cao năm thước, tuy là nữ nhưng khung xương khá lớn, xương cốt cứng, giống tiểu thư đài các."

 

Nhìn xuống xương chân, nàng nhíu mày tiếp: "Lúc sinh thời, xương bàn chân của c.h.ế.t từng thương, mất một đốt ngón chân giữa. Xương đốt giữa và xương ngón chân cái nếu thương lúc còn sống thì khi c.h.ế.t ngâm trong rượu sẽ mềm hóa, thậm chí tan trong rượu. Việc thiếu hụt đốt xương cho thấy chân c.h.ế.t từng thương, thậm chí thể , c.h.ế.t là một thọt."

 

Ách!

 

Kết luận đưa , Triệu Hoài và Triệu Thanh sững sờ!

 

Kỷ Vân Thư thu hết biểu cảm của hai đáy mắt nhưng vạch trần, tiếp tục ấn vai bộ hài cốt: "Xương vai trái của c.h.ế.t một điểm lõm, hẳn là vật nhọn đ.â.m . Căn cứ độ sâu của vết lõm và sự biến đổi của khớp xương xung quanh, vết thương hình thành hai năm . Lúc đó vì chữa trị kịp thời nên để di chứng, mỗi khi trái gió trở trời, c.h.ế.t chắc chắn đau đớn vô cùng ở vai."

 

Bịch ——

 

Nghe tiếng động , thấy mặt Triệu Thanh trắng bệch, lảo đảo lùi hai bước, chân va ghế tạo tiếng động. Còn Triệu Hoài thì thẫn thờ, ánh mắt đờ đẫn, khiếp sợ đến mức thể tin nổi!

 

Ánh mắt sắc sảo của Kỷ Vân Thư lóe lên, trong lòng tính toán. Nàng tiến lên, nghiêm mặt hỏi: "Cho nên, các ngươi c.h.ế.t là ai?"

 

"Sẽ , sẽ ..." Triệu Thanh lắc đầu, ánh mắt vô hồn, như mất hồn.

 

Kỷ Vân Thư nheo mắt, hỏi dồn: "Ngươi là ai, đúng ?"

 

Nào ngờ, Triệu Thanh kịp trả lời thì Triệu Hoài lên tiếng:

 

"Nàng bẩm sinh tật ở chân nên gia đình vứt bỏ, cha thấy thương tình nên mang về sơn trại nuôi nấng. Hai năm , vai nàng va góc bàn, nhưng vì tính tình hiếu thắng chịu kêu đau nên để di chứng, trời mưa sấm chớp là đau nhức."

 

"Người mà đại đương gia nhắc đến là ai?"

 

Triệu Hoài nuốt nước bọt, chậm rãi thốt hai chữ: "Cửu Nhi!"

 

Sao thể là Cửu Nhi ?

 

Triệu Thanh hồn, lập tức : "Bộ hài cốt thể là Cửu Nhi. Một năm chính tay đưa Cửu Nhi , cũng chính tay chôn cất nàng . Nàng thể ở đây, còn cái đầu nữa, thể chặt ? Không thể nào."

 

Hắn kiên định như , giống đang dối.

 

Ngay đó, Triệu Hoài đỏ mặt tía tai, túm lấy cổ áo Triệu Thanh, chất vấn: "Ngươi chắc chắn là chôn t.h.i t.h.ể Cửu Nhi?"

 

"Ta chôn, chính tay chôn, đây t.h.i t.h.ể Cửu Nhi, tuyệt đối ."

 

Hắn như phát điên đẩy Triệu Hoài , lao về phía Kỷ Vân Thư, mắt đỏ ngầu: "Ngươi thể dựa xương cốt phán đoán danh tính ? Được, ngươi tra , tra cho nhanh , chứng minh nàng Cửu Nhi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-367-te-thien-dai-thanh-cua-ta-da-chet.html.]

So với sự kích động của , Kỷ Vân Thư bình tĩnh vô cùng: "Nếu bộ hài cốt Cửu Nhi , còn một cách nhanh nhất, chính là đào mộ Cửu Nhi lên, mở quan tài xem là ."

 

"Không ." Hắn cự tuyệt: "Cửu Nhi c.h.ế.t , thể để nàng c.h.ế.t cũng yên."

 

"Nếu ngươi , tại hạ sẽ ép. Vậy , sẽ vẽ chân dung của bộ hài cốt . nếu phát hiện c.h.ế.t chính là Cửu Nhi, cuối cùng ngươi vẫn mở quan tài nghiệm xác."

 

"Nếu thì ?"

 

"Dựa theo mô tả, khả năng lớn bộ hài cốt chính là Cửu Nhi, nhưng thể cho ngươi đáp án chắc chắn 100%."

 

Triệu Thanh trầm tư. Triệu Hoài mặt cứng đờ, hai tay nắm chặt thành quyền, Triệu Thanh đầy thâm ý với Kỷ Vân Thư: "Nếu ngươi thực sự rõ chuyện , Triệu Hoài đảm bảo sẽ bỏ qua chuyện cũ, ngươi thể đưa tên ngốc rời khỏi đây, tất cả các ngươi cũng thể bình an rời khỏi huyện Sơn Hoài. chỉ cho ngươi 5 ngày để vẽ bức họa, nếu vẫn sẽ g.i.ế.c ngươi."

 

5 ngày? Ngươi đùa ? Kể cả cái đầu ở đây cũng chắc vẽ xong trong 5 ngày. Rõ ràng là khó . Triệu Hoài tính nóng như kem, chẳng cho Kỷ Vân Thư cơ hội mặc cả, thái độ kiên quyết bỏ . Triệu Thanh cũng lảo đảo rời theo .

 

Kỷ Vân Thư sai tìm giấy Tuyên Thành và bút mực, định đẩy nhanh tiến độ.

 

Vệ Dịch nãy giờ xem kịch chiếc ghế nhỏ, thấy Kỷ Vân Thư bắt đầu việc liền vứt găng tay chạy hỏi: "Thư Nhi, nàng đói ?"

 

Kỷ Vân Thư đáp.

 

"Ta ăn gì đó, lấy màn thầu cho nàng nhé." Nói ôm cái bụng lép kẹp chạy , quên sạch cảm giác ghê tởm lúc nãy!

 

Tên Tiểu Ngư, lúc dẫn Vệ Dịch vệ sinh, cũng lật đật chạy theo. Mang tiếng là giám sát nhưng thực tư tâm.

 

"Tên ngốc , rốt cuộc ngươi hỏi nàng xem cuối cùng Tề Thiên Đại Thánh thế nào ?"

 

Vệ Dịch lườm : "Ngươi ?"

 

" , ngươi mau !"

 

"Ta cứ đấy."

 

Hắn ngoắt , chạy tót bếp lục lọi. Mấy trong bếp cũng cản, thấy tên ngốc khá vui tính. Chỉ Tiểu Ngư là sốt ruột: "Ngốc tử, mau , rốt cuộc đó thế nào? Ngươi mất ngủ đấy."

 

"Ta ."

 

"Ngươi..." Tức c.h.ế.t mất thôi! Rõ ràng tên ngốc khơi mào câu chuyện giờ định "đem con bỏ chợ".

 

Vệ Dịch tìm mấy cái bánh bao thịt, sướng rơn: "Có thịt ăn ." Hắn cầm bánh bao định chạy về tìm Kỷ Vân Thư thì Tiểu Ngư chặn đường: "Ngươi mà , cắt lưỡi ngươi ngâm rượu đấy."

 

Vệ Dịch sợ hãi rụt vai, bĩu môi: "C.h.ế.t , Tề Thiên Đại Thánh c.h.ế.t ."

 

"Cái gì?"

 

Tề Thiên Đại Thánh của c.h.ế.t? Ngũ lôi oanh đỉnh! Tiểu Ngư c.h.ế.t lặng.

 

 

Loading...