Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 414: Khi nào nàng lại có cái sở thích quái đản này?

Cập nhật lúc: 2025-12-08 06:51:24
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa ban ngày ban mặt, một sống sờ sờ chạy từ cửa nha môn chứ?

 

Kỷ Vân Thư: “……”

 

Gã sai vặt vội vàng : “Thật ngại quá Kỷ , để tiểu nhân đuổi ngay bây giờ.”

 

Nói đoạn, gã sai vặt dùng sức lôi đàn ông từ gầm bàn !

 

Vừa lôi mắng: “Nơi là nha môn, ngươi là kẻ điên nhà ai thế hả? Sao chạy đây? Nếu mà va chạm quý nhân thì lột da sống đấy, thật là, mau, mau!”

 

“Có quỷ hồn, quỷ hồn, quỷ hồn đòi mạng, quỷ hồn đòi mạng...”

 

Người đàn ông bám chặt lấy khung cửa, sống c.h.ế.t chịu ngoài.

 

“Đi mau lên, ngươi mà , gọi khiêng ngươi ném ngoài bây giờ, nhanh lên!”

 

Hai giằng co qua .

 

sức lực của đàn ông lớn, khung cửa kéo rung lên kẽo kẹt.

 

Mãi mà vẫn phân thắng bại!

 

Văn Lệnh Dương từ bàn tới, tiến lên can cũng dở, mà cũng xong.

 

Cuối cùng đành khoanh tay , mắt tròn mắt dẹt theo dõi sự việc.

 

Trong quá trình gã sai vặt và đàn ông giằng co, Kỷ Vân Thư đột nhiên chú ý đến một vết bẩn quần áo của đàn ông đó.

 

Dây thần kinh nhạy cảm lập tức mách bảo, nàng bước nhanh tới nắm lấy ống tay áo của nọ để xem xét.

 

Trong lòng thắt , đôi mày nhíu chặt.

 

Một dự cảm khó tả từ từ dâng lên trong lòng nàng!

 

Gã sai vặt lẽ hành động của Kỷ Vân Thư cho ngớ , cũng buông đàn ông , thẳng tắp ở cửa.

 

Đôi mắt Kỷ Vân Thư trầm xuống, tò mò nghiêm túc hỏi: “Ngươi, rốt cuộc là ai?”

 

Người đàn ông co rúm xổm mặt đất, hai tay ôm đầu gối, miệng vẫn lẩm bẩm câu cũ.

 

“Quỷ hồn đòi mạng.”

 

Gã sai vặt vội : “Kỷ , là để tiểu nhân đưa ngoài , tránh chậm trễ ngài và Văn sư gia bàn chính sự.”

 

“Không cần.” Nàng dậy, “Phiền ngươi mời Mộ công t.ử qua đây một chuyến.”

 

“Bây giờ ạ?”

 

“Ngay bây giờ.”

 

Gã sai vặt gãi đầu hiểu, nhưng vẫn rảo bước gọi .

 

Văn Lệnh Dương hiểu chuyện gì đang xảy , tiến lên hỏi: “Kỷ , rốt cuộc là chuyện gì ?”

 

“Đợi Mộ công t.ử đến sẽ rõ.”

 

“Ồ.”

 

Hắn im lặng hỏi nữa, tĩnh quan kỳ biến.

 

Chẳng bao lâu , gã sai vặt dẫn tới.

 

Ngoài Mộ Nhược, còn cả Cảnh Dung và Thời gia.

 

Khí thế , là định đến đ.á.n.h hội đồng ?

 

Cảnh Dung thấy nàng chạy từ viện của sang đây, trong lòng cố nén cơn giận.

 

Cái nữ nhân , thật sự là lúc nào cũng bận rộn!

 

Cứ tiếp tục thế , mệt hỏng thì "tiểu Cảnh Dung" của ?

 

ngay đó, ánh mắt đàn ông đang xổm bên khung cửa thu hút.

 

Mộ Nhược lắc lư tới, nheo mắt đàn ông , cau mày.

 

Hắn hỏi Kỷ Vân Thư: “Kỷ vội vã gọi tới như , là định bảo khám bệnh cho ? Hay là bảo đoán xem là ai?”

 

Ngươi bớt cái giọng điệu gợi đòn đó ?

 

Kỷ Vân Thư đáp lời , mà kéo ống tay áo của đàn ông lên, giơ cho Mộ Nhược rõ vết bẩn bên .

 

Cảnh Dung lập tức buông lời châm chọc: “Nàng cái sở thích quái đản từ bao giờ thế hả?”

 

Cái gì?

 

“Hơi một tí là xé áo nam nhân. Lần thì mang một cái áo từ Thường gia về, thì , trực tiếp lột áo ngay .”

 

Cái tên !

 

Trong lòng Kỷ Vân Thư hàng vạn con ngựa tháo chạy qua.

 

Này , cái miệng của từ nhỏ huấn luyện chuyên nghiệp ?

 

Lời câu nào cũng thể nghẹn họng trân trối.

 

Kỷ Vân Thư lườm một cái, thèm chấp, giơ ống tay áo đàn ông lên nữa, hiệu cho Mộ Nhược vết mực.

 

Mộ Nhược liền hiểu ngay!

 

Hắn vội vén vạt áo, xổm xuống, dùng tay chà xát vết bẩn lớn nhỏ nhưng rõ ràng , đó trầm tư một lát.

 

Hắn gật đầu với Kỷ Vân Thư!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-414-khi-nao-nang-lai-co-cai-so-thich-quai-dan-nay.html.]

Cái gật đầu khiến Kỷ Vân Thư cảm thấy nổi cả da gà.

 

đàn ông vẫn ngừng lẩm bẩm “Quỷ hồn đòi mạng”.

 

Mộ Nhược kỳ quái hỏi: “Hắn rốt cuộc là ai?”

 

“Không , tự chạy .”

 

“Tự chạy ?” Mộ Nhược cẩn thận quan sát đàn ông , lời , khẽ cân nhắc, “Quỷ hồn đòi mạng? Chẳng lẽ là...”

 

Lời hết.

 

Kỷ Vân Thư và Cảnh Dung thực hiểu ý.

 

những khác thì ngơ ngác hiểu rốt cuộc là ý gì.

 

Kỷ Vân Thư nữa sai bảo gã sai vặt lúc nãy: “Phiền ngươi thông báo Phòng đại nhân qua đây.”

 

“Hả?”

 

Gã sai vặt ngẩn !

 

Cảnh Dung cao giọng: “Còn mau ?”

 

“Dạ, ...”

 

Hắn ba chân bốn cẳng chạy báo tin.

 

Rất nhanh đó ——

 

Phòng Minh Tam tới.

 

Kỷ Vân Thư cũng kể đầu đuôi sự việc một lượt.

 

Mọi lúc mới vỡ lẽ!

 

“Vậy ý của Kỷ là, tên điên chính là hung thủ?” Phòng Minh Tam hỏi.

 

“Không dám khẳng định, nhưng luôn miệng cái gì mà quỷ hồn đòi mạng, áo vết mực giống hệt vết áo Thường lão gia. Vụ án lẽ liên quan đến .”

 

Thực , trong lòng nàng hiện tại cũng nắm chắc bao nhiêu phần.

 

Thế nhưng ——

 

“Vậy chắc chắn là hung thủ , kẻ điên g.i.ế.c , vốn dĩ đầu óc bình thường, gây ba vụ án cũng là chuyện hợp tình hợp lý mà!” Trương bộ đầu oang oang cái miệng .

 

Hợp tình hợp lý cái đầu ông !

 

Lão Trương, ông thể bớt kích động, bớt qua loa ?

 

Kỷ Vân Thư phủ định lời : “Kẻ điên thể g.i.ế.c , nhưng mà, thể dùng phương thức g.i.ế.c kín kẽ như , tuyệt đối việc một kẻ điên thể .”

 

Trương bộ đầu nghĩ ngợi một chút, chỉ mặt đất : “Vậy khi nào là giả điên ?”

 

“Ngươi mới ngốc , nếu giả điên thì tự chui đầu rọ chạy trong nha môn gì.”

 

Nghĩ cũng đúng nhỉ!

 

Trương bộ đầu gượng, im lặng nữa, tránh coi là kẻ thất học.

 

Mà do thói quen nghề nghiệp, Văn Lệnh Dương ngay từ đầu cầm lấy sổ bút của , bắt đầu ghi chép.

 

Hắn cũng đưa nghi vấn: “Nếu Kỷ cảm thấy hung thủ khả năng , vụ án rốt cuộc liên quan gì đến ?”

 

Kỷ Vân Thư đáp: “Người lẽ do g.i.ế.c, nhưng chuyện quỷ hồn là tin đồn vô căn cứ, vết mực áo càng là giả. Nếu liên quan đến vụ án, nghĩ, đêm Thường lão gia c.h.ế.t, lẽ thấy gì đó, hoặc mạnh dạn hơn mà , thấy hung thủ, còn từng tiếp xúc với hung thủ, cho nên mới dính vết mực .”

 

Mọi trầm ngâm gật đầu.

 

Phòng Minh Tam khom lưng, hỏi : “Bản quan hỏi ngươi, ngươi từng đến Thường phủ? Đã thấy hung thủ đúng ?”

 

“Quỷ hồn đòi mạng...”

 

“Nếu ngươi hung thủ là ai, đừng sợ, cứ .”

 

“Quỷ hồn đòi mạng...”

 

“Ngươi rốt cuộc là ai? Đêm đó tại ngươi xuất hiện ở Thường phủ?”

 

“Quỷ hồn đòi mạng...”

 

Hết cách!

 

Không hỏi nửa điểm manh mối nào.

 

lúc , một tiểu bộ khoái phía đột nhiên chạy tới.

 

Hắn thở hổn hển : “Đại nhân, cái ... cái tên Lý Minh Châu tới .”

 

Hả?

 

“Hắn tới gì? Không rửa sạch tội danh ?”

 

“Hắn là tới tìm của .”

 

“Đệ ? Cái nha môn bé nhỏ của , của ? Bảo chỗ khác mà tìm.” Phòng Minh Tam phất tay áo.

 

tiểu bộ khoái mặt mày nhăn nhó, ngón tay run run chỉ đàn ông mặt đất, : “Lý Minh Châu , chính là tìm.”

 

CÁI GÌ?

 

Xem vụ án chỉ đáng ngờ mà còn vô cùng phức tạp!

 

Và định mệnh là thể thoát khỏi can hệ với Lý Minh Châu!

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

 

Loading...