Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 399: Luôn nhiều hơn một lượng
Cập nhật lúc: 2025-12-07 11:09:49
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nữ t.ử che mặt bằng khăn lụa, hình mảnh mai yêu kiều treo dải lụa, từ cao đáp xuống nền đá cẩm thạch của sân khấu. Đồng thời, lớp màn lụa bao quanh sân khấu cũng từ từ vén lên.
Nàng mặc bộ váy lụa màu xanh ngọc bích, tà áo bay bay tựa như làn gió mát, phiêu dật thoát tục. Dưới lớp khăn che mặt mỏng manh, dung nhan thấp thoáng lộ cũng mang vẻ nghiêng nước nghiêng thành. Thảo nào nhiều nam nhân điên đảo vì nàng đến thế, ngay cả Kỷ Vân Thư là nữ nhi thấy cũng khỏi trầm trồ ngưỡng mộ.
Thấy nàng chằm chằm Ngọc Âm, Cảnh Dung buông một câu: "Chỉ là một bộ da thịt thôi, theo bổn vương thấy, bằng một nào đó."
Nàng liếc xéo : "Cho dù chỉ là bộ da thịt, nhưng các nam nhân các chẳng đều mê mẩn lối thoát ?"
"Nàng bỏ sót trọng điểm đấy?"
"Trọng điểm gì?"
"Bổn vương , bằng một nào đó." Cảnh Dung nhấn mạnh từng chữ.
Kỷ Vân Thư ngốc, nàng đương nhiên hiểu. Trong phim "Hoàn Châu Cách Cách", Nhĩ Khang và Vĩnh Kỳ đều từng câu mà!
hiện tại nàng tâm trạng để ý đến lời đường mật , ánh mắt hướng về phía sân khấu.
Chỉ thấy Bảo nương đang kéo tay Ngọc Âm giới thiệu với . Đủ lời ý tuôn từ miệng bà !
"Ngọc Âm múa thế nào đều . Bảo nương luyến tiếc nhất chính là Ngọc Âm, nhưng hiện tại vẫn quyết định dứt tình, cho nên các vị công t.ử hãy nắm bắt cơ hội . Tóm , ai trả giá cao thì , cơ hội thể bỏ lỡ."
Lời dứt!
"Ta trả một trăm lượng." Có hô lớn!
Cái gì? Một trăm lượng? Một trăm lượng mà đòi mua Ngọc Âm? Ngươi đến tấu hài đấy ?
Bảo nương khinh bỉ lườm nọ, thẳng: "Này Triệu gia công tử, Ngọc Âm nhà chỉ đáng giá một trăm lượng. Nếu ngài tiền thì mau chỗ khác chơi."
Mọi cũng bắt đầu ồn ào, ném cho nọ ánh mắt khinh bỉ và những lời chế giễu thương tiếc.
"Cầm một trăm lượng của ngươi bố thí cho ăn mày , đừng ở đây mất mặt hổ."
"Cút !"
"Không tiền thì đừng đến đây."
"Tên nghèo kiết xác , ngươi xứng với Ngọc Âm của chúng , nàng là của bổn đại gia."
...
Tiếng chê bai vang lên như sóng trào!
Kỷ Vân Thư mà đen mặt, túm lấy điểm , khó hiểu hỏi Cảnh Dung: "Nam nhân các đều thích thế ?"
"Không 'nam nhân các ', là bọn họ. Bổn vương khác với đám yêu nghiệt đó."
Kỷ Vân Thư: "..." Coi như nàng hỏi.
Lúc , bên bắt đầu giá.
"Ta trả một ngàn lượng."
"Một ngàn năm trăm lượng."
"Hai ngàn lượng."
"Hai ngàn năm trăm lượng."
"Ba ngàn lượng."
...
"Bảy ngàn lượng."
Giá cả tăng vùn vụt. Nghe thấy trả bảy ngàn lượng, bên đều ngước lên lầu ba. Trương công t.ử vắt chân chữ ngũ ở bàn bên cạnh Kỷ Vân Thư, vênh váo quét mắt , xoa tay l.i.ế.m môi, hau háu Ngọc Âm, chỉ ước chốt giá ngay lập tức.
Bảo nương thấy con , mừng rỡ lấy quạt che miệng, mắt sáng rực lên.
"Bảy ngàn lượng! Trương công t.ử trả bảy ngàn lượng, còn ai trả giá cao hơn ?"
Mọi bắt đầu lo lắng, thầm tính toán xem tiền trong túi đủ trả cao hơn bảy ngàn lượng . Kết quả, ai nấy đều thở dài. Hôm nay công cốc !
Đột nhiên ——
"Bảy ngàn linh một lượng."
Ồn ào! Mọi tiếng, ngước lên lầu ba, ánh mắt đổ dồn Kỷ Vân Thư.
Nhiều hơn đúng một lượng? Chuyện ...
Cảnh Dung lập tức đá chân Kỷ Vân Thư gầm bàn: "Nàng cái gì thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-399-luon-nhieu-hon-mot-luong.html.]
Nàng vuốt vuốt hai phiết ria mép: "Chuộc cho Ngọc Âm cô nương chứ gì!"
"Nàng á?"
"Chàng xem bộ dạng thế , giống bảy ngàn linh một lượng ? Nếu là một lượng thì may còn ."
Cảnh Dung: "..."
Kỷ Vân Thư: "Ta là trả giá đấy! Ngọc Âm cô nương như tiên giáng trần, nếu cưới về bình hoa cũng mát mắt."
Mặt Cảnh Dung đen sì, bất đắc dĩ hạ giọng: "Kỷ Vân Thư, món nợ bổn vương sẽ ghi nhớ kỹ, đến lúc đó sẽ tính sổ giường."
Ách! Nàng cạn lời!
Lúc , Trương công t.ử ở bàn bên cạnh sốt ruột, bật dậy khỏi ghế, hét lớn: "Bảy ngàn một trăm lượng."
"Bảy ngàn một trăm linh một lượng." Kỷ Vân Thư hô.
"Bảy ngàn hai trăm lượng."
"Bảy ngàn hai trăm linh một lượng."
Lúc nào cũng chỉ hơn đúng một lượng. Trương công t.ử sắp phát điên, lao tới đập mạnh xuống bàn Kỷ Vân Thư.
"Tiểu t.ử , ngươi cố ý đối đầu với hả!"
"Công tử, Bảo nương chẳng ? Ai trả giá cao thì . Ta thứ nhất dùng tiền của ngươi, thứ hai ép ngươi tranh với . Chúng công bằng cạnh tranh, ai cũng nợ ai cả." Nàng nhún vai.
"Ngươi rõ ràng là cố ý, chỉ hơn một lượng. Có bản lĩnh thì đập hẳn một vạn lượng ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Kỷ Vân Thư lạnh liếc : "Trương công tử, ngươi mau về chỗ , chúng cứ từ từ giá. Có điều, bổn công t.ử cái gì cũng nhiều, chỉ tiền là nhiều. Bất kể ngươi giá bao nhiêu, đều sẽ hơn ngươi đúng một lượng."
Nàng giơ một ngón tay lên!
"Ngươi..."
Trương công t.ử giận quá mất khôn, nắm đ.ấ.m định vung tới thì Cảnh Dung túm lấy, bẻ quặt xuống.
Tay bẻ ngược , Trương công t.ử đau đến méo xệch mặt mày, vì tay khóa gáy nên đầu gối cũng khuỵu xuống, quỳ một chân xuống đất.
"Đau đau đau..." Nước mắt ứa .
Lông mày Cảnh Dung dựng ngược, sát khí đằng đằng.
Hắn : "Người của mà ngươi cũng dám động ? Chán sống ?"
"Ngươi... ngươi là ai? Ngươi là ai ? Ta chính là... Trương Trung Dị, cha là Thiếu tư Binh bộ Trương Kỳ Đống."
"Hóa là Thiếu tư Binh bộ Trương Kỳ Đống . Ta còn tưởng là ai mà nuôi dạy cái thứ ch.ó má chứ."
Công phu miệng lưỡi độc địa của hề giảm sút.
Trương Trung Dị đau giận, tay run run chỉ Cảnh Dung: "Ngươi dám sỉ nhục cha ? Không sống nữa ?"
Cảnh Dung khinh thường, tăng thêm lực tay, đường nét khuôn mặt càng thêm lạnh lùng.
Hắn hừ lạnh: "Lão già Trương Kỳ Đống đó tham ô trái pháp luật, lợi dụng chức quyền bòn rút của công, nhận hối lộ. Ngươi nhất nên báo cho cha ngươi một tiếng, bảo ông mau nôn hết tiền tham ô , tận hưởng nốt quãng thời gian tự do còn . Một tháng nữa, Lại Bộ sẽ dâng danh sách quan tham ô lên triều đình, kẻ đầu tiên xử lý chính là cha ngươi Trương Kỳ Đống."
Dứt lời, Cảnh Dung ném mạnh xuống đất!
Trương công t.ử ngây : "Ngươi... ngươi là ai?"
"Ngươi đủ tư cách . Tóm , chuyện của cha ngươi, Lại Bộ định đoạt ."
Trương công t.ử bệt đất, trán toát mồ hôi lạnh, hai mắt đờ đẫn.
"Thế nào? Còn giá nữa ?"
Ra cái rắm! Cha sắp mất chức, bảy ngàn lượng đào nữa?
Mọi bàn tán xôn xao, nhưng rốt cuộc ai giá nữa. Thấy khí , Bảo nương vội sai khiêng Trương công t.ử xuống lầu, đưa về phủ.
"Được , vị Lương công t.ử lầu trả bảy ngàn hai trăm linh một lượng, thành giao! Từ nay về Ngọc Âm là nhà họ Lương." Bảo nương tuyên bố.
Mọi tiếc hùi hụi, ghen tị ngưỡng mộ.
Ngọc Âm nãy giờ vẫn lạnh lùng im lặng, ngẩng đầu Kỷ Vân Thư, khẽ cúi chào. Kỷ Vân Thư mỉm đáp , đó đến bên cạnh Cảnh Dung: "Chúc mừng, là của ."
Cái gì?
"Ngọc Âm cô nương là của ."
Cảnh Dung nghiến răng ken két!