Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 384: Chữ "Tuất"
Cập nhật lúc: 2025-12-06 12:35:06
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên !
Cảnh Dung khi rời khỏi phòng Kỷ Vân Thư liền thẳng đến đại sảnh. Thưởng phạt phân minh, kẻ đáng phạt thì một cũng bỏ sót!
Lúc , Trương Hoán Bình đang quỳ mặt đất, hai tay duỗi thẳng rạp đầu, trán tì chặt đầu gối, run rẩy, dám một lời, dám nhúc nhích. Bên cạnh là Lang Bạc đang nghiêm.
Cảnh Dung ở vị trí chủ tọa, dung mạo nghiêm nghị, đôi lông mày ép xuống cực thấp, gân xanh trán nổi lên.
Vốn tưởng rằng Trương Hoán Bình sẽ là gặp xui xẻo , nào ngờ...
Hắn chuyển tầm mắt sang Lang Bạc, giận dữ hỏi: "Từ khi nào mà ngươi ngay cả mệnh lệnh của bổn vương cũng ?"
"Vương gia..."
"Ai cho phép ngươi mang 3000 binh mã công sơn?"
"Thuộc hạ tội đáng c.h.ế.t vạn . Vốn nên đợi Vương gia hạ lệnh, nhưng Trương đại nhân đưa tin tới, Vương gia trại Cao Sơn mà mang theo binh mã nào, bảo thuộc hạ mang binh cứu Vương gia. Thuộc hạ lo lắng cho an nguy của Vương gia nên suy nghĩ nhiều. Là thuộc hạ ngu dốt, rõ tình hình cụ thể, nguyện gánh chịu hậu quả, cầu xin Vương gia trách phạt."
Trước khi theo Cảnh Dung, Lang Bạc là một hán t.ử luyện trong quân doanh, từng trận g.i.ế.c địch, cầm quân hàng vạn, từng thương, từng trúng đao kiếm, tự nhiên cũng rèn tính cách quân nhân dám dám chịu. Cái gì đáng chịu thì nửa điểm cũng trốn tránh.
Cảnh Dung trách mắng: "Gây hậu quả như ngày hôm nay, ngươi gánh, bổn vương sẽ tự tính sổ với ngươi ."
Lang Bạc cúi đầu, gì!
Cảnh Dung về phía Trương Hoán Bình đang quỳ rạp đất, bàn tay giơ lên, "rầm" một tiếng đập mạnh xuống bàn . Chén bàn lập tức nghiêng ngả lăn xuống, vỡ tan tành đất.
Hắn chất vấn: "Trương đại nhân, ngươi gì ?"
Trương Hoán Bình sợ hãi, run càng dữ dội hơn, lắp bắp : "Là hạ quan sai, cầu xin Vương gia khai ân. Niệm tình hạ quan cũng là vì lo nghĩ cho an nguy của Vương gia, xin Vương gia tha cho hạ quan. Hơn nữa hiện giờ trại Cao Sơn tiêu diệt, Vương gia cũng bình an vô sự, âu cũng là chuyện may mắn. Công thể chuộc tội, xin Vương gia khai ân!"
"Làm càn!"
Cảnh Dung nổi giận!
Hắn đột ngột dậy, vài bước tiến lên, tung một cước đá Trương Hoán Bình.
Trương Hoán Bình đá lăn , nén đau vội vàng quỳ ngay ngắn, chỉ thiếu nước dán sát xuống đất.
"Trương Hoán Bình, ngươi to gan thật đấy! Công thể chuộc tội ư? Câu đó mà ngươi cũng dám ? 3000 binh mã Kinh Châu chỉ còn một ngàn, trại Cao Sơn m.á.u chảy thành sông, tội c.h.é.m đầu ngươi cũng đền hết ."
"Vương gia..."
"Người ." Cảnh Dung hô một tiếng.
Lính canh bên ngoài chạy .
"Huyện lệnh Sơn Hoài Trương Hoán Bình phạm sai lầm nghiêm trọng, lột mũ cánh chuồn của , cách chức chờ điều tra, bẩm báo lên Lưu đại nhân ở Lại Bộ."
"Rõ!"
Lính canh tiến lên, xốc Trương Hoán Bình từ đất dậy, đồng thời giật mũ quan đầu xuống, lôi ngoài!
"Vương gia tha tội, Vương gia tha tội! Hạ quan dám, thật sự dám nữa..."
Tiếng kêu oan càng lúc càng xa.
Trương Hoán Bình phạt, Lang Bạc đương nhiên cũng thoát .
Cảnh Dung hạ lệnh: "Người ngươi lệnh là bổn vương, theo tên Trương Hoán Bình, thật là hoang đường. Gây sai lầm ngày hôm nay, ngươi cũng thể thoát khỏi liên quan. Xử theo quân quy, phạt trượng 40, tự lĩnh tội."
Hắn phất tay.
"Rõ!"
Lang Bạc hề mặc cả, cam tâm tình nguyện lĩnh tội.
Cảnh Dung đau đầu một hồi. Chuyện náo loạn lớn như , chắc chắn sẽ truyền đến kinh thành!
Xử lý xong chuyện Trương Hoán Bình, liền tìm Kỷ Vân Thư, Kỷ Uyển Hân chuẩn rời . Trong lòng nghi hoặc, khi đến phòng Kỷ Vân Thư thấy nàng đang ngẩn ngơ bên bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-384-chu-tuat.html.]
"Nhị tỷ của nàng ?" Hắn xuống đối diện nàng, hỏi tiếp: "Vừa các nàng chuyện gì thế?"
"Chuyện việc nhà thôi."
"Nói xong nàng liền luôn ? Chẳng các nàng tỷ tình thâm ? Nàng hiện tại sức khỏe , theo lý thì nàng nên ở chăm sóc nàng mới ."
Kỷ Vân Thư trầm giọng: "Vừa khỏi kinh thành xảy chuyện lớn như , Nhị tỷ một về Cẩm Giang ngược an hơn."
Nàng rõ nguyên do, cũng nhiều. Nói cho cùng, nàng vẫn mềm lòng, phá vỡ hình tượng "bệnh mỹ nhân" của Kỷ Uyển Hân.
Không đợi Cảnh Dung hỏi tiếp, nàng hỏi ngược : "Chuyện chắc truyền đến kinh thành , tính toán gì ?"
"Nàng hỏi về kế sách đối phó? Hay là hỏi trù tính đường lui?"
"Đường lui."
Cảnh Dung tiêu sái: "Quyết sách của Phụ hoàng, đoán , cũng đoán. Có điều, Người cũng đến mức c.h.é.m đầu . Chuyện tuy ầm ĩ, nhưng gì trại Cao Sơn cũng tiêu diệt, trừ một mối họa lớn cho triều đình. Hơn nữa cũng vạ lây đến bá tánh xung quanh, coi như trong cái rủi cái may. Nói nữa, quân công sơn cũng binh lính triều đình, triều đình truy cứu cũng chẳng lý do gì. Chỉ là món nợ , e là Khang hầu gia tính sổ với đây. Mượn 3000, mất hết hai ngàn, cho dù hứa lấy Kim Lũ Giáp điều kiện đổi chác, nhưng tổn thất quả thực quá lớn."
Kỷ Vân Thư gật đầu, thở dài.
"Vết thương lưng nàng thế nào ?" Cảnh Dung quan tâm hỏi.
"Ta ."
"Vẫn là để xem thử , nàng cứ , kẻo để chảy m.á.u nữa."
là trúng tim đen! Bàn tay " xa" của Cảnh Dung vươn tới.
Kỷ Vân Thư nghiêng né tránh, dậy, tay theo bản năng che lấy hông để tránh Cảnh Dung ôm eo.
... sắc mặt nàng bỗng đổi.
Nàng sờ soạng bên hông một hồi, sốt ruột hỏi: "Ngọc bội ?"
"Ngọc bội gì?"
"Miếng Huyết Ngọc mà Vệ Dịch đưa cho ."
Chẳng lẽ rơi ở trại Cao Sơn ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lúc tại trại Cao Sơn!
Do trận hỏa hoạn, cả sơn trại thiêu rụi gần hết. Trại Cao Sơn oai phong khiến kiêng kị ngày nào, giờ đây như cành liễu lung lay gió mưa.
Triệu Hoài cụt một cánh tay, mất m.á.u nhiều, may mắn thần y Mộ Nhược cứu nửa cái mạng.
Mộ Nhược để một đơn thuốc, một bức thư đưa cho Triệu Thanh, dặn dò: "Đơn t.h.u.ố.c và thư là để ngươi mang đến chùa Lư An đưa cho phương trượng Linh Châu. Ông thư xong sẽ tiếp tục châm cứu cho ngươi, bệnh của ngươi thể khỏi."
Triệu Thanh tỏ lòng cảm tạ. Mộ Nhược xua tay, dặn dò thêm vài câu rời .
Hắn bao lâu thì Triệu Hoài tỉnh . Quả nhiên là hán t.ử thô kệch, cụt tay mất m.á.u nhiều như mà giờ qua chẳng khác bình thường là mấy.
gì, ánh mắt lạnh nhạt về phía .
Triệu Thanh : "Bây giờ trại Cao Sơn còn nữa, chuyện đều qua, chuyện của Cửu Nhi... cũng qua . Đệ sẽ đến chùa Lư An chữa bệnh. Bình Tụy Trung mà cha để cho , sẽ đưa cho , hãy gây dựng nghề ủ rượu."
Triệu Hoài vẫn gì.
Lúc , một tên đàn em , chắc là dập lửa xong nên mặt mày nhem nhuốc tro bụi. Trong tay cầm một vật, : "Đại đương gia, Nhị đương gia, cái nhặt trong đám cháy. Lạ thật, miếng ngọc thế mà hư hại chút nào."
Triệu Thanh liếc : "Đưa đây xem."
Tên đàn em đưa miếng ngọc tới. Là một miếng Huyết Ngọc màu đỏ cam! Miếng ngọc cũng từng thấy bao giờ.
Triệu Hoài vô tình liếc một cái, đồng t.ử lập tức mở to, bật thẳng dậy, vô cùng khiếp sợ. Đôi môi nhợt nhạt thốt lên một câu hỏi: "Mặt miếng ngọc, một chữ 'Tuất' ?"
Triệu Thanh lật xem, quả nhiên miếng ngọc khắc một chữ "Tuất"!
Toàn Triệu Hoài chấn động!