Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 385: Dung Vương sẽ có ý đồ mưu phản

Cập nhật lúc: 2025-12-06 13:17:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kinh thành!

 

Tin tức về sự kiện ở huyện Sơn Hoài nhanh chóng truyền về kinh thành.

 

Sức khỏe của Kỳ Trinh Đế dần hồi phục, gần đây tuy thượng triều nhưng tấu chương do các quan dâng lên vẫn hoạn quan lượt đưa đến nội điện.

 

Khi sự việc , Hoàng đế lập tức giận dữ ném tấu chương xuống đất! Tay ngài gạt mạnh, khiến giấy bút mực nghiên bàn rơi loảng xoảng xuống đất.

 

Các đại thần trong nội điện khom lùi sang hai bên, dám ho he tiếng nào. Ngay cả Cảnh Diệc cũng an phận một bên! Rốt cuộc, lúc ai cũng dám vuốt râu hùm.

 

"Hoang đường! Một Vương gia mới khỏi kinh thành gây chuyện tày đình như !"

 

Nói cho cùng, đây là vấn đề thể diện! Vương gia sơn phỉ bắt giữ, thật là mất mặt quá thể!

 

Mọi vẫn im lặng.

 

Kỳ Trinh Đế lửa giận phập phồng trong ngực, ánh mắt sắc lạnh chứa đầy nộ khí.

 

Lại Bộ Thượng thư Lưu đại nhân lo lắng một hồi, cuối cùng bước lên, cúi đầu hỏi: "Hoàng thượng, Dung Vương hạ lệnh cách chức Huyện lệnh Sơn Hoài, giao cho vi thần xử lý, xin Hoàng thượng minh thị."

 

Giọng bình nhưng khó che giấu sự run rẩy trong lòng.

 

Kỳ Trinh Đế nuốt cục tức, vui : "Minh thị? Minh thị cái gì? Huyện Sơn Hoài xảy chuyện như , tên Huyện lệnh đó đương nhiên luận tội, cứ theo luật mà . Nếu ngươi trừng phạt thế nào thì mà lật xem Đại Lâm luật pháp."

 

Ngài vung tay! Thêm một quyển tấu chương bàn ném xuống.

 

Cơ mặt Lưu Thượng thư giật giật.

 

"Vâng, ..."

 

Ông vội vàng cúi đầu, xám xịt lui xuống. Thế là còn ai dám bước lên nữa.

 

Lúc , Cảnh Diệc nhíu mày, thần sắc trấn định nhưng thầm rũ mắt trộm. Ánh mắt lướt qua bước lên : "Phụ hoàng bớt giận. Việc Cảnh Dung sơn phỉ bắt giữ là chuyện ngoài ý . Tuy khi bẩm báo triều đình công sơn, nhưng cũng may là hữu kinh vô hiểm."

 

Hữu kinh vô hiểm? Kỳ Trinh Đế càng thêm giận dữ.

 

"Theo ý ngươi thì trẫm nên phạt , mà còn thưởng cho ?"

 

"Nhi thần chỉ cảm thấy, Cảnh Dung xin lệnh huyện Ngự Phủ điều tra vụ mất tích bạc chẩn tai, đường xảy sự cố nên xuất binh bao vây tiêu diệt là chuyện đương nhiên."

 

Hiếm thấy nha! Cảnh Diệc thế mà đỡ cho Cảnh Dung.

 

Kỳ Trinh Đế trầm mắt xuống, đáp lời , lạnh lùng chằm chằm quyển tấu chương ném đất, trong lòng đang toan tính điều gì đó.

 

Trong mắt , Kỳ Trinh Đế là đang giận quá mất khôn. đám hiểu, rốt cuộc Ngài đang giận cái gì? Triều đình tổn thất binh lính, trại Cao Sơn cũng tiêu diệt, giận cái gì chứ! là lòng đế vương như kim đáy biển!

 

Lúc ...

 

Hoạn quan từ bên ngoài khom .

 

"Hoàng thượng, Tần đại nhân cầu kiến."

 

Tần Sĩ Dư?

 

Lão già đó mấy trăm năm nay tham chính, hai chân thuận tiện, lúc chạy tới đây chắc chắn để uống . Chắc là phong thanh gì đó, đến vì chuyện của Cảnh Dung.

 

Kỳ Trinh Đế hừ một tiếng, cũng thể đuổi ngoài.

 

"Cho ."

 

Hoạn quan lĩnh mệnh.

 

Chân cẳng Tần Sĩ Dư , đường khập khiễng, bước chậm chạp. Chỉ vài bước đường mà mất một lúc lâu mới đến giữa nội điện.

 

Ông chắp tay cúi : "Thần tham kiến Hoàng thượng."

 

"Tần đại nhân cần đa lễ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-385-dung-vuong-se-co-y-do-muu-phan.html.]

 

"Tạ Hoàng thượng."

 

Kỳ Trinh Đế liếc các đại thần, phất tay: "Các ngươi lui hết ."

 

Mọi cúi đầu.

 

"Thần cáo lui."

 

Lần lượt lui ngoài! Chuồn lẹ.

 

Cảnh Diệc Tần Sĩ Dư dò xét, trong lòng suy tính điều gì đó nhưng rốt cuộc gì. Hắn cúi đầu chào Kỳ Trinh Đế: "Nhi thần cáo lui."

 

Rồi cũng lui ngoài. Ngay cả vài tên hoạn quan trong điện cũng Kỳ Trinh Đế đuổi . Chỉ giữ một Tần Sĩ Dư.

 

"Trẫm chứng đau chân của Tần đại nhân gần đây tái phát, ở trong phủ nghỉ ngơi?"

 

Tần Sĩ Dư cúi đầu, vẻ mặt cung kính: "Chân của thần đều là bệnh cũ, gì đáng ngại."

 

"Vậy hôm nay ngươi cung là để thăm trẫm? Hay là mưu đồ riêng?"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Mưu đồ riêng? Từ ngữ thật nghiêm trọng!

 

Tần Sĩ Dư lập tức cúi thấp xuống, hai tay chắp giơ lên cao: "Thần dám. Gần đây cung chỉ là Dung Vương diệt phỉ ở huyện Sơn Hoài, tiêu diệt bộ mấy trăm tên ở trại Cao Sơn, nên cung để tìm hiểu sự tình."

 

"Vậy ngươi tìm hiểu rõ ràng ?"

 

"Thần , sự việc ảnh hưởng đến an nguy của bá tánh quanh vùng huyện Sơn Hoài. Hơn nữa trại Cao Sơn vẫn luôn là mối họa ngầm lớn của triều đình, Dung Vương ngược giải quyết vấn đề nan giải cho triều đình, cho Đại Lâm."

 

Khéo ăn khéo ! Ông ngần ngại tâng bốc công lao lên đầu Cảnh Dung. Không còn cách nào khác, Tần Sĩ Dư chuyện xưa nay vẫn luôn thẳng thắn như .

 

Hừ! Kỳ Trinh Đế tặng ông một cái lườm.

 

"Theo lời Tần đại nhân thì Cảnh Dung quả thực nên ghi công mới đúng." Giọng điệu lạnh nhạt!

 

Tần Sĩ Dư gật đầu, gì.

 

Kỳ Trinh Đế lạnh một tiếng: "Tần đại nhân cung chỉ để những lời chứ? Trẫm cho lui hết , ngươi chuyện gì cứ thẳng ."

 

Tần Sĩ Dư thẳng lên một chút, hai tay vẫn cung kính buông xuôi hai bên.

 

"Thần Hoàng thượng lo lắng điều gì, hôm nay cung chính là để giải tỏa nỗi lo cho Hoàng thượng."

 

"Nói."

 

"Hoàng thượng đang lo lắng... Dung Vương sẽ ý đồ mưu phản."

 

Ách! Tần Sĩ Dư Tần Sĩ Dư! Ngươi thật to gan lớn mật!

 

Không thể , ông trúng phóc nỗi e ngại trong lòng Kỳ Trinh Đế.

 

Kỳ Trinh Đế giận cũng kinh ngạc, ngược nheo mắt, định tiếp tục ông tiếp.

 

"Lần diệt phỉ , Dung Vương phái báo tin về kinh mà mượn 3000 binh mã của Khang hầu gia ở Kinh Châu. năm xưa khi Khang hầu gia còn tại triều, ngài và Dung Vương hề giao tình riêng, chịu cho Dung Vương mượn binh? Cho nên Hoàng thượng nghi ngờ cũng là điều dễ hiểu. mà, Khang hầu gia tuy hỏi chuyện triều chính, nhưng theo thần , ngài vẫn luôn chuyện sơn phỉ lộng hành ở huyện Sơn Hoài. Khi còn tại triều, ngài thậm chí nhiều đề xuất ý kiến tiêu diệt. Cho nên Dung Vương mượn binh, Khang hầu gia đồng ý chẳng cũng hợp lý ?"

 

Nói như thì quả thực hợp lý! Năm đó Khang hầu gia tại triều đúng là từng đề xuất diệt phỉ, nhưng Kỳ Trinh Đế bác bỏ, vì huyện Sơn Hoài ở vị trí cửa ngõ quan trọng, thể tùy tiện xuất binh. Do đó Khang hầu gia bất mãn, cộng thêm nhiều chuyện khác tích tụ lâu ngày, cuối cùng rời bỏ triều đình!

 

Tần Sĩ Dư tiếp: "Tâm tính Dung Vương thế nào Hoàng thượng hẳn là hiểu rõ. Nếu ngài ý đồ mưu phản, lén lút lôi kéo cấu kết với Khang hầu gia thì thật thông. Dù cây to đón gió, Dung Vương ngốc đến mấy cũng sẽ mượn binh của Khang hầu gia để khiến Hoàng thượng nghi ngờ."

 

Nghe đến đây, nỗi nghi ngờ trong lòng Kỳ Trinh Đế giảm vài phần.

 

Ngài trầm giọng: "Theo lời Tần đại nhân thì là do trẫm đa nghi ."

 

"Hoàng thượng hãy nghĩ xem, Kinh Châu là nơi gần huyện Sơn Hoài nhất. Theo tình hình lúc đó, nếu Dung Vương gửi tấu chương về kinh thành, đợi Binh Bộ điều binh thì chắc chắn tốn nhiều thời gian. sự việc cấp bách, Dung Vương đành phái mượn binh của Khang hầu gia. Hơn nữa, trại Cao Sơn tiêu diệt, hai ngàn binh mã tổn thất cũng đều là của Khang hầu gia. Bao nhiêu năm nay, chẳng Hoàng thượng cũng đau đầu vì binh mã trong tay Khang hầu gia ? Lần Dung Vương thứ nhất là diệt trại Cao Sơn, trừ mối họa ngầm cho triều đình; thứ hai cũng suy yếu binh lực của Khang hầu gia. Đối với triều đình đối với Hoàng thượng mà , đều là vẹn cả đôi đường. Cho nên Dung Vương những đáng phạt mà còn đáng thưởng."

 

Lời lẽ của Tần Sĩ Dư như châu ngọc, câu nào cũng đường đường chính chính.

 

 

Loading...