Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 390: Hồng Môn Yến

Cập nhật lúc: 2025-12-06 23:28:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

C.h.ế.t ?

 

Lời thốt , cả ngôi miếu đều chấn động, ánh mắt đổ dồn về phía lão hán. Có tò mò, hoang mang...

 

Kỷ Vân Thư thấy, thần kinh não như điện giật, tỉnh táo hẳn . Nàng liền lên tiếng hỏi: "Lão nhân gia, thành Du Châu xảy chuyện gì mà c.h.ế.t ?"

 

Lão hán thở dài, xua tay, giọng run run: "Không xảy chuyện gì cả."

 

"Ồ? Vậy là thế nào?"

 

Lão hán hẳn về phía Kỷ Vân Thư, giơ ba ngón tay lên: "Trong vòng một tháng nay, thành Du Châu c.h.ế.t ba , khiến lòng trong thành hoang mang tột độ. Quan huyện tra mãi nguyên nhân, hung thủ giờ vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, cũng chẳng còn c.h.ế.t nữa . Cho nên bây giờ, ai xa thì , ai còn dám ở trong thành chứ."

 

Nhắc đến chuyện , lão hán vẫn còn thấy rùng .

 

Kỷ Vân Thư suy tư một lát, tiếp tục hỏi: "Có thể rõ hơn chút ?"

 

"Nghe khi c.h.ế.t, cả ba đó đều gặp ma, bảo là một con ác quỷ mặt mũi nát bấy. Đêm đó họ phát điên, kết quả ngày hôm thì c.h.ế.t, mặt mũi dữ tợn, tay chân cứng đờ, c.h.ế.t thê thảm. Kỳ lạ hơn nữa là cả ba đều treo cổ cây đại thụ, đồn là oan hồn đòi mạng, tìm c.h.ế.t . Cũng chẳng thực hư thế nào, tóm là buổi tối chẳng ai dám đường."

 

Nói xong, lão thở dài!

 

Lúc , Cảnh Dung theo bản năng Kỷ Vân Thư một cái, nhỏ giọng nhắc nhở: "Chúng trễ nải ở huyện Sơn Hoài , nếu nàng còn lo chuyện bao đồng nữa thì đến bao giờ mới tới huyện Ngự Phủ."

 

"Ta..."

 

"Nàng nghĩ cho Tạ đại nương xem, bà lặn lội đường xa đến kinh thành chẳng là để giải oan cho con gái ? Chuyện gì nàng cũng quản thì cũng thứ tự chứ. Hơn nữa thành Du Châu lớn như , chẳng lẽ tìm tài phá án? Vụ án cứ để huyện lệnh Du Châu tự đau đầu , nàng đừng xen ."

 

Nói nhiều như , chung quy cũng chỉ vì Kỷ Vân Thư "lo chuyện bao đồng".

 

Kỷ Vân Thư Tạ đại nương đang dựa góc tường, ôm khư khư cái tay nải rách nát ố vàng, ánh mắt đờ đẫn. Mấy ngày nay, Tạ đại nương hầu như gì, ngay cả lúc ở huyện Sơn Hoài cũng chẳng khỏi phòng, thậm chí giục nhóm Kỷ Vân Thư lên đường.

 

Kỷ Vân Thư suy nghĩ một chút đáp lời Cảnh Dung: "Biết ."

 

Thấy nàng ngoan ngoãn như , Cảnh Dung hài lòng.

 

Nào ngờ bên , một của Triệu Hoài đột nhiên lên tiếng: "Làm gì chuyện tà ma quỷ quái, là mê tín dị đoan."

 

Lão hán lập tức phản bác: "Tiểu tử, ngươi đừng tin, chuyện quỷ thần thể tin . Cẩn thận kẻ c.h.ế.t tìm đến ngươi thì khổ đấy."

 

Ách! Câu khiến tên sởn gai ốc, dám hó hé thêm câu nào!

 

Lão hán nhắc nhở: "Nếu các vị định thành thì đừng , còn nếu chỉ ngang qua thì nhất là đường vòng."

 

Mọi im lặng! Lão hán cũng nữa, cầm cái bánh bao nướng nóng lên ăn.

 

Đang yên đang lành, thành Du Châu xảy chuyện như ?

 

Lang Bạc nghiêng đầu hỏi Cảnh Dung: "Vương gia, ngày mai thành Du Châu nữa ? Nếu đường vòng e là mất thêm hai ngày đường."

 

"Không cần, hơn nữa đến thành Du Châu cũng bổ sung thêm lương thực và vật dụng."

 

" mà..."

 

Cảnh Dung trừng mắt: "Sao? Lo oan hồn đòi mạng ?"

 

Lang Bạc vội : "Không , Vương gia thuộc hạ căn bản sợ mấy thứ đó mà."

 

"Vậy ngươi còn ? Được , mau nghỉ ngơi , ngày mai thành bổ sung đồ đạc xong sẽ lập tức xuất phát."

 

"Vâng."

 

Mọi ôm kiếm ngủ tiếp! Trong lòng Kỷ Vân Thư như tảng đá đè nặng, đống lửa cháy bập bùng mặt mà thất thần. Nàng hề chú ý đến ánh mắt Triệu Hoài đang từ xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-390-hong-mon-yen.html.]

 

...

 

Hôm !

 

Đoàn thu dọn hành lý lên xe ngựa, tiến về thành Du Châu. Nhóm Cảnh Dung , nhóm Triệu Hoài giữ cách theo .

 

Vừa đến cổng thành Du Châu, Huyện lệnh dẫn đón.

 

Vị Huyện lệnh giống Lưu Thanh Bình khúm núm, cũng giống Kinh Triệu Doãn nịnh nọt, trông vẻ thanh liêm chính trực, giống một tú tài nghèo kiết xác, nếp nhăn giữa mày khá sâu, toát lên vẻ khắc khổ.

 

Bên cạnh ông là một bộ đầu râu ria xồm xoàm, uy vũ nghiêm túc. Đây chẳng là Trương bộ đầu ? Chính là gã bộ đầu lỗ mãng mà Kỷ Vân Thư gặp trong vụ án mạng ở khách điếm đường kinh.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Huyện lệnh Du Châu Phòng đại nhân thấy đến liền chắp tay nghênh đón: "Hạ quan Phòng Minh Tam, cung nghênh Dung Vương."

 

Cảnh Dung tiếng, vén rèm xe thò đầu . Bên ngoài cổng thành Du Châu rộng lớn đầy nha dịch, dân đều chặn sang hai bên. Trận thế rõ ràng là một cái bẫy.

 

Cảnh Dung nhếch mép , xuống xe ngựa, thẳng đến mặt Phòng Minh Tam.

 

"Phòng đại nhân đây là bày Hồng Môn Yến cho bổn vương ?"

 

"Hạ quan dám."

 

"Không dám? Ta thấy những dám mà còn ngang nhiên bày trận Hồng Môn Yến . Phòng đại nhân, năm xưa ngươi thể nhậm chức ở Du Châu, văn thư bổ nhiệm cũng là do bổn vương giúp ngươi trình lên. Trong lòng ngươi toan tính điều gì khác chứ bổn vương thì thấy rõ lắm. Mấy cái tâm tư gian xảo của ngươi sắp xoắn kìa, còn mau gỡ ."

 

Phòng Minh Tam ôn hòa, phất tay áo rộng, lộ rõ tâm tư mặt. Ông liếc xe ngựa phía nghiêm túc với Cảnh Dung: "Hạ quan mặt Dung Vương đúng là giấu gì. Hạ quan Vương gia huyện Ngự Phủ, trong những cùng một vị Kỷ ."

 

Ánh mắt Cảnh Dung trầm xuống: "Không cần vòng vo, thẳng ."

 

"Vương gia chi bằng thành , hãy chuyện chi tiết."

 

Rõ ràng là về vụ án mạng xảy gần đây ở thành Du Châu.

 

Cảnh Dung quanh, ánh mắt sắc bén thêm vài phần: "Phòng đại nhân bày trận lớn thế ở cổng thành, nếu bổn vương một chút thì hóa bổn vương thất lễ. Thủ đoạn của Phòng đại nhân quả nhiên ngày càng cao tay."

 

"Tạ Vương gia quá khen."

 

"Thôi , đường cả ngày cũng mệt, cũng cần bổ sung đồ đạc, một chút, uống chén cũng ."

 

Phòng Minh Tam cung kính khom . Cảnh Dung lên xe ngựa nữa mà trực tiếp cùng Phòng Minh Tam lên ngựa.

 

Vừa lên ngựa, liền chú ý tới Trương bộ đầu, : "Xa cách mấy tháng, Trương bộ đầu trông tinh thần hơn nhiều đấy."

 

Trương bộ đầu cúi thấp đầu: "Vương gia chê , ngờ còn thể gặp Vương gia."

 

Cảnh Dung : "Trương bộ đầu đừng kích động như nữa nhé."

 

"Vâng."

 

Thế là tiến thành Du Châu, nghỉ chân tại phủ huyện nha. Khi nhóm Kỷ Vân Thư xuống xe ngựa, Phòng Minh Tam lễ phép đón chào: "Chắc hẳn vị chính là Kỷ đại danh đỉnh đỉnh ?"

 

Đại danh đỉnh đỉnh! Danh tiếng của nàng từ khi nào lớn đến mức ?

 

Kỷ Vân Thư lập tức chắp tay: "Đại nhân quá lời, tại hạ chỉ là một bình thường."

 

"Kỷ cần khiêm tốn, tài tự nhiên danh chấn thiên hạ."

 

Kỷ Vân Thư: "..."

 

Bên cạnh, Trương bộ đầu bỗng nhiên ngẩn , từ lúc Kỷ Vân Thư xuống xe ngựa cứ chằm chằm nàng. Hắn cảm thấy cực kỳ quen mắt, bất kể là dáng dáng , trong lòng đầy nghi hoặc.

 

Lúc gặp ở khách điếm là một cô nương che mặt. Sao vị Kỷ là nam nhân?

Loading...