Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 404: Nguyệt Quang Văn? Bang phái Lưu Bang?
Cập nhật lúc: 2025-12-07 23:07:43
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Kỷ Vân Thư trầm xuống, nàng lặng lẽ tiến lên, kéo Vệ Dịch từ đất dậy.
"Vệ Dịch, cho , chuyện là thế nào?"
Vệ Dịch nép lưng Kỷ Vân Thư, chỉ tay bát cháo bông tuyết đất.
"Thư Nhi, là cẩn thận va tỷ tỷ nên mới đổ cháo, nhưng cố ý, thật sự cố ý mà."
Khi , giọng chút hoảng loạn!
"Ngươi cố ý!"
Trương Hân Lan đầy vẻ giận dữ. Ánh mắt liếc thấy Văn Lệnh Dương theo Kỷ Vân Thư, nàng liền chạy tới khoác tay , bắt đầu " ăn cướp la làng", giọng đầy uất ức: "Lệnh Dương, bát cháo bông tuyết nấu cho cả ngày trời, giờ tên ngốc đổ hết . Đều tại tên ngốc đó đường, giúp ."
Sắc mặt Văn Lệnh Dương sầm , lập tức rút tay về, sang trách cứ nàng .
"Hắn cố ý, còn khó dễ ?"
"Muội khó dễ , rõ ràng là tên ngốc đó cố ý va , là ..."
"Hân Lan!" Văn Lệnh Dương quát lớn, "Không vô lễ."
Trương Hân Lan cảm thấy vô cùng oan ức, càng trừng mắt Vệ Dịch dữ dội hơn, tức tối xông tới mắng xối xả: "Ngươi là tên ngốc ở chui ? Đồ lỗ mãng, mắt, đền cháo bông tuyết cho ."
"Im miệng!"
Kỷ Vân Thư đột ngột quát lạnh một tiếng. Đây là đầu tiên trong suốt thời gian qua nàng tức giận đến thế.
Trương Hân Lan giật thon thót, đôi mắt tròn xoe chằm chằm Kỷ Vân Thư.
"Ngươi... ngươi là ai?"
Nàng chút sợ hãi, rõ ràng khí thế của Kỷ Vân Thư dọa cho khiếp vía.
Ánh mắt Kỷ Vân Thư sắc lạnh, mặt lạnh tanh : "Ngươi cho kỹ đây, Vệ Dịch tên ngốc, ngươi cũng tư cách mắng như . Một bát cháo bông tuyết, nếu đền, đền cho ngươi là . Một gáo nước, một hạt gạo, thậm chí cả thời gian ngươi bỏ , bao nhiêu ngươi cứ tính cho rõ liệt kê danh sách cho , một xu cũng thiếu của ngươi."
Ách! Trương Hân Lan nghẹn họng! Nhất thời nên lời. Cổ họng như nghẹn .
Ấp úng nửa ngày, nàng mới giải thích: "Ta tiếc tiền, chỉ là bát cháo bông tuyết là nấu cho Lệnh Dương."
"Muội cứ coi như uống , đừng loạn nữa." Văn Lệnh Dương lên tiếng, kéo nàng một cái. "Muội mau về , đây là nha môn, chỗ cho loạn."
"Lệnh Dương, ..."
Đang tủi rơi nước mắt thì từ xa vọng giọng ồm ồm hô lớn.
"Kỷ ."
Nghe tiếng , thấy Trương bộ đầu hớt hải chạy tới, mồ hôi nhễ nhại. Hắn với Kỷ Vân Thư: "Kỷ , Vương gia ..."
Lời dứt...
"Ca."
Trương Hân Lan mũi cay cay sán bên cạnh .
Trương bộ đầu đầu , lúc mới phát hiện cũng ở đây. Trong lúc nhất thời, nuốt ngược những lời định với Kỷ Vân Thư trong bụng.
"Sao ở đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-404-nguyet-quang-van-bang-phai-luu-bang.html.]
"Muội đến tìm Lệnh Dương, bát cháo bông tuyết nấu cả ngày cho đổ . Ca, giúp , chính là tên ngốc đổ, còn cứ một câu hai câu cố ý, cố ý là xong chuyện ?" Nàng chỉ Vệ Dịch, chỉ Kỷ Vân Thư. "Còn cả nữa, ở chui , còn mắng ."
"Hồ nháo!"
Trương bộ đầu gạt phắt cánh tay đang chỉ trỏ của nàng xuống, nghiêm khắc trách mắng: "Hai vị đều là của Dung Vương, ở đây bậy bạ gì đó?"
Hả? Trương Hân Lan ngơ ngác, lùi một bước, trừng to mắt . Đánh giá Kỷ Vân Thư từ xuống vài , nàng lập tức cảm thấy mắt tròng. Người co rúm , cúi đầu, chỉ tìm cái lỗ nẻ để chui xuống. Thật sự còn mặt mũi nào!
Trương bộ đầu cũng nhớ chính sự, vội với Kỷ Vân Thư: "Kỷ , Vương gia bảo ngài qua đó, là một tên Triệu Hoài đến."
Nàng gật đầu, gạt chuyện sang một bên, kéo Vệ Dịch nhanh chóng tiền viện.
Khi Trương bộ đầu theo , còn quên giáo huấn một trận: "Muội xem, chỉ là một bát cháo bông tuyết thôi mà như đòi mạng . Nếu đắc tội với Kỷ chính là đắc tội với Vương gia, đến lúc đó ngay cả đại ca đây cũng gánh nổi . Muội đấy, thể quản cái miệng của ? Lúc nào cũng gây rắc rối cho , thật là..."
Hắn phất mạnh tay bỏ !
"Ca..." Trương Hân Lan nước mắt lưng tròng.
Đợi Trương bộ đầu khuất, Văn Lệnh Dương cũng bỏ . Chỉ còn nàng và bát cháo bông tuyết đổ nát đất.
Trên công đường!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Triệu Hoài giữa công đường như một vị lãnh đạo cấp đến thị sát. Ánh mắt thẳng, cơ n.g.ự.c vạm vỡ như x.é to.ạc lớp áo ngoài, dáng thẳng tắp, tư thế ngạo nghễ, vẻ mặt "đừng ai chọc ".
Đứng mặt là Cảnh Dung. Khí thế ngạo nghễ Cảnh Dung hề thua kém Triệu Hoài, thậm chí còn thêm vài phần hàn khí lạnh lùng. Khiến rùng !
Một mặc gấm vóc thượng hạng, một mặc áo thô da hổ. Một cao quý lạnh lùng, một kẻ thô kệch hoang dã. Một phong thái ung dung, một cường tráng như hộ pháp. Rõ ràng là hai thái cực đối lập!
Giữa hai như ngưng tụ một ngọn lửa ngầm, thiêu đốt xung quanh, thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Phòng Minh Tam đám bộ khoái đều dám gần, sợ vạ lây!
Khi Kỷ Vân Thư bước đúng lúc thấy cảnh tượng . Cũng may chính sự xuất hiện của nàng phá vỡ thế bế tắc.
Nhìn thấy Kỷ Vân Thư, sát khí của Triệu Hoài thu , ánh mắt sắc bén ban nãy cũng dịu , mang vẻ phục tùng lệnh.
Kỷ Vân Thư cánh tay cụt của , chắc hẳn lành. May là cụt tay trái, nếu là tay thì e là ngay cả đao cũng cầm nổi.
Kỷ Vân Thư bước lên : "Đại đương gia, chúng việc nhờ, mong ngài bỏ qua chuyện cũ vui, đừng giấu giếm điều gì."
Triệu Hoài sa sầm mặt, lấy tờ giấy vẽ , trải phẳng, giọng điệu lười biếng: "Hình xăm gọi là Nguyệt Quang Văn, là biểu tượng của bang phái Lưu Bang."
Nguyệt Quang Văn? Bang phái Lưu Bang? Chưa ai từng qua!
Triệu Hoài giải thích tiếp: "Bang phái là một đại bang phái ở phương Bắc, quy củ, tổ chức, nhưng vì nguyên nhân gì mà 20 năm đột nhiên tan rã. Còn về Nguyệt Quang Văn , ai trong bang phái Lưu Bang cũng xăm, chỉ mấy vị đương gia mới xăm thôi."
"Có là ai ?"
"Bang phái Lưu Bang bảy vị đương gia. Đại ca gọi là Hổ Đầu, nhị ca gọi là Địa Hổ, những còn tên tuổi lung tung. Hơn nữa qua bao nhiêu năm , cũng họ sống c.h.ế.t ."
Bảy ? Diễn phim "Anh em Hồ Lô" ?
"Bảy đó tay trắng dựng nghiệp, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi phát triển bang phái Lưu Bang lớn mạnh, ngay cả tướng lĩnh biên giới phương Bắc cũng bó tay với họ. Chỉ tiếc là đột nhiên tan rã."
Triệu Hoài tiếc nuối. Trong lòng cũng đau xót cho trại Cao Sơn của .
Lời khiến công đường thổn thức. Nếu sai thì Lý Minh Châu, Thường lão gia và hai nạn nhân chính là bốn trong bảy năm xưa.
kỳ lạ là theo Kỷ Vân Thư tìm hiểu, ba nạn nhân hề quen , Lý Minh Châu cũng quen những đó. Trong chuyện thật sự uẩn khúc.
Và càng trùng hợp hơn là tại c.h.ế.t đúng ba trong bảy đó?