Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 380: Không phải có lẽ, là chắc chắn
Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:26:12
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tay Triệu Hoài dần dần đưa về phía thanh đao bên hông, đó bước về phía Mộ Nhược.
khi ánh mắt Mộ Nhược rời khỏi cổ Triệu Thanh, như chuyện gì tiếp tục châm cứu, Triệu Hoài mới dời tay khỏi đại đao.
Một lúc , các huyệt vị của Triệu Thanh cắm đầy mấy chục cây kim bạc.
"Một canh giờ thể rút kim ."
Mộ Nhược mồ hôi đầm đìa, rót một cốc nước uống cạn một .
Triệu Hoài hỏi : "Thế nào ?"
"Yên tâm , tỉnh là ."
"Hoàn khỏi hẳn?"
"Đừng hòng!" Mộ Nhược lạnh, đặt cốc xuống. "Đây là việc lâu dài. Bệnh trạng như thế hai năm từng gặp một ca, biện pháp duy nhất cũng đơn giản, chính là bức nhân cách trong lòng , từng bước đ.á.n.h bại là ."
"Đánh bại kiểu gì?"
"Cái đó xem điểm yếu của nhân cách là gì. Chỉ cần nắm điểm yếu, đ.á.n.h bại xong kiên trì châm cứu một hai năm là ."
Triệu Hoài cái hiểu cái .
Mộ Nhược: "Đến lúc đó, ngươi đưa đến chùa Lư An ở thành Nam Dương."
"Chùa Lư An?"
"Ngươi là năm ngày, thì năm ngày sẽ dốc sức chữa cho . năm ngày chúng sẽ rời , mà cần châm cứu hàng năm mới . Chẳng lẽ ngươi định giam ở đây, là để theo chúng ? Phương trượng Linh Châu của chùa Lư An nghiên cứu về thuật châm cứu, ngươi đưa đến đó, mang theo thư tay của , phương trượng Linh Châu sẽ tự châm cứu cho . Huống hồ chùa Lư An là nơi thanh tịnh, thích hợp nhất để tĩnh dưỡng."
Triệu Hoài suy nghĩ một chút gật đầu. Mộ Nhược cũng thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng.
Lúc !
Kỷ Vân Thư theo lời dặn của Mộ Nhược, nghiền nát các loại d.ư.ợ.c liệu cần thiết, đang bôi t.h.u.ố.c lên vết thương cho Cảnh Dung.
Hắn cởi trần nửa , ngay ngắn. Kỷ Vân Thư bôi t.h.u.ố.c cho thấy mũi cay cay.
"Bị thương từ lúc ở trong khu rừng đó ?"
"Ừ."
"Lúc Mộ Nhược đến tìm cũng gì."
"Hắn nàng lo lắng."
Nàng c.ắ.n môi, nén cảm giác khó chịu trong lòng.
Chờ bôi t.h.u.ố.c xong, nàng cẩn thận mặc áo cho Cảnh Dung. Cảnh Dung nắm lấy tay nàng: " là trắng trẻo mập mạp hơn nhiều."
Hầy! Kỷ Vân Thư rút tay về, thở dài: "Vốn dĩ chỉ và Vệ Dịch nhốt, ngươi thì , mơ mơ màng màng xông . Hơn nữa thời gian năm ngày, Mộ Nhược giỏi đến cũng thể chữa khỏi bệnh cho Triệu Thanh."
"Nàng hà tất lo lắng thế, c.h.ế.t cũng , sống cũng xong, bổn vương bên cạnh nàng, xuống điện Diêm Vương nàng cũng bầu bạn trò chuyện."
"Ngươi gở ."
Cảnh Dung .
Thời T.ử Nhiên dựa cửa hai một cái, hai tay khoanh ngực, khóe miệng nhếch lên ý , ung dung một câu: "Xem vết thương của Vương gia khỏi ."
Cảnh Dung thuận tay cầm ấm bàn ném qua. Chụp ! Thời T.ử Nhiên cầm trong tay mân mê, còn tung lên vài cái.
"Hay là thuộc hạ sai ? Vương gia thấy Vương phi thì bệnh gì cũng khỏi."
Hai chữ "Vương phi" khiến Cảnh Dung hài lòng.
"Không sai, thấy Vương phi của bổn vương, vết thương liền khỏi."
"Vậy Vương gia còn ném ?" Thời T.ử Nhiên bĩu môi.
Kỷ Vân Thư tò mò , là ai? Trong đội ngũ rời kinh !
Nhìn sự hoang mang của Kỷ Vân Thư, Cảnh Dung giải thích: "Hắn là đại ca của T.ử Câm, từ nhỏ cũng lớn lên bên cạnh , đó lên núi ăn chay, hôm qua mới trở về."
Kỷ Vân Thư gật đầu.
Thời T.ử Nhiên nhếch mép , nheo mắt khó hiểu: "Ta thật hiểu, đường đường là Vương gia mà đồng ý yêu cầu hoang đường như , ở đây năm ngày? Thế chẳng khác nào giam lỏng ? Chi bằng g.i.ế.c ngoài cho thống khoái. Hơn nữa, chẳng còn 3000 binh mã Kinh Châu ? Một cái trại Cao Sơn cỏn con, cơ quan thì ?"
Cảnh Dung: "Ngươi thêm một câu nữa, sẽ bảo T.ử Câm khâu miệng ngươi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-380-khong-phai-co-le-la-chac-chan.html.]
"Ta sai ?" Hắn buồn bực, "Một cái ổ sơn phỉ triều đình dung túng bao năm nay, nếu Vương gia thể tiêu diệt nó, đến lúc đó thể xin Hoàng thượng ban thưởng một công lao."
Nghĩ thôi thấy nghiền. Đến lúc đó thể theo Vương gia nhà ăn sung mặc sướng.
Nào ngờ Cảnh Dung phán một câu: "Cái dũng của kẻ thất phu."
"3000 binh mã đó là mượn để phòng hờ vạn nhất, nhưng cục diện hiện tại thì cần dùng binh đao. Vân Thư và Mộ Nhược đúng, bổn vương đó thực sự quá kích động, nếu thật sự mang binh công sơn, hậu quả khôn lường."
Thời T.ử Nhiên xong, ngẫm nghĩ một chút ngậm miệng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Kỷ Vân Thư hai một cái dậy: "Ta sắc t.h.u.ố.c cho ."
Cảnh Dung : "Để T.ử Câm ."
"Nàng sắc t.h.u.ố.c chứ? Để ."
Thế là nàng cầm t.h.u.ố.c cùng mảnh vải nhuốm m.á.u bàn mang ngoài.
Bên ngoài, Thời T.ử Câm trong sân, bộ quá trình đều cảnh giác chằm chằm bốn phía.
Còn Vệ Dịch thì xổm bậc thềm đá, trong tay đang nghịch cái gì, cúi đầu rầu rĩ vui.
Kỷ Vân Thư tới hỏi: "Huynh thế?"
Không trả lời.
"Không vui ?"
Không trả lời.
"Vệ Dịch."
Vẫn trả lời. Kỷ Vân Thư xuống, định đưa tay chạm thì xoay , mặt chỗ khác.
"Thư Nhi Cảnh Dung ca ca thì thèm để ý đến nữa."
Trong sự tủi lẫn oán giận. Hóa là vì chuyện .
Kỷ Vân Thư kéo vạt áo , : "Sao để ý đến chứ? Huynh cũng thấy , Cảnh Dung ca ca thương mà."
"Ta ."
"Vậy còn giận?"
"Ta..."
! Cảnh Dung thương, Kỷ Vân Thư giúp băng bó, giận? Không cần thiết nha!
Đôi mắt đảo lên suy nghĩ một lát, mới : "Vậy giận nữa." Khóe miệng toét .
"Thật sự giận?"
"Ừ." Hắn gật đầu thật mạnh.
Kỷ Vân Thư dậy: "Vậy ngoan ngoãn ở đây, sắc thuốc."
"Dạ." Hắn ngoan ngoãn đồng ý.
Khi Kỷ Vân Thư sắc thuốc, Thời T.ử Câm theo nàng. Nàng ở trong bếp, Thời T.ử Câm canh gác bên ngoài, tầm mắt rời, sợ nàng xảy chuyện gì.
Sắc t.h.u.ố.c xong, đường Kỷ Vân Thư bưng t.h.u.ố.c về thì đụng hai tên sơn phỉ đang cầm một gói đồ bọc vải trắng. Hai vội, va vai Kỷ Vân Thư, t.h.u.ố.c trong tay nàng sánh một nửa lên tấm vải trắng.
Ái chà! Hai tên sơn phỉ buông tay, gói đồ rơi xuống đất.
Hóa là hài cốt của Cửu Nhi, phần lớn đều nát vụn, vo thành một cục. Thuốc đổ ngấm qua lớp vải trắng, nhuộm lên những mảnh xương vụn.
Kỷ Vân Thư thoáng qua, lập tức đồng t.ử co , tim khẽ run lên. Trong đầu ong lên một tiếng.
Hai tên sơn phỉ vội vàng nhặt đống hài cốt lên, cuống cuồng bỏ .
Kỷ Vân Thư chôn chân tại chỗ hồi lâu, đó xoay về. Bước chân ngày càng nhanh...
Khi trong phòng, Mộ Nhược và Cảnh Dung đang bên trong. Hai sắc mặt ngưng trọng.
Kỷ Vân Thư giọng nghẹn một lúc, vẻ mặt kinh ngạc : "Ta nghĩ, chuyện... lẽ nghĩ sai ."
Mộ Nhược: "Không lẽ, là chắc chắn!"