Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 371: Hài cốt bị hủy

Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:27:43
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự lo lắng của Mộ Nhược và Kỷ Vân Thư là giống ! Chuyện nếu truyền đến kinh thành, nhất định sẽ gây sóng gió, hậu quả thế nào dùng đầu ngón chân nghĩ cũng !

 

Cảnh Dung suy nghĩ bất định! Hắn thể ở huyện Ngự Phủ cả đời! Không thể để Cảnh Diệc lên ngôi vị hoàng đế, cho nên, chính cần thiết hồi kinh.

 

Mộ Nhược tiếp tục : "Hơn nữa nếu ngươi công sơn, đám sơn phỉ khó bảo sẽ trong lúc tức giận mà g.i.ế.c Kỷ cô nương. Hậu quả như , ngươi gánh vác nổi ?"

 

Phân tích nhiều như , Cảnh Dung cũng dần dần bình tĩnh .

 

"Ngươi đúng, thể hành động thiếu suy nghĩ. Hiện giờ bọn họ nắm quyền chủ động, sinh t.ử của Vân Thư cũng trong tay bọn họ. Đã như , chỉ còn cách khác."

 

"Ngươi gì?"

 

"Dẫn trại Cao Sơn một chuyến."

 

Mộ Nhược kinh ngạc, kéo : "Ngươi như ?"

 

Cảnh Dung trầm mắt xuống, : "Sau khi bắt Vân Thư, rõ ràng bọn chúng thể loạn tiễn b.ắ.n c.h.ế.t trong rừng, nhưng . Cho nên, giống như ngươi và bàn đó, bọn chúng chắc chắn mục đích khác. nếu mục đích khác, vì mãi vẫn tin tức thư từ gì gửi tới? Đã như , sẽ tự một chuyến."

 

Thật kiên định!

 

" ngươi như chẳng là chịu c.h.ế.t ? Rõ ràng bên ngoài trại Cao Sơn đầy rẫy cơ quan, vạn nhất gặp một trận mưa tên nữa, ngươi sẽ may mắn như . Đến lúc đó ngươi xảy chuyện, Kỷ cô nương ?"

 

"Ta hứa với Vân Thư, chỉ cần ở đây, sẽ để nàng chịu nửa điểm tổn thương nào nữa. Đây là lời hứa."

 

Mộ Nhược đưa tay đè tay , sức khuyên can: "Ta hứa với Kỷ cô nương sẽ để ngươi , hứa thì tuyệt đối nuốt lời. Ta cũng cam đoan với ngươi, nàng ở trại Cao Sơn sẽ việc gì. Trước mắt, ngươi hãy dưỡng thương cho , hãy tính tiếp."

 

Cảnh Dung hất tay , nhưng hành động đó động đến vết thương, đau đến mức nhíu chặt lông mày, toát mồ hôi lạnh.

 

Thấy thế, Mộ Nhược lập tức ấn xuống, lấy từ trong tay áo một chiếc hộp tinh xảo, mở lấy một viên t.h.u.ố.c nhét miệng Cảnh Dung.

 

"Ngươi xem ngươi bây giờ , còn sức trại Cao Sơn. Cho dù kiệu tám khiêng đưa ngươi lên, đỉnh núi sương ẩm nặng nề, mặt đất ẩm ướt, chừng ngươi sẽ c.h.ế.t ở đó. Việc ngươi nên nhất bây giờ là tin tưởng Kỷ cô nương."

 

Tin tưởng nàng! Dường như ngoài cách , còn lựa chọn nào khác.

 

Cảnh Dung thở nhẹ, viên t.h.u.ố.c trôi xuống cổ họng, cảm giác dần dần hơn. Ánh mắt suy yếu của ngước lên, chăm chú nhánh liễu xanh đang đung đưa ngoài cửa sổ.

 

Hồi lâu ...

 

"Ngươi truyền lệnh xuống, vô luận là binh mã Kinh Châu của huyện nha, tạm thời án binh bất động."

 

Mộ Nhược gật đầu: "Được."

 

Ngay lúc , bên ngoài cửa! Kỷ Uyển Hân trọn vẹn cuộc đối thoại của hai . Đôi mắt nàng đỏ ngầu đẫm lệ, nhưng trong ánh mắt ẩn chứa sự cam tâm và oán hận rõ rệt. Thậm chí... còn mang theo cả sự tàn nhẫn.

 

Nàng lùi vài bước, lặng lẽ rời .

 

Rất nhanh, Mộ Nhược truyền lệnh xuống, tạm thời gác binh lính của phủ huyện nha.

 

Lang Bạc đó cũng gửi thư báo về. Khang hầu gia Cảnh Dung sẽ dùng Kim Lũ Giáp để đổi lấy 3000 binh mã của ông, hai lời liền đồng ý, thậm chí còn đích dẫn binh khỏi địa phận Kinh Châu. Suốt dọc đường ông chỉ lẩm bẩm: Kim Lũ Giáp, Kim Lũ Giáp, Kim Lũ Giáp... Đó chính là thứ ông niệm tưởng cả đời!

 

Lang Bạc nhận mệnh lệnh của Cảnh Dung, liền dẫn theo 3000 binh mã đó tạm thời đóng quân ở biên giới huyện Sơn Hoài, chờ thông báo tiếp theo.

 

Tại trại Cao Sơn!

 

Một ngày trôi qua, Kỷ Vân Thư dựa những mảnh xương, mới chỉ vẽ phần xương cằm của c.h.ế.t. Còn về độ chính xác thì xem hiệu quả khi ghép các mảnh xương khác .

 

Nàng vặn cái cổ đau nhức, khẽ thở dài, nghiêng đầu Vệ Dịch đang ngủ gục một bên. Tiểu t.ử ngủ ngon lành, môi chu , đang mơ thấy đồ ăn ngon mà khóe miệng còn chảy cả nước miếng.

 

Phụt —— Kỷ Vân Thư nhịn bật , khẽ lắc đầu.

 

Thu ánh mắt, bên ngoài, bất tri bất giác trời tối đen. Có lẽ vì trại Cao Sơn đỉnh núi, nền trời đen thẫm, vầng trăng tròn vành vạnh sáng vằng vặc chiếu thẳng cửa lớn đang mở toang. Ánh trăng như xuyên qua lớp giấy Tuyên Thành, rọi xuống mặt đất một màu trắng bạc như thủy ngân. Rất cảm giác như đang ở cung Quảng Hàn!

 

Kỷ Vân Thư tháo găng tay, giữa lối , ngắm vầng trăng cô độc . Tà áo trắng bay bay như dây leo uốn lượn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-371-hai-cot-bi-huy.html.]

 

Một lúc , nàng trong, xuống chợp mắt một lát.

 

khi nàng tỉnh ... Chấn động!

 

Bộ hài cốt vốn đặt bàn, thế mà đập nát vụn. Nàng bật dậy, cẩn thận kiểm tra. 24 chiếc xương sườn đập nát bấy. Xương bả vai và bộ xương tay cũng đập đến t.h.ả.m hại. Những mảnh xương vốn ghép , giờ phút chất đống lộn xộn như đang xào mạt chược!

 

"Chuyện ... là đây?"

 

Kỷ Vân Thư vội vàng gọi bên ngoài , chỉ đống xương vụn, hỏi: "Tại thành thế ?"

 

Hai tên sơn phỉ trố mắt , đồng loạt lắc đầu. Bọn họ cũng dọa sợ, lắp bắp : "Cái ... thế ? Chúng cũng ."

 

"Có ai từng đây ?"

 

"Không mà! Chúng vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài, thể nào , ..."

 

Chuyện tâm linh ? Kỷ Vân Thư chút hoảng sợ, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Hài cốt nát, khôi phục dung mạo là điều thể.

 

Rất nhanh, Triệu Hoài và Triệu Thanh chuyện, lập tức chạy tới. Triệu Hoài giận dữ, gọi tất cả đến chất vấn: "Ai ?"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

"Đại đương gia, chúng , những hài cốt đó chúng đều hề chạm , lúc cũng chỉ Kỷ và tên ngốc ở bên trong."

 

" , chúng thật sự ."

 

Tất cả đều chỉ về phía Kỷ Vân Thư.

 

C.h.ế.t tiệt! Trong lòng Kỷ Vân Thư thầm mắng, nàng thể hủy những hài cốt chứ? Tâm thật mệt!

 

Triệu Thanh hỏi Kỷ Vân Thư: "Lúc chẳng ngươi ở bên trong ?"

 

"Ta nghỉ ngơi một lát, tỉnh thấy thế ."

 

"Vậy thì lạ thật, , hài cốt thể nào tự vỡ ."

 

Kỷ Vân Thư đầy nghi hoặc! Nàng quanh phòng một lượt. Căn phòng khá kỳ lạ, ngoài một cánh cửa thì bên trong ngay cả một ô cửa sổ nhỏ cũng . Giống như một phòng giam mật thất!

 

Mà lối duy nhất còn thể tính đến, chỉ ...

 

Kỷ Vân Thư sang với Triệu Hoài: "Đại đương gia, thể sai lên mái nhà xem thử ?"

 

Triệu Hoài suy tư một chút hiệu cho thủ hạ. Hai trong đó liền nhảy lên xà nhà.

 

Một lát , lớp ngói ngay phía bộ hài cốt dỡ , ánh trăng rọi , chiếu thẳng xuống đống xương. Người bên ghé mắt xuống qua cái lỗ nhỏ.

 

Kỷ Vân Thư ngửa đầu hỏi: "Các ngươi kỹ mái nhà xem gì khác thường ?"

 

Hai đáp: "Không phát hiện gì cả."

 

"Dấu chân ?"

 

"Không ."

 

"Vậy gạch ngói bên dấu vết động ?"

 

"Hình như... cũng ."

 

Chẳng lẽ đoán sai? Kỷ Vân Thư suy nghĩ một lát, nghĩ , đành bảo hai bên xuống.

 

Hai từ xuống xong, phủi phủi bộ quần áo lấm lem. Một tên ghét bỏ : "Thật là, bên bẩn c.h.ế.t, là rêu xanh, chỉ mỗi bộ đồ thôi đấy."

 

" , rêu xanh đó nhiều thật."

 

 

Loading...