Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 413: Quỷ hồn đòi mạng
Cập nhật lúc: 2025-12-08 04:46:31
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm đó phái Lưu Bang bảy vị đương gia, mắt ở thành Du Châu xuất hiện năm .
Vậy hai còn ?
Thị vệ tiếp tục bẩm báo: "Thuộc hạ vốn định tiếp tục xem bọn họ gì, nhưng Lý Minh Châu kéo Vân Đồng Dương trong phòng, chúng thuộc hạ đành về."
Vậy chẳng càng kỳ quái hơn ?
Giữa Vân Đồng Dương và Lý Minh Châu bí mật gì?
Cảnh Dung tạm thời nghĩ , nhưng lẽ đây cũng là một manh mối mới.
Hắn vốn định tìm Kỷ Vân Thư một chuyến, nhưng nghĩ , nữ nhân hai ngày nghỉ ngơi t.ử tế, bây giờ cho nàng , chẳng khiến nàng vất vả thêm .
Cho nên ý định lập tức gạt bỏ!
Mà lúc , Kỷ Vân Thư đang trong phòng đầy nôn nóng, chốc chốc đ.á.n.h giá Thời T.ử Câm đang canh giữ ở cửa.
Quả nhiên là một lời.
Nàng day day giữa hai lông mày, chống trán thở dài.
Trong đầu là vụ án!
Cuối cùng thực sự yên, nàng bật dậy, mới tới cửa, hình Thời T.ử Câm chắn mặt.
"Kỷ , Vương gia ngài cần nghỉ ngơi cho khỏe."
"Chỉ hai ngày thời gian, thể gì ."
"Không ."
"T.ử Câm, thật sự mệt. Ngươi nếu cứ lời Vương gia canh chừng , sẽ c.h.ế.t ngạt ở trong mất."
" mà..."
"Đừng nhưng nhị gì nữa. Hiện tại tìm Văn sư gia một chuyến, hỏi lấy thêm ít tư liệu về vụ án ."
Không để Thời T.ử Câm ngăn cản, nàng nhẹ nhàng đẩy cô nương , trực tiếp lách ngoài, hướng về phía thư phòng việc của Văn Lệnh Dương.
Vòng qua hai hành lang là tới!
Văn Lệnh Dương đang gì đó bên trong, thấy Kỷ Vân Thư bước , liền buông việc tay, vội vàng dậy đón chào: "Kỷ , ngài tới đây?"
"Ngươi đó cho xem một hồ sơ vụ án, xem còn tư liệu nào khác ."
Nói rõ mục đích đến!
Văn Lệnh Dương vội vàng lấy một cuốn sổ ghi chép mang theo bên , đưa qua: "Tư liệu vụ án thường ghi trong hồ sơ, còn những gì ghi trong là thuận tay ghi tại hiện trường vụ án. Kỷ xem thử, gì giúp ngài ."
"Đa tạ."
Nàng nhận lấy, xuống chiếc ghế bên cạnh, lật xem ngẩng đầu lên : "Văn sư gia cần để ý đến , ngươi cứ tiếp tục chữ của ."
Văn Lệnh Dương gật đầu, quấy rầy nàng.
Nàng xem của nàng, của !
Khoảng nửa nén hương , nàng gấp cuốn sổ , đến bên bàn, nghiêng đầu những chữ Văn Lệnh Dương giấy.
Nét chữ sạch sẽ, từng nét bút lực đạo mười phần!
"Trầm khán nhân trung ảnh, nhẫn thủ đắc cao thăng, quy tại đương niên bạn, nhất nhất kiến cố nhân." (Tạm dịch: Lặng bóng trong đó, nhẫn nại để thăng tiến, trở về bên những năm xưa, lượt gặp cố nhân.)
Cho dù năm đó Kỷ Bùi dạy nàng ít thơ từ, trình độ "văn hóa" của nàng cũng tệ, thuận miệng cũng thể nhả một hai câu thơ thâm ý, nhưng...
"Văn sư gia, bốn câu thơ về điều gì ?"
Văn Lệnh Dương đặt bút lên giá bút ngà voi, bắt gặp ánh mắt của Kỷ Vân Thư.
"Tiên sinh bác học đa tài, chẳng lẽ hiểu ý nghĩa bốn câu thơ ?"
"Tại hạ học thức nông cạn!"
Hắn : "Thực , bốn câu thơ khó hiểu. Nghĩ rằng cứ cẩn thận nghiền ngẫm thêm chút nữa cũng sẽ hiểu thôi."
"Vậy ? Thế thì , tại hạ sẽ tâm ghi nhớ bốn câu thơ , đợi khi kết thúc vụ án sẽ từ từ nghiền ngẫm."
"Tùy ."
Hai .
Kỷ Vân Thư đặt cuốn sổ lên bàn, đẩy về phía : "Đa tạ, xem xong ."
"Có manh mối gì ?"
"Tạm thời ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-413-quy-hon-doi-mang.html.]
"Vậy bước tiếp theo định thế nào?"
Câu hỏi khiến Kỷ Vân Thư cũng chủ ý, nàng lắc đầu, ánh mắt thuận thế dừng chiếc hộp bên cạnh giá bút ngà voi.
Chiếc hộp chia ba tầng, sơn màu gạch đỏ, bên điêu khắc hoa văn vô cùng tinh xảo, hơn nữa đỉnh hộp còn một chiếc khuyên sắt nhỏ, dường như dùng để treo lên đó.
Chiếc hộp trông giống vật sẽ xuất hiện ở nơi , hơn nữa, cũng giống vật sở hữu của nam nhân như Văn Lệnh Dương.
Lòng hiếu kỳ nổi lên, nàng hỏi: "Chiếc hộp trông khá đấy, là của Văn sư gia ?"
Hắn thế mà gật đầu!
"Ồ? Hộp tinh xảo thế , chẳng lẽ Văn sư gia dùng để đựng văn phòng tứ bảo?"
Nàng tò mò chằm chằm.
Văn Lệnh Dương ôn hòa, hào phóng mở tầng thứ nhất của chiếc hộp , triển lãm cho nàng xem. Bên trong xếp ngay ngắn bốn năm cái đầu bút lông.
"Ta thấy Kỷ đó Thường phủ nghiệm thi cũng mang theo một chiếc hộp gỗ đàn tinh xảo. Tại hạ cũng thói quen , ngoài liền mang theo cái , để tránh lúc theo Phòng đại nhân ghi chép án kiện thì đầu bút hỏng. Hơn nữa cũng dùng quen đầu bút lông tự , dùng quen của khác."
"Thì là thế. Vậy tầng thứ hai thì ?"
Hắn mở tầng thứ hai, bên trong là những cuộn giấy nhỏ buộc dây cẩn thận, xếp chỉnh tề hai mươi mấy cuộn.
"Đây cũng là để phòng ngừa vạn nhất. Rốt cuộc đôi khi ghi chép quá nhiều, giấy mang đủ dùng. Nếu ở nơi đồng m.ô.n.g quạnh, tìm tờ giấy cũng khó, cho nên tự chuẩn vẫn hơn."
"Văn sư gia thật cẩn thận."
Nàng khen ngợi, ánh mắt dừng ở tầng thứ ba cùng.
Càng thêm tò mò tầng thứ ba đựng cái gì!
Văn Lệnh Dương hiểu tâm tư của nàng, nhưng cũng ý định giấu giếm, vì thế đang định đưa tay kéo ...
Đột nhiên...
Bên ngoài một hốt hoảng chạy , đ.â.m sầm cạnh bàn.
Rầm một tiếng!
"Quỷ hồn đòi mạng, quỷ hồn đòi mạng..."
Người đàn ông kêu la nhanh chóng chui tọt xuống gầm bàn, hai tay ôm chặt lấy đầu gối, ánh mắt tan rã chằm chằm xuống đất.
Miệng vẫn ngừng lẩm bẩm "Quỷ hồn đòi mạng".
Nhìn thấy màn đột phát , Kỷ Vân Thư và Văn Lệnh Dương song song ngẩn .
Vừa mới phản ứng , mới kỹ đàn ông gầm bàn.
Tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm, khuôn mặt chừng hơn bốn mươi tuổi trông quê mùa. Đôi môi trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ. bộ quần áo lộn xộn kẻ bằng tơ lụa, xem chất liệu thì cũng giống dân thường.
Cả co rúm gầm bàn, run lẩy bẩy!
Chuyện là thế nào?
Kỷ Vân Thư đầu tiên Văn Lệnh Dương một cái, Văn Lệnh Dương lắc đầu, tỏ ý quen .
Nàng lúc mới cẩn thận tới, từ từ xổm xuống, thử bắt gặp ánh mắt nọ, nhưng ánh mắt hề tiêu cự, mang theo nỗi sợ hãi vô tận.
Nàng đành nhẹ giọng hỏi: "Ngươi là ai?"
"Quỷ hồn đòi mạng, quỷ hồn đòi mạng..."
"Quỷ hồn nào? Ai lấy mạng ngươi?"
"Quỷ hồn, quỷ hồn lấy mạng!"
"Tại lấy mạng? Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Quỷ hồn đòi mạng tới ."
Trong miệng đàn ông chỉ lặp lặp câu .
Kỷ Vân Thư hỏi điều gì, trong lòng trăm mối tơ vò.
Lúc , một gã sai vặt của nha môn vội vã chạy , khi thấy đàn ông đang chui gầm bàn thì vỗ đùi đ.á.n.h đét một cái.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Ối giời ơi, ngươi chạy đây?"
Nói định tiến lên lôi .
đàn ông sống c.h.ế.t chịu , hai giằng co qua , lăn lộn đến mồ hôi đầy đầu.
Kỷ Vân Thư dứt khoát ngăn nọ , hỏi: "Rốt cuộc chuyện là ?"
Gã sai vặt quệt mồ hôi, bất đắc dĩ cực điểm, đáp: "Kỷ , cũng nữa. Vừa vốn định cửa ngoài mua chút đồ, nào ngờ tên điên đột nhiên xông , nhoáng cái thấy bóng dáng . Ta tìm cả buổi, hóa là trốn ở đây."
Tự chạy ?