Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 386: Kỷ Vân Thư, nàng bị bệnh à?
Cập nhật lúc: 2025-12-06 13:17:46
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nên thưởng!
Theo lời Tần Sĩ Dư thì chỉ nên thưởng mà còn thưởng lớn mới đúng.
Kỳ Trinh Đế suy nghĩ kỹ một hồi, đôi mày đang nhíu chặt cũng dần giãn . Ngài phất tay: "Được , lời ngươi trẫm sẽ tự cân nhắc ."
Tần Sĩ Dư cúi đầu.
Kỳ Trinh Đế băn khoăn : "Có điều, Khang hầu gia tổn thất hai ngàn binh mã, lão già đó e là trong lòng sẽ thoải mái ."
"Đây cũng chính là việc thứ hai vi thần tâu hôm nay."
"Hửm?"
"Tính tình Khang hầu gia Hoàng thượng cũng , tuy là cam tâm tình nguyện cho mượn binh nhưng tổn thất hai ngàn binh mã, trong lòng chắc chắn sẽ chỗ vui. Hoàng thượng chi bằng bù đắp cho ngài , kẻo Khang hầu gia cứ nhắc mãi, triều đình nợ ngài một ân tình."
"Chẳng lẽ còn trẫm bù cho hai ngàn binh mã?"
"Cái đó thì cần, Hoàng thượng chỉ cần ban cho Khang hầu gia thứ mà ngài yêu thích nhất là ."
Thứ yêu thích nhất! Kỳ Trinh Đế lập tức hiểu . Cả triều văn võ ai mà thứ Khang hầu gia yêu thích nhất chính là bộ Kim Lũ Giáp!
Kỳ Trinh Đế nhíu mày, cái nào nặng cái nào nhẹ, trong lòng ngài cũng đang cân nhắc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bên ngoài điện!
Cảnh Diệc vẫn rời mà nán một lúc. Không lâu , một tiểu thái giám từ bên trong , khom thì thầm vài câu bên cạnh .
Sau đó gã nhỏ giọng : "Diệc Vương, nô tài cũng chỉ bấy nhiêu thôi."
Cảnh Diệc gật đầu, trong điện với ánh mắt đầy thâm ý rời . Hắn thẳng đến cung Tiêu Phi, kể bộ sự việc .
Tiêu Phi nheo đôi mắt phượng dài hẹp, móng tay sơn đỏ gõ nhẹ lên tay ghế.
Hồi lâu , bà : "Chuyện tạm thời cứ mặc kệ . Cảnh Dung rời kinh, điều con nên quan tâm là hôn sự giữa con và đích nữ nhà họ Kỷ, chứ một Vương gia chắc chắn sẽ thất bại."
Cảnh Diệc gật đầu: "Vâng, nhi thần hiểu."
Đối với mẫu phi của , Cảnh Diệc luôn cung kính như .
Tiêu Phi : "Mấy ngày nay tâm tình Phụ hoàng con cũng lắm. Thái t.ử mất, Phụ hoàng con như việc gì nhưng trong lòng thực đau buồn. Chờ qua ít ngày nữa, chuyện Thái t.ử lắng xuống, sẽ nhắc đến hôn sự của con và Kỷ gia mặt Phụ hoàng con. quan trọng nhất là con chớ nên phạm . Chuyện Dung Vương bên ngoài là , ngoài mặt con để ý tới, mặt Phụ hoàng con cũng nên vài lời về Dung Vương."
"Vâng, con theo mẫu phi."
Cảnh Diệc ngoan ngoãn lời! Rốt cuộc, thời gian là giai đoạn mấu chốt.
Nói xong chuyện của con trai, Tiêu Phi nghĩ đến con gái . Bà thở dài một , đầu đau như búa bổ. Những ngón tay thon dài chống lên trán, trượt xuống thái dương day nhẹ vài cái.
Cảnh Diệc tinh ý nhận , trong lòng hiểu rõ liền hỏi: "Mẫu phi đang lo lắng chuyện của Huyên Nhi ?"
Tiêu Phi gật đầu.
"Nha đầu đó cấm túc nhiều ngày, cơm nước cũng chẳng buồn ăn, gầy nhiều. Bổn cung thực sự lo lắng, nhưng càng lo hơn là nó sẽ đem chuyện chúng mưu tính cho Phụ hoàng con . Đến lúc đó, tất cả thứ sẽ thành công dã tràng."
Lại thở dài!
"Vậy ý của mẫu phi là?"
Tiêu Phi buồn rầu, dậy vài bước, trong mắt dâng lên một tia thâm ý.
"Huyên Nhi cũng đến tuổi xuất giá , vì giam cầm nó trong cung, chi bằng gả nó . Con trai thứ ba của Hồ Ấp Vương năm ngoái phái sứ thần đưa văn thư cầu , chỉ là lúc đó vùng Bi Châu xảy vụ án tham nhũng lớn nên chuyện hoãn . Hoãn một cái đến chuyện Khúc Khương Vương cầu , nên mới kéo dài đến tận bây giờ."
Ý tứ quá rõ ràng.
Cảnh Diệc kinh ngạc: "Chuyện mẫu phi nhắc tới?"
"Văn thư đó do ngoại sử đưa thẳng đến bàn của Phụ hoàng con, chỉ vài nội thần và nhắc với bổn cung vài câu, lúc đó cũng để tâm."
"Vậy mẫu phi hiện tại định nhắc với Phụ hoàng, gả Huyên Nhi sang Hồ Ấp?"
"Tuy Hồ Ấp đa phần là man di, nhưng Hồ Ấp dù cũng là vùng đất trù phú. Tam t.ử của Hồ Ấp Vương cũng tuấn tú lịch sự, văn võ song , Hồ Ấp Vương coi trọng, tương lai sẽ là tân vương, Huyên Nhi cũng sẽ trở thành vương hậu."
Ván cờ , mỗi một nước đều đầy toan tính lợi ích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-386-ky-van-thu-nang-bi-benh-a.html.]
Cảnh Diệc nghi ngại: "Có ?"
"Chỉ cần Phụ hoàng con gật đầu thì chuyện đều . bất kể là hôn sự của Huyên Nhi hôn sự của con, nhất đều đợi thêm một thời gian nữa hãy , tránh phiền Phụ hoàng con, đến lúc đó sinh chuyện."
"Vâng."
Hai chìm im lặng. trong lòng Tiêu Phi một sự tính toán chính xác.
...
Hôm !
Hoàng thượng hạ lệnh, Dung Vương nhưng cũng công, vì thế thưởng phạt.
Còn Khang hầu gia thì thưởng!
Thánh chỉ từ kinh thành gửi chia hai phần. Một phần gửi đến tay Cảnh Dung ở huyện Sơn Hoài, một phần gửi đến tay Khang hầu gia ở Kinh Châu, kèm theo bộ Kim Lũ Giáp.
Nhận thánh chỉ, Khang hầu gia vui sướng phát điên. Ông ôm bộ Kim Lũ Giáp, nước mắt lưng tròng, cuối cùng nhịn mà gào . Bảo bối mong nhớ hơn nửa đời cuối cùng cũng tới tay, cảm xúc tự nhiên kiềm chế .
Ăn cơm cũng ôm. Ngủ cũng ôm. Đi vệ sinh cũng ôm theo. Thậm chí ông còn sai dùng vàng ròng đúc một cái hộp gấm, đặt Kim Lũ Giáp trong, bên ngoài khóa sáu cái khóa. Mọi mà cạn lời.
Còn Cảnh Dung nhận thánh chỉ liền ném ngay đáy hòm.
Trải qua biến cố , Cảnh Dung cẩn trọng hơn nhiều, đối với Kỷ Vân Thư thể gọi là như hình với bóng, chỉ thiếu nước treo mắt lên nàng mỗi ngày. Kẻo nữ nhân bắt mất.
là "nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa".
Kỷ Vân Thư rầu rĩ vui suốt hai ngày.
Cảnh Dung an ủi: "Bổn vương phái đến trại Cao Sơn, nếu ngọc còn ở đó, cho dù trại Cao Sơn cháy thành tro, cho dù ngọc tan chảy, cũng sẽ tìm cho nàng."
Kỷ Vân Thư lườm một cái.
"Ngươi ngốc hả? Ngọc mà tan chảy ? Chỉ là màu sắc bên ngoài sẽ biến đổi thôi."
"..." Cảnh Dung bực cạn lời.
"Ngọc Vệ Dịch đưa cho nàng quan trọng đến thế ?"
"Đó là của cha ."
Cảnh Dung giật , giọng đầy ghét bỏ: "Kỷ Vân Thư, nàng bệnh ? Ngọc của cha mà nàng căng thẳng thế? Miếng ngọc đó giấu bí mật trọng đại gì là bản đồ kho báu?"
Ngươi mới bệnh ! Kỷ Vân Thư trừng mắt .
"Đó là vật duy nhất cha Vệ Dịch để kỷ niệm cho , đưa cho . Giờ mất, ăn với đây?"
Cảnh Dung mặt đầy ghen tuông, nhưng nuốt cục tức xuống bụng. Giọng mềm mỏng hơn: "Được , chỉ cần thứ đó còn ở đấy thì sẽ tìm về cho nàng, đừng lo lắng."
Lúc ...
Thị vệ của Cảnh Dung bước nhanh sân, vui vẻ hét lớn: "Vương gia, Kỷ , tìm , tìm , miếng ngọc tìm ."
Kỷ Vân Thư bật dậy, chạy cửa. Thị vệ cẩn thận dâng miếng ngọc cho nàng.
"Kỷ , ngài xem thử xem miếng ?"
Kỷ Vân Thư cầm lên xem xét, vui vẻ gật đầu: "Là miếng ."
"Vậy thì ." Thị vệ lau mồ hôi trán.
"Tìm thấy ở ?"
"Là Đại đương gia trại Cao Sơn trả . Hắn Kỷ mất một miếng ngọc nên lấy , bảo là của tìm thấy trong đống tro tàn."
"Trong đống tro tàn?"
"Vâng."
Kỳ lạ! Miếng ngọc nếu tìm thấy trong lửa, hư hại chút nào, nửa điểm tổn thương cũng . Hay là một loại kỳ ngọc?
Trời ơi, nhặt bảo vật !