Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 368: Người bán cá mặn
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:43:18
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:43:18
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Tiểu Ngư c.h.ế.t trân tại chỗ, đầu óc cuồng! Tề Thiên Đại Thánh đang yên đang lành tự dưng c.h.ế.t?
Vệ Dịch thấy liền bĩu môi đắc ý, bồi thêm một câu: "C.h.ế.t , Tề Thiên Đại Thánh c.h.ế.t , tất cả đều c.h.ế.t hết, còn một ai."
Rõ ràng là cố ý trêu chọc. Nói xong còn gian một tiếng, ôm bánh bao nghênh mặt lượn tìm Kỷ Vân Thư.
Vừa bước khỏi cổng viện nhà bếp, Vệ Dịch ngửi thấy mùi tanh tưởi nồng nặc, bịt mũi . Hắn thấy một ông lão quần áo rách rưới, tóc tai bù xù, dáng còng xuống đang gánh hai sọt cá mặn tới một cách khó nhọc.
Vệ Dịch bụng, nhét bánh bao n.g.ự.c áo, chạy tới định giúp đỡ: "Ông ơi, để cháu giúp ông!"
Ông lão ho khan hai tiếng, mắng nhỏ: "Ngươi mới già ."
Hả? Giọng ... khỏe khoắn và mạnh mẽ! Vệ Dịch ngẩn , đôi tay đang định giúp đỡ lơ lửng giữa trung.
Mãi đến khi ông lão đặt gánh cá xuống, ngẩng khuôn mặt lấp mái tóc lên Vệ Dịch một cái.
Vệ Dịch trợn tròn mắt, biểu cảm từ từ chuyển sang vui sướng tột độ, toe toét định hét lên: "Mộ..."
Chưa kịp gọi tên thì Mộ Nhược cắt ngang: "Công tử, lão hủ tuy già nhưng sức còn dai lắm, cần công t.ử giúp ."
"Huynh là..."
"Ta thấy công t.ử tướng mạo phi phàm, là phúc khí."
Vệ Dịch ngớ ! Hay là nhận nhầm? Hắn hiểu mô tê gì.
Lúc , Tiểu Ngư cũng hồn tin dữ "Tề Thiên Đại Thánh qua đời", đuổi theo Vệ Dịch. Hắn liếc Mộ Nhược, bịt mũi ghét bỏ: "Ngươi là ai? Giao hàng ? Sao giờ gặp bao giờ? Mà ngợm thối thế?"
"Đại gia, đến giao cá mặn, ngợm dĩ nhiên mùi . Lão Trương giao hàng ốm nên ."
"Ờ." Tiểu Ngư xua tay: "Được , mau mang cá ."
"Vâng!" Mộ Nhược đáp.
Tiểu Ngư kéo Vệ Dịch định , nào ngờ lưng thì gáy trúng một chưởng, lăn đất ngất xỉu, đơ như con cá mặn!
Mộ Nhược lập tức thẳng dậy, vươn vai giãn cốt.
Mắt Vệ Dịch sáng rực: "Mộ Nhược ca ca, thật là hả? Huynh đến đón và Thư Nhi về ?"
"..."
"Ở đây chẳng tí nào, bọn họ cũng đáng ghét y như , chuốc rượu , còn đ.á.n.h Thư Nhi thương..."
"Im miệng!" Mộ Nhược quát khẽ: "Nói nhỏ thôi, đừng để phát hiện."
"Dạ." Vệ Dịch ấm ức im bặt.
Mộ Nhược cảnh giác quanh, may là ai để ý. Hắn chỉ Tiểu Ngư đang đất, bảo Vệ Dịch: "Mau, khiêng lên, theo ."
Nói về phía nhà kho chứa đồ tạp vụ bên cạnh. Vệ Dịch hỏi nhiều, nhanh nhẹn kéo cái xác cồng kềnh của Tiểu Ngư theo .
Cửa đóng ! Vệ Dịch vẫn quên thắc mắc: "Mộ Nhược ca ca, thối thế?" Hắn bịt mũi.
"Đừng quan tâm chuyện đó, ngươi thế nào ?" Mộ Nhược hỏi.
"Ta khỏe."
"Kỷ ?"
"Nàng đang ghép thẻ tre."
"Thẻ tre?" Mộ Nhược khó hiểu nhưng hỏi kỹ: "Ngươi đưa tìm nàng ngay, tên sắp tỉnh , thể ở lâu, sẽ lộ mất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-368-nguoi-ban-ca-man.html.]
"Ừ, đưa tìm Thư Nhi. Thư Nhi thấy chắc chắn sẽ vui lắm, nàng đói bụng ." Trong lòng vẫn nhớ đến hai cái bánh bao.
Mộ Nhược hai lời, bắt đầu cởi bỏ quần áo cải trang ném sang một bên. Thấy , Vệ Dịch vội nhắm mắt : "Mộ Nhược ca ca, Thư Nhi bảo nam nữ thụ thụ bất , cởi đồ mặt ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Phụt —— Mộ Nhược suýt thổ huyết! Ngươi là con gái chắc?
Hắn bất lực trừng mắt: "Trong đầu tiểu t.ử ngươi chứa cái gì thế hả? Mau lột quần áo của tên ." Hắn chỉ Tiểu Ngư.
"Hả?"
"Hả cái gì mà hả? Mau cởi."
"Dạ."
Vệ Dịch đành miễn cưỡng xuống, dùng ngón tay nhón lấy bộ quần áo của Tiểu Ngư với vẻ đầy ghét bỏ, cởi ném cho Mộ Nhược.
Mộ Nhược đồ xong, chỉnh mái tóc rối bù, lột bộ râu giả, bôi thêm tí nhọ nồi lên mặt. Trông y hệt một tên sơn tặc!
Xong xuôi, hai lẻn qua đám trong bếp tìm Kỷ Vân Thư. Trong nhà kho chỉ còn Tiểu Ngư trần như nhộng chỏng chơ.
Lúc , Kỷ Vân Thư đang dựa kích thước và khung xương để phác họa sơ bộ phần cằm và trán của c.h.ế.t. Vẫn cần chỉnh sửa nhiều, nàng chắc thể phục dựng chính xác . 5 ngày là thể!
Nàng đang suy tính thì...
"Thư Nhi." Vệ Dịch nhảy chân sáo . Mộ Nhược cúi đầu theo .
"Huynh thế?" Kỷ Vân Thư hỏi.
"Ta kiếm màn thầu cho nàng." Vệ Dịch lôi cái bánh bao từ trong áo đưa cho nàng.
"Huynh ăn ." Nàng đẩy , ánh mắt chú ý đến cùng Vệ Dịch.
Quan sát vài giây, đồng t.ử nàng khẽ mở to. Mộ Nhược!
Nàng siết chặt tay, bình tĩnh với hai tên sơn tặc trong phòng: "Hai các ngươi đun ít nước nóng mang đây, lát nữa cần dùng, là một thùng lớn đấy."
"Thùng nhỏ ?"
"Không ."
"Nửa thùng thôi?"
"Không , nếu hỏng việc, đại đương gia của các ngươi nhất định sẽ trách phạt."
Hai tên nhún vai định . một tên mới vài bước thì nheo mắt Mộ Nhược, cảm thấy gì đó sai sai: "Lúc nãy chẳng Tiểu Ngư ca theo tên ngốc ? Ngươi là ai?"
Mộ Nhược bày vẻ mặt sơn tặc đáng ghét, đáp: "Tiểu Ngư ca đau bụng vệ sinh , bảo đưa tên ngốc về trông coi cho cẩn thận."
"Sao gặp ngươi bao giờ nhỉ?"
"Ta là mới."
Tên thêm vài , nghĩ mới cũng là chuyện thường, hơn nữa đang ở trong trại thì gì chuyện, liền gọi tên còn đun nước.
ngoài cửa vẫn còn hai tên lính canh cầm đại đao gác.
Kỷ Vân Thư cố ý to với Mộ Nhược: "Ngươi đây, giúp sắp xếp đống đồ bên ."
"Được." Mộ Nhược đáp, bước gần, giả vờ thu dọn đồ đạc bàn, hạ giọng : "Xem chúng lo bò trắng răng , đám lời ngươi răm rắp thế mà."
Kỷ Vân Thư bỏ qua chuyện đó, hỏi: "Sao đây?"
"Giả bán cá mặn."
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.