Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 397: Kỷ tiên sinh cũng muốn nếm thử hương vị ôn nhu?

Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:46:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù thành Du Châu xảy ba vụ án mạng liên tiếp, ai cũng các nạn nhân khi c.h.ế.t đều gặp ma, nhưng ai họ gặp ma ở Trường An Sở. Thông tin phong tỏa vô cùng kín kẽ, ngay cả những chuyện trong nha môn cũng hề hé răng nửa lời.

 

Trường An Sở, chốn ăn chơi trứ danh, xưa nay khách khứa vẫn nườm nượp ngớt. Cho dù trong thành án mạng, hoạt động của nơi vẫn diễn bình thường. Thậm chí ngay giữa ban ngày, cửa Trường An Sở vẫn đông nghịt .

 

Phải công nhận rằng, nơi chẳng khác nào một cung điện thu nhỏ.

 

Tòa nhà cao ba tầng!

 

Tầng một là nơi tiếp khách, vô cùng rộng rãi. Những chiếc bàn sơn son thếp vàng xếp thành vòng tròn bao quanh một sân khấu lớn hình tròn ở giữa. Mặt sân khấu lát đá cẩm thạch thượng hạng sáng bóng. Từ cao rủ xuống một lớp lụa mỏng màu xanh nhạt, bao phủ lấy sân khấu, tạo nên vẻ m.ô.n.g lung, say đắm lòng . Xung quanh sân khấu là một dòng nước chảy róc rách, bên trong mấy chiếc guồng nước nhỏ đang đều.

 

Tầng hai là khán đài riêng biệt, lan can bao quanh mười mấy hai mươi chiếc bàn. Phía khán đài là các phòng tiếp khách.

 

Còn tầng ba là khu vực dành riêng cho các quan quyền quý. Tiền nào của nấy, bỏ càng nhiều tiền thì vị trí càng cao, quy tắc cũng càng nhiều!

 

Toàn bộ Trường An Sở thể là vàng son lộng lẫy, chạm trổ tinh xảo, ngay cả những chiếc đinh đóng cột cũng ánh lên sắc vàng kim. Ngọc thạch, giả sơn, suối nhỏ, guồng nước... thứ gì cũng !

 

Kỷ Vân Thư ôm hai cô nương bước , Cảnh Dung theo phía .

 

Hai cô nương rót rượu, cọ Kỷ Vân Thư. Một cô nương dứt khoát phịch lên đùi nàng!

 

Miệng còn lả lơi: "Đại gia, thể tuy nhỏ nhắn nhưng trắng trẻo sạch sẽ ghê cơ."

 

Khăn tay phất qua, mùi phấn son nồng nặc xộc mũi. Kỷ Vân Thư nhăn mũi khó chịu.

 

Tay chân nàng nhỏ bé thế , chịu nổi sức nặng của cô nương chứ? Đôi mày nàng nhíu chặt vẻ cố sức, hai chân bắt đầu run rẩy.

 

Cảnh lọt hết mắt Cảnh Dung đối diện, che miệng thầm. Cho chừa cái tội thích đại gia!

 

Kỷ Vân Thư nghiến răng, cố sức chống chân, nở nụ đào hoa, nâng cằm cô nương lên trêu ghẹo: "Không ngờ mỹ nhân nặng như , nhưng bổn công t.ử thích."

 

"Ta thấy công t.ử tướng mạo đường đường, chắc hẳn là công t.ử con nhà giàu nào đó ?"

 

"Nàng đoán xem?"

 

"Chắc chắn là . Không công t.ử là nhà nào?" Cô nương ngả tới, tì cả cánh tay lên vai nàng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Ách! Kỷ Vân Thư càng thêm vất vả. Không , thể yếu đuối như , nếu thì mất mặt lắm.

 

Nàng gượng : "Hay là mỹ nhân đoán thử xem?"

 

Cô nương suy nghĩ một chút, mắt sáng lên: "Chẳng lẽ là Trịnh gia công tử? Nghe Trịnh gia công t.ử cũng giống ngài, trắng trẻo sạch sẽ."

 

"Không đúng, đoán ."

 

"Lương gia nhị công tử? Mấy năm từng gặp một ở cổng thành, trông giống ngài. Chẳng lẽ ngài thật sự là Lương gia nhị công tử?"

 

Kỷ Vân Thư tà, bóp nhẹ cái cằm đang vênh lên của cô nương: "Không sai, chính là Lương gia nhị công tử."

 

Nói dối chớp mắt!

 

Vừa , mắt hai cô nương sáng rực lên như thấy một cây tiền khổng lồ.

 

"Ai da, bảo mà, công t.ử quý nhân, khí vũ hiên ngang, tướng mạo bất phàm. Tiểu nữ thật là tu ba kiếp mới phúc khí hôm nay hầu hạ Lương nhị công tử."

 

"Lương nhị công tử, là lên lầu ba , sai chuẩn rượu ngon nhất, hai chị em chúng cùng hầu hạ ngài. Ở đây đông ồn ào lắm."

 

Nói , hai định kéo Kỷ Vân Thư lên lầu ba.

 

Nàng đẩy , vuốt vuốt hai phiết ria mép giả, nheo đôi mắt đào hoa : "Bổn công t.ử khó khăn lắm mới đến một chuyến, chỉ hai nàng hầu hạ thì đủ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-397-ky-tien-sinh-cung-muon-nem-thu-huong-vi-on-nhu.html.]

"Được, gọi thêm mấy chị em nữa, đảm bảo hầu hạ công t.ử chu đáo."

 

Nói xong, hai vội vàng gọi thêm .

 

Họ khỏi, Kỷ Vân Thư liền xoa xoa đùi, bầm tím nữa?

 

Cảnh Dung liếc nàng một cái, khóe miệng mỉm : "Đáng đời."

 

Kỷ Vân Thư trừng mắt , ưỡn n.g.ự.c : "Ta đây gọi là hi sinh vì nghệ thuật."

 

Còn nghệ thuật nữa chứ!

 

Cảnh Dung: "Ta thấy tò mò, cái tên Lương nhị công t.ử rốt cuộc là nhân vật thần thánh phương nào mà đám đó tin sái cổ ngươi là ."

 

"Kệ là ai, bọn họ tin là ."

 

"Vậy ngươi thế rốt cuộc là ý đồ gì?"

 

Nàng quanh một lượt, đó hạ giọng hỏi: "Chẳng lẽ tại ba nạn nhân cùng một phòng? Lại đều thấy ma?"

 

"Đương nhiên ."

 

"Nếu thì xin Vương gia phối hợp diễn với một vở kịch."

 

Cảnh Dung mặt đầy vẻ bất đắc dĩ. Bổn vương diễn kịch, thật thôi mà.

 

Kỷ Vân Thư hạ giọng: "Hồ sơ vụ án xem qua , cả ba nạn nhân đều gặp ma ở phòng Thưởng Nguyệt Hào lầu hai. Mà Thưởng Nguyệt Hào là phòng của Ngọc Âm cô nương, vũ cơ nổi tiếng nhất Trường An Sở. Nghe đồn Ngọc Âm cô nương xinh như hoa như ngọc, nam nhân thấy một bước nổi chân."

 

"Sao? Chẳng lẽ Kỷ cũng nếm thử hương vị ôn nhu?"

 

"Có gì mà thể chứ?"

 

Cảnh Dung vẻ mặt đầy khinh bỉ. Cái xem thường đó chẳng khác nào mắt cá c.h.ế.t.

 

Lúc ...

 

Mấy ả đàn bà trát đầy phấn son lả lơi ùa tới. Đó chính là Lương nhị công tử, quý công t.ử nổi tiếng thành Du Châu, bọn họ đương nhiên tranh nhào tới, mong vị công t.ử hào phóng chuộc .

 

Bốn năm vây quanh Kỷ Vân Thư, một câu "Lương công tử", hai câu "Lương công tử", mà nổi da gà. Vốn hai ả định sán gần Cảnh Dung, nhưng ánh mắt lạnh lùng của quét qua nên đành thôi.

 

"Lương công tử, ngài xem, các chị em chúng thế ngài ý ?"

 

Kỷ Vân Thư lướt mắt qua đám nữ tử, nhíu mày, vuốt râu vẻ vui: "Tuy bổn công t.ử kén chọn, nhưng cũng tìm mấy coi một chút chứ."

 

"Công t.ử là ý gì?" Đám tỏ vẻ vui.

 

Kỷ Vân Thư liếc mắt về phía lầu hai, : "Nghe vũ cơ nổi tiếng nhất ở đây là Ngọc Âm cô nương ? Bổn công t.ử chính là mộ danh mà đến. Dù cũng là Lương gia nhị công tử, túi tiền thứ thiếu nhất chính là bạc."

 

Mọi vỡ lẽ!

 

"Hóa là vì Ngọc Âm mà đến." Một ả phất khăn tay lên bàn, bĩu môi: "Ngọc Âm bán nghệ bán , công t.ử tìm vui thú, chi bằng tìm mấy chị em chúng , đảm bảo hầu hạ ngài thư thái."

 

" đấy, Ngọc Âm múa, chúng cũng múa. Hơn nữa, tối nay Bảo nương sẽ bán đấu giá Ngọc Âm, ai trả giá cao thì ." Ả chỉ tay về phía sân khấu lụa mỏng bao quanh: "Đấy, bán ngay đó. Ngọc Âm hai tháng nay ế ẩm, Bảo nương kiếm bạc thì chỉ nước đem bán thôi. Tối nay nhiều công t.ử quyền quý sẽ đến, Lương công t.ử gặp Ngọc Âm bây giờ e là . Chi bằng đợi đến tối, giá thật cao mua nàng về phủ, ngày nào cũng múa cho ngài xem."

 

Nói xong, đám kỹ nữ rúc rích, giấu vẻ mỉa mai.

 

Kỷ Vân Thư hỏi: "Tại bán Ngọc Âm cô nương? Nàng là đầu bảng ở đây ?"

 

"Đó là thôi, từ khi xảy ..."

 

 

Loading...