Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 373: Tuyên chiến
Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:43:56
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Vân Thư thầm nghĩ, phản ứng của Triệu Hoài thực sự quá kỳ quái! nàng hiểu rốt cuộc là vì ?
Trong khi đó, Triệu Thanh khi Kỷ Vân Thư và Vệ Dịch đưa liền chất vấn Triệu Hoài.
"Hài cốt hủy hoại ngay trong trại, chứng tỏ hung thủ đang ở đây, tại ngươi tiếp tục điều tra?"
Triệu Hoài: "Quyết định của cần ngươi xen . Bất kể là ai ném hài cốt vò, đều truy cứu."
"Chẳng lẽ ngươi thực sự tin là nàng rắc Toái Cốt Phấn ?"
"Mặc kệ , là tra nữa."
"Vậy nếu tra, ngươi định g.i.ế.c họ ?" Triệu Thanh chất vấn đầy vẻ tức giận.
"Ta c.h.ế.t bao nhiêu , họ cùng sinh t.ử bao năm nay, báo thù cho họ. Cái gì mà hài cốt? Cái gì mà Toái Cốt Phấn? Cút xéo hết cho ! Còn ngươi nữa, nhất đừng ép , đừng quên ngươi hiện tại đang là tù binh của ."
Triệu Hoài nhắc nhở kèm theo cảnh cáo. Triệu Thanh rõ đang ở hang hổ, giống như con châu chấu sợi dây của Triệu Hoài, thoát cũng khó. thể để Kỷ Vân Thư xảy chuyện, chân tướng cái c.h.ế.t của Cửu Nhi còn chờ nàng tra rõ.
Hai bốn mắt , ý kiến bất đồng, mắt thấy sắp động thủ! Cũng may Triệu Hoài khắc chế, hậm hực bỏ ...
Triệu Thanh trong lòng đầy khó chịu, ánh mắt lạnh lẽo đống xương vụn bàn, càng lúc càng thâm trầm. Ngay đó, một chuyến đến phòng chứa củi!
Lúc , trời dần sáng. Ánh nắng sớm len lỏi qua khe cửa chiếu căn phòng chật hẹp. Kỷ Vân Thư chớp mắt vài cái mới thích ứng .
Vệ Dịch cũng nhấc đầu khỏi vai nàng, trở dựa đống cỏ khô phía , thấy rảnh rỗi liền vớ lấy nắm cỏ, bắt đầu tết tết buộc buộc vẻ chăm chú lắm, chẳng thèm ngẩng đầu lên.
Bóng cao lớn của Triệu Thanh dần bao trùm xuống, mặt Kỷ Vân Thư. Hắn vòng vo, hỏi thẳng: "Bộ hài cốt , là Cửu Nhi ?"
Giọng trầm xuống. Kỷ Vân Thư ngước mắt , thốt mấy chữ: "Khả năng lớn."
"Vậy mở quan tài ."
"Ngươi bằng lòng?"
"Ừ." Hắn trả lời đầy kiên định!
Kỷ Vân Thư : "Ta ép ngươi." Rồi nàng vội bổ sung: "Ngươi và Triệu Hoài dẫu cũng là em ruột, dù thế nào Triệu Hoài cũng sẽ lấy mạng ngươi. thì khác, cho nên ngươi thật sự cần vì giúp mà đắc tội ."
"Ta chỉ rõ chuyện của Cửu Nhi." Triệu Hoài hề che giấu.
Kỷ Vân Thư chỉ nhạt im lặng.
lúc , bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập, nhao nhao chạy phía ngoài trại.
"Nhanh, nhanh lên! Bên ngoài công trại."
"Nhanh lên..."
Công trại? Thần kinh Kỷ Vân Thư căng lên, ngoài. Triệu Thanh thấy động tĩnh liền xoay . Cửa phòng chứa củi đóng .
Vệ Dịch vứt nắm cỏ tết dở trong tay xuống, ghé sát tai Kỷ Vân Thư thì thầm đầy vui sướng: "Thư Nhi, là Cảnh Dung ca ca đến ?"
Nàng lắc đầu. Theo lý thuyết thì khả năng lớn! Mộ Nhược chắc hẳn chuyển lời của nàng về, phàm là lý trí một chút đều sẽ chọn cách công sơn.
Nghĩ đến đây, nàng thấy bất an, đến bên ô cửa sổ cũ nát, rướn cổ ngoài. Trong lòng đổ mồ hôi hột!
Lúc , tại phủ huyện nha Sơn Hoài.
Mộ Nhược bưng một bát t.h.u.ố.c sắc xong, đẩy cửa phòng Cảnh Dung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-373-tuyen-chien.html.]
"Uống t.h.u.ố.c ."
Không tiếng trả lời!
"Cảnh Dung?"
Trong phòng . Màn che ở giường trong buông rũ xuống. Mộ Nhược rón rén tới, bên mép giường kéo màn —— Bên trong trống .
Mộ Nhược cũng quá ngạc nhiên, chỉ thở dài lắc đầu. " là một tảng đá cứng đầu."
Người lặng lẽ rời khỏi phủ huyện nha chính là Cảnh Dung, giờ phút đang một trại Cao Sơn!
Trên lưng ngựa, hình kiên nghị, áo gấm chỉnh tề, một tay cầm cương, một tay nắm kiếm. Cho dù đang thương cũng khó che lấp khí chất vương giả và khí thế bức từ trong xương cốt.
Cổng lớn trại Cao Sơn đóng chặt, chòi canh lố nhố sơn phỉ, kẻ cầm đại đao, giương cung tên, chỉ chờ lệnh là thể biến Cảnh Dung thành nhím!
Triệu Hoài đôi ủng cao bằng da hổ bước lên, từ cao xuống Cảnh Dung đang đơn thương độc mã bên . Hắn nhạo một tiếng, gác một chân lên tường thành đất, khuỷu tay chống lên đầu gối. Trông hệt như mấy tên lưu manh đầu đường xó chợ!
"Lão t.ử còn gửi tin cho ngươi, ngươi tự vác xác đến ? Sao? Chỉ một ngươi? Đường đường là Dung Vương của Đại Lâm triều, bên cạnh chẳng ma nào."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đám sơn phỉ ầm lên! Hiển nhiên bọn chúng chẳng hề sợ hãi phận Vương gia của .
Cảnh Dung lạnh lùng . Nén cơn đau ở ngực, môi mỏng khẽ mở: "Ta đến đòi ."
"Đòi ?" Triệu Hoài khí thế kiêu ngạo, xắn tay áo chỉ Cảnh Dung: "Ngươi g.i.ế.c ba bốn mươi của , thù còn báo, ngươi dám đến đòi ? Ngươi xem đang ở ? Đây là trại Cao Sơn của , cái giường êm nệm ấm trong phủ Vương gia nhà ngươi."
"Hahaha..." Lại một trận vang.
Triệu Hoài tiếp: "Có điều, oan đầu nợ chủ. Nếu ngươi mang vạn lượng hoàng kim đây, còn thể xem xét thả hai . Bằng , sẽ cho các ngươi đoàn tụ âm phủ."
"Vàng bạc châu báu đều thể cho ngươi. Ta là sự an của hai bên trong."
"Điều kiện còn đến lượt ngươi ."
"Nếu ngươi tổn thương họ dù chỉ một chút, sẽ san bằng trại Cao Sơn ."
Cảnh Dung nheo mắt, tay nắm chuôi kiếm siết chặt thêm vài phần. Lời tuyệt hư ngôn!
Triệu Hoài quát: "Ngươi bản lĩnh đó ? Bây giờ chỉ cần lệnh một tiếng, đừng đòi , ngay cả ngươi cũng c.h.ế.t ở đây."
Cảnh Dung: "Ngươi thể thử xem." Giống như lời tuyên chiến trần trụi!
"Mang cung tên của tới." Triệu Hoài vẫy tay.
Thủ hạ lập tức mang cung tên của Triệu Hoài lên. Cây cung tuy chế tác tinh xảo nhưng lực mạnh, cung bằng gỗ du trăm năm, dây cung bằng gân bò sống, độ đàn hồi cực . Giữa cung bọc một miếng da huyền, do sử dụng lâu năm mòn một lớp.
Triệu Hoài lắp tên, kéo căng dây cung, nhắm thẳng Cảnh Dung.
"Nếu ngươi thể tránh mũi tên của , sẽ mở cổng trại Cao Sơn, mời ngươi uống vài chén."
Cánh tay thô kệch đầy cơ bắp của Triệu Hoài nổi lên cuồn cuộn, mũi tên trong tay như dã thú hung mãnh chực chờ lao tới. Ánh mắt âm ngoan nheo , ngón tay siết chặt, dây cung căng đến cực hạn.
Một tiếng vút vang lên —— Mũi tên xé gió lao về phía Cảnh Dung.
Đối mặt với mũi tên đang lao tới, Cảnh Dung hề nao núng. Đôi mắt lạnh băng chằm chằm, như dùng hàn khí đóng băng mũi tên .
Triệu Hoài đang đắc ý tưởng sắp g.i.ế.c Cảnh Dung. Nào ngờ... Mũi tên dường như một thế lực nào đó cản , ngay khoảnh khắc sắp chạm Cảnh Dung, nó đột ngột đổi hướng, găm phập cây to phía . Lực đạo cực lớn, xuyên thủng qua cây.
Mọi kinh ngạc! Triệu Hoài thấy thế, nhoài nửa ngoài, trợn mắt há mồm thể tin nổi, tưởng nhầm.
Không thể nào!