Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 396: Đi Trường An Sở

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:46:25
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vệ Dịch bĩu môi: "Đáng lẽ nên vứt ngươi kinh thành mới đúng."

 

Cảnh Dung: "Mồm mép cũng lanh lợi đấy, nhưng cái đầu thì..." Hắn kéo dài giọng, chằm chằm đầu Vệ Dịch, giờ khắc thật cạy xem bên trong chứa cái gì.

 

Vệ Dịch cong môi: "Đầu óc ngốc."

 

"Ta bảo ngươi ngốc, là tự ngươi đấy chứ."

 

"Hừ."

 

Cảnh Dung : "Được , mau nghỉ ngơi , muộn thế ."

 

"Không ."

 

Bướng bỉnh thật. Cảnh Dung đảo mắt, đột nhiên nghĩ gì đó. Khóe môi nhếch lên nụ tà mị.

 

"Ta gần đây ở đây ma, những con ma đó đặc biệt thích xuất hiện ban đêm. Kẻ nào ngủ muộn sẽ chúng bắt bỏ chảo dầu chiên, đó băm cho ch.ó ăn."

 

A ——

 

Vệ Dịch suýt ngã khỏi ghế, ôm đầu hét lên sợ hãi. Rõ ràng lời Cảnh Dung hiệu quả!

 

Cảnh Dung cảm thấy đủ, bồi thêm: "Ta còn cái viện ma, nếu ở lâu sẽ ma nhập, đó..."

 

Chưa hết câu, Vệ Dịch hét lên chạy biến về phòng. Cửa đóng sầm . Cảnh Dung hở cả mười cái răng!

 

Nhóc con, đòi đấu với bổn vương !

 

Lúc trong phòng, Tạ đại nương hỏi: "Kỷ , chúng còn ở đây bao lâu nữa? Chuyện con gái ..."

 

"Sẽ lâu , ở đây còn một việc cần . Ta bà đang nóng lòng, yên tâm, vụ án con gái bà nhận thì sẽ đến cùng."

 

"Vâng, thì theo ngài. Vậy phiền ngài nữa."

 

Tạ đại nương dậy định rời . Kỷ Vân Thư đột nhiên hỏi: "Cha của Diệp Nhi nghề gì?"

 

"Làm thợ rèn."

 

"Không ngờ một thợ rèn cũng thể khâu con búp bê tinh xảo thế ." Lời nàng đầy ẩn ý.

 

Tạ đại nương nhận , chỉ : "Cha con bé khéo tay lắm, mấy thứ đó . Diệp Nhi thích nhất là con búp bê vải cha nó cho."

 

Nói đến đây, Tạ đại nương sắp ! Kỷ Vân Thư cũng tiện hỏi thêm, sợ bà xúc động quá mức, nếu lên nàng cũng chẳng an ủi thế nào.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Tiễn xong, nàng trải giấy lên bàn, cầm bút định vẽ hình xăm thấy mắt cá chân Thường lão gia hôm nay. Vừa định hạ bút thì Cảnh Dung lững thững , dựa cửa nàng chớp mắt.

 

Kỷ Vân Thư đến mất tự nhiên, ngước mắt lên hỏi: "Ngươi cái gì?"

 

"Nhìn nàng."

 

"Ta gì mà ?"

 

"Cái gì cũng đáng ."

 

Miệng lưỡi trơn tru! Kỷ Vân Thư cạn lời, dứt khoát để ý đến nữa, bắt đầu vẽ.

 

Cảnh Dung , bên cạnh phiền, đợi nàng vẽ xong hình xăm mới hỏi: "Nàng vẽ cái gì?"

 

"Có thể liên quan đến vụ án."

 

"Bổn vương thấy lạ đấy, hình xăm thứ hiếm lạ gì, ai mà chẳng ?" Hắn nhướng mày.

 

Kỷ Vân Thư nhăn mũi, đ.á.n.h giá từ xuống : "Chẳng lẽ Vương gia cũng ?"

 

"Có, xem ?"

 

Kỷ Vân Thư: "..."

 

Cảnh Dung tà, vòng qua bàn thẳng đến lưng Kỷ Vân Thư, đưa tay ôm lấy vòng eo thon thả của nàng, giam cầm nàng trong vòng tay!

 

Khoảnh khắc đó, Kỷ Vân Thư tê rần cả , tê dại lan tỏa, từng tế bào trong cơ thể cũng căng lên. Nàng cứng đờ , quên cả đẩy !

 

Cảnh Dung càng càn hơn, ghé môi sát vành tai nàng, khẽ thở nhẹ.

 

"Hay là bổn vương cởi hết ngay bây giờ cho nàng xem hình xăm , nàng cũng vẽ một bức nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-396-di-truong-an-so.html.]

 

Lời lẽ ám trêu chọc cùng thở ấm nóng truyền tai Kỷ Vân Thư. Đợi nàng phản ứng , bút trong tay rơi xuống, nàng vùng vẫy thoát .

 

"Ngươi bậy bạ gì thế hả!"

 

Bất lực, sức lực đủ!

 

Cảnh Dung ôm chặt nàng từ phía , nụ môi càng thêm rạng rỡ: "Trên bổn vương thật sự , nhưng hình xăm mà là vết bớt, sinh , ngay ở mông. Hay là chúng đóng cửa , bổn vương cho nàng xem cho rõ, xem là của Thường lão gia của bổn vương ."

 

Đồ hổ!

 

Kỷ Vân Thư lườm : "Ta đau mắt hột ."

 

"Sao đau mắt hột?"

 

"Ngươi buông cho ."

 

Cảnh Dung lời buông nàng . Kỷ Vân Thư hít sâu một , vội vàng nhảy sang một bên, chỉ cửa: "Ngươi cửa , ngẩng đầu lên cái gì gọi là đau mắt hột."

 

"Ở cửa?"

 

"Phía cửa ."

 

Cảnh Dung bán tín bán nghi, nhưng lòng hiếu kỳ trỗi dậy, cửa, thật sự ngẩng đầu lên . ngoài gỗ thì vẫn là gỗ.

 

Đang định hỏi tội...

 

"Rầm" một tiếng! Cửa đóng sầm ngay mặt . Để cho là tiếng của Kỷ Vân Thư khi đóng cửa.

 

"Kỷ Vân Thư!" Cảnh Dung gầm lên.

 

Kỷ Vân Thư bên trong vọng : "Vương gia nghỉ sớm , kẻo mai sức Trường An Sở."

 

Trường An Sở, giữ sức thì . Nàng dứt khoát thổi tắt nến, leo lên giường ngủ.

 

Nhìn căn phòng tối om, mặt Cảnh Dung tái mét, tay chống cửa, vẻ mặt đầy ảo não. Sao ngốc thế, tin lời Kỷ Vân Thư, chạy cửa tìm cái gì mà đau mắt hột.

 

Chuyện ... Đến Vệ Dịch còn chẳng mắc lừa, đường đường là một Vương gia thế mà tin? Tức thì tức, mà buồn thì cũng ! Cuối cùng đành lủi thủi về phòng .

 

...

 

Sáng sớm hôm .

 

Kỷ Vân Thư chỉnh trang , mặc một bộ y phục khá bắt mắt, dán thêm hai miếng râu mép, qua cũng dáng nam nhân.

 

Cảnh Dung sáng sớm chặn ở cửa viện, đôi mắt như phóng luồng điện vạn vôn nàng chằm chằm. Vốn còn đang giận chuyện hôm qua, nhưng thấy bộ râu mép của nàng thì bao nhiêu giận hờn bay biến hết.

 

"Không tồi, trông... tồi." Cảnh Dung vuốt cằm, như nàng.

 

Kỷ Vân Thư trừng mắt: "Đi thôi."

 

Hai cửa mà thông báo cho Phòng Minh Tam!

 

Đến Trường An Sở.

 

Mới ở cửa ngửi thấy mùi phấn son nồng nặc, hắc đến nỗi Kỷ Vân Thư hắt xì một cái. Mùi hương chẳng kém gì mùi Kỷ Mộ Thanh.

 

"Ai da, đây là hai vị gia nào thế ? Sao gặp bao giờ? Sao ở cửa thế , mau mau trong chơi."

 

Hai phụ nữ ăn mặc lòe loẹt, vung khăn sấn tới khoác tay Kỷ Vân Thư và Cảnh Dung.

 

Cảnh Dung lạnh lùng đẩy phụ nữ .

 

vui: "Đại gia đến đây tìm vui mà mặt lạnh thế?"

 

Kỷ Vân Thư thầm buồn , giả giọng ồm ồm, chủ động kéo phụ nữ đẩy về phía , giọng trêu ghẹo:

 

"Vị đại ca của đầu tiên đến nên còn ngại ngùng, hai vị mỹ nhân đừng khó . Đại gia thì từ chối , các nàng xinh thế đều thích hết."

 

"Vị gia khéo miệng thật đấy."

 

Hai phụ nữ sà lòng nàng. Kỷ Vân Thư cũng thuận thế ôm eo hai nàng , nghênh ngang bước Trường An Sở.

 

Cảnh Dung mà c.h.ế.t trân!

 

 

Loading...