Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 400: Công tử, nô gia có đẹp không?
Cập nhật lúc: 2025-12-07 11:09:51
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Vân Thư thì thầm: "Lát nữa Thưởng Nguyệt Hào, nhớ quan sát xem bên trong gì. Tiện thể moi tin từ nàng . Còn nữa, diễn kịch thì diễn cho trót, như mới lúc đó ba nạn nhân trải qua những gì trong đó."
"Sao nàng tự ?"
"Ta cũng lắm, nhưng 'cơ thể' cho phép."
Thế là ——
Cảnh Dung quét mắt nàng từ đầu đến chân, ánh mắt như lột trần nàng.
Kỷ Vân Thư nghiêng , đẩy một cái.
"Mau xuống , đừng để món ngon nóng hổi nguội."
Đi cưng, mỹ nhân đang đợi đấy!
Cảnh Dung ném cho nàng vô cái lườm, nhưng kết quả thì , vẫn c.ắ.n răng mà xuống.
Thấy xuống Kỷ Vân Thư, Bảo nương ngạc nhiên: "Giá chẳng do Lương công t.ử trả ?"
"Hắn , thuộc về ."
Ngươi mới " " ! Kỷ Vân Thư trừng đôi mắt nhỏ, sờ sờ hai phiết ria mép. Ta là đàn ông chuẩn men nhé!
Bảo nương nghĩ bụng, dù tiền là , ai mua chẳng thế. Bà xòe tay : "Nếu công t.ử giá, trả tiền . Dù buôn bán mà, một xu cũng thể thiếu."
"Ta bạc."
"Cái gì? Không bạc? Vậy các ngươi hét giá cái gì? Thật là..."
Bảo nương định nổi đóa thì Cảnh Dung móc mấy tờ ngân phiếu, ném mặt bà .
"Không bạc, chỉ ngân phiếu."
Mấy tờ ngân phiếu mệnh giá lớn đung đưa mắt.
"Ai da, hai vị đại gia cứ đùa."
Bảo nương híp mắt nhận lấy ngân phiếu, nhét vội tay áo, đẩy Ngọc Âm về phía Cảnh Dung.
"Công tử, giờ Ngọc Âm là của ngài, ngài thể đưa nàng ."
Ngọc Âm cúi đầu, vẫn đóng vai cô nương ngoan ngoãn hiểu chuyện, mặc khác coi như món hàng mua bán, nàng hé răng, phản kháng. Vẻ mặt đầy cam chịu!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cảnh Dung cố tình dịch sang bên cạnh một bước nhỏ, giữ cách với Ngọc Âm, ngẩng đầu lên lầu hai, chỉ tay : "Nghe Thưởng Nguyệt Hào của Ngọc Âm cô nương rộng rãi, chi bằng đêm nay ở đó, để Ngọc Âm cô nương múa cho xem."
Nghe đến Thưởng Nguyệt Hào, Bảo nương căng thẳng: "Công tử, Ngọc Âm là của ngài , ngài cứ việc đưa nàng rời khỏi Trường An Sở, hà tất ở đây?"
"Sao? Chẳng lẽ ?"
"Đương nhiên..."
Bảo nương dứt lời thì Ngọc Âm nãy giờ im lặng bỗng lên tiếng: "Nếu công t.ử yêu cầu, thì đến Thưởng Nguyệt Hào. Ngọc Âm xin dâng tặng công t.ử một điệu múa."
Giọng nhẹ nhàng, êm ái như tơ!
Không đợi Bảo nương thêm, Ngọc Âm dẫn Cảnh Dung lên lầu hai, thẳng Thưởng Nguyệt Hào.
Bảo nương xoa tay lo lắng, sợ xảy chuyện. Ba ma, tin tức đều bà phong tỏa, đêm nay mà xảy chuyện nữa thì ? Bà vội sai mấy canh gác bên ngoài Thưởng Nguyệt Hào, hễ động tĩnh là xông ngay.
Trên lầu ba!
Kỷ Vân Thư gọi một bình , uống đợi. trong lòng chút thấp thỏm. Ngọc Âm như tiên nữ, cử chỉ tao nhã, giọng oanh vàng, Cảnh Dung cầm lòng ?
Ngộ nhỡ... Nàng lập tức lắc đầu, nghĩ lung tung nữa.
Thưởng Nguyệt Hào!
Bước trong, Cảnh Dung cảnh tượng bên trong cho choáng ngợp. Bên ngoài như một phòng khách bình thường, nhưng bên trong đầy đủ tiện nghi, lụa mỏng treo khắp nơi, bay phấp phới, xa hoa lộng lẫy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-400-cong-tu-no-gia-co-dep-khong.html.]
Ở giữa cũng một sân khấu lớn dành cho Ngọc Âm múa, sân khấu chỉ một chiếc giường và bàn trang điểm. Phía là một bồn tắm lớn, nước bên trong bốc nghi ngút. Bên cạnh bồn tắm là một tấm bình phong chạm khắc tinh xảo, sánh ngang với ngọc bình của các phi tần trong cung.
Có thể thấy Bảo nương đầu tư ít tiền bạc nàng .
"Công tử." Ngọc Âm gọi khẽ, cúi hành lễ. "Công t.ử là cởi y phục, xuống hồ tắm rửa một chút."
Nói nàng định tiến lên cởi áo cho Cảnh Dung. Hắn lập tức lùi một bước: "Không cần."
"Công t.ử chê bai Ngọc Âm ?"
"Không ."
"Vậy là tại ? Công t.ử mua Ngọc Âm, từ nay Ngọc Âm là của công tử, hầu hạ công t.ử là bổn phận của Ngọc Âm."
Đôi mắt của Ngọc Âm ngấn lệ, khiến đành lòng!
Cảnh Dung nhớ tới lời dặn của Kỷ Vân Thư. Diễn kịch diễn cho trót! Dứt khoát ——
"Thôi , nàng cứ múa , tự ."
Thế là đến bên hồ tắm, cởi áo ngoài, giữ nguyên áo trong bước xuống hồ. Bùm một tiếng!
Sau đó, Ngọc Âm bước lên đài, đôi chân nhẹ nhàng xoay chuyển, bắt đầu múa. Phải công nhận điệu múa quả thực , nếu là thứ hai Đại Lâm thì chắc chắn ai dám xưng nhất.
Cảnh Dung chỉ chăm chú , hề rung động. Múa đến mấy, dáng thướt tha đến mấy cũng chẳng liên quan gì đến .
Bóng dáng uyển chuyển giữa lớp lụa mỏng, lúc mờ lúc tỏ, nước trắng xóa từ hồ tắm bốc lên khiến như lạc tiên cảnh.
Mới qua một lúc, Cảnh Dung cảm thấy đầu óc nặng trịch, tầm mờ . Sự cảnh giác nhạy bén mách bảo điều !
khi chống tay định dậy khỏi hồ tắm, Ngọc Âm lao tới bên cạnh, ấn xuống nước nữa. Nửa Ngọc Âm cũng thuận thế đè lên vai , miệng ghé sát tai : "Công t.ử đây, chẳng lẽ dung mạo thật của Ngọc Âm ?"
Giọng như vọng lên từ vực sâu! Văng vẳng bên tai.
Cảnh Dung cảm thấy còn chút sức lực nào, mi mắt nặng trĩu sụp xuống. Khi đầu Ngọc Âm, nàng đang từ từ tháo khăn che mặt xuống.
Khuôn mặt ẩn lớp khăn tuyệt mỹ vô cùng, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng chúm chím, cằm nhọn tinh tế, cộng thêm đôi mắt linh động, như tiên nữ trong tranh.
Những ngón tay thon dài của Ngọc Âm bất ngờ quấn lấy cổ Cảnh Dung. Khóe môi khẽ mở: "Công tử, nô gia ?"
Khuôn mặt đó khi hỏi câu dần trở nên dữ tợn. Đầy vết d.a.o chém, m.á.u me loang lổ, cái miệng nhỏ nhắn đột nhiên rách toạc sang hai bên, há to hết cỡ, con ngươi lồi , chảy m.á.u ròng ròng. Ngay cả đôi bàn tay mảnh khảnh cũng biến thành xương trắng. Đáng sợ tột cùng!
Cảnh Dung vô lực dậy, hai tay còn chút sức lực, trơ mắt khuôn mặt dữ tợn đáng sợ phóng to mắt .
Khi cái miệng đỏ lòm như chậu m.á.u sắp nuốt chửng , một đôi tay bất ngờ vươn từ phía Ngọc Âm, ngón trỏ ấn một huyệt vị cổ nàng , dùng lực nhấn mạnh.
Kèm theo tiếng hét đau đớn, Ngọc Âm ngã vật xuống đất.
Cảnh Dung cố gắng mở mắt, chỉ lờ mờ thấy một bóng dáng quen thuộc tiến gần . Sau đó... mất ý thức!
Khi tỉnh , ở trong phủ nha môn. Chống cơ thể nặng nề dậy, thấy Kỷ Vân Thư đang bên bàn, nhàn nhã uống !
"Nàng sớm sẽ như ?" Cảnh Dung hỏi.
Kỷ Vân Thư gật đầu: "Coi như là ."
Khá lắm Kỷ Vân Thư!
Cảnh Dung sầm mặt, đến bên cạnh nàng, vẻ mặt vui, hờn dỗi: "Kỷ Vân Thư, nàng nhất hãy cho bổn vương một lời giải thích hợp lý."
Nàng ngẩng đầu , vẻ mặt nghiêm túc, chậm rãi : "Muốn Thưởng Nguyệt Hào vấn đề , cách duy nhất là dụ rắn khỏi hang. Nếu , chúng sẽ moi nửa lời từ miệng Ngọc Âm cô nương ."
"Nàng ?"
"Ở nha môn phía ."
"Làm gì?"
"Bị thẩm vấn!"