Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 420: Tắm rửa? Cường thân kiện thể?

Cập nhật lúc: 2025-12-08 10:17:36
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe xong những lời của Cảnh Dung.

 

Đôi mắt Vệ Dịch chằm chằm, trong mắtằn lên những tia m.á.u đỏ và ngập nước mắt.

 

Khiến đau lòng.

 

Kỷ Vân Thư dám tiếp ánh mắt như , dứt khoát , trốn ở bên trái cửa.

 

Chỉ thấy Vệ Dịch bên trong đột nhiên hỏi một câu:

 

“Vậy, ngươi thương Thư Nhi giống như ?”

 

Giọng yếu ớt, chứa đầy sự khó chịu.

 

Cảnh Dung gật đầu thật mạnh: “Có, chỉ thương nàng , mà còn sẽ chăm sóc nàng giống như nàng chăm sóc ngươi. Hơn nữa, cũng thể vì nàng mà c.h.ế.t.”

 

Mộ Nhược xong nổi cả da gà, ôm cánh tay, tiếp tục uống rượu.

 

Khi Kỷ Vân Thư thấy, nàng c.ắ.n chặt môi đỏ, để phát tiếng, nhưng trong lòng âm thầm nhói đau.

 

Như tảng đá lớn đè nặng.

 

Còn Vệ Dịch, dường như hiểu lời Cảnh Dung, nâng tay áo quệt sạch nước mắt, hít hít mũi.

 

Cậu xác nhận : “Thật ? Ngươi thật sự sẽ luôn yêu Thư Nhi ? Sẽ luôn bảo vệ nàng ? Không để nàng chịu tổn thương chứ? Khi nàng buồn, ngươi sẽ ở bên nàng, khi nàng đau lòng, ngươi cũng sẽ ở bên nàng chứ? Bất kể khi nào, ngươi đều sẽ ở bên cạnh nàng, là thật ?”

 

Những câu hỏi ập tới như thác lũ!

 

Cảnh Dung kiên định gật đầu.

 

“Vệ Dịch, đều đồng ý với ngươi.”

 

“Nói lời giữ lấy lời.”

 

“Đương nhiên.”

 

Vệ Dịch mím môi, khúc mắc trong lòng dường như tháo gỡ, thứ thông suốt.

 

ngay đó ——

 

Cậu nghiêng đầu nghĩ ngợi, đột nhiên nhảy xuống giường.

 

cũng hứa với là nhất định cưới Thư Nhi về vợ, thể nuốt lời. Hơn nữa cũng hứa với Thư Nhi, tương lai sẽ bảo vệ nàng, còn sẽ sinh thật nhiều thật nhiều tiểu Vệ Dịch. Cho nên, thể nhường Thư Nhi cho ngươi, nhưng mà...” Cậu bĩu môi, “ Thư Nhi buồn, nàng đau lòng, cho nên cạnh tranh công bằng với ngươi.”

 

Ý chí chiến đấu hừng hực!

 

Không đợi Cảnh Dung mở miệng gì, liền bắt đầu “khoe khoang”:

 

“Ta và Thư Nhi cùng lớn lên ở Cẩm Giang, chúng hôn ước, còn ngươi thì . Khi Nguyên Chức ca ca bắt nạt, cũng là Thư Nhi giúp , nàng còn tặng một chiếc khăn tay . Sau đó, tặng nàng một miếng ngọc bội, còn một cái vòng tay lục lạc, nàng vẫn luôn đeo đấy. Ta còn cõng Thư Nhi về nhà, nàng đèn lồng hoa mai cho , mua cho nhiều đồ chơi vui, đưa ăn nhiều món ngon. Hơn nữa khi kinh thành, nàng còn tặng hai bức tranh vẽ cha nữa.”

 

Ái chà, kể như , Cảnh Dung đúng là cảm thấy thua kém một lớn!

 

Ngoài bộ bút mực mua ở Mặc Bảo Trai tặng Kỷ Vân Thư thì chẳng còn gì khác, ngay cả Kỷ Vân Thư cũng từng tặng cái gì.

 

Duy nhất hạt châu cái khuy bạc là do mặt dày mày dạn cướp lấy.

 

Nghĩ thấy thật tủi .

 

So với Vệ Dịch, quả thực kém xa.

 

Vệ Dịch đắc ý vô cùng, tiếp tục : “Thư Nhi đối xử với , nàng từng còn đưa nhiều nơi, còn kể cho nhiều câu chuyện thú vị. Chúng sẽ luôn ở bên . , Thư Nhi còn , đợi đến khi xong việc, nàng sẽ trồng một cái cây nhà, lấy tên đặt cho cây, như sẽ kết nhiều quả ngon. Mỗi vui, Thư Nhi đều sẽ ở bên , còn ...”

 

Lải nhải mãi dứt!

 

Mặt Cảnh Dung càng lúc càng đen, khóe miệng giật giật càng thêm dữ dội!

 

Rõ ràng đến để an ủi cái tên đó còn mặt mày tiều tụy, đòi sống đòi c.h.ế.t , bây giờ cảm thấy lừa một vố thế nhỉ?

 

Khi Vệ Dịch còn định tiếp tục kể lể...

 

Mộ Nhược vẫn luôn im lặng cuối cùng nhịn nữa.

 

Hắn cau mày, ngoáy ngoáy lỗ tai, dậy tới.

 

Vừa xua tay : “Được , đừng nữa, ngươi mà thêm nữa là lỗ tai mọc kén luôn đấy.”

 

Vệ Dịch tức giận trừng : “Ta còn xong mà!”

 

chúng .”

 

mà...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-420-tam-rua-cuong-than-kien-the.html.]

 

“Đừng nhưng nhị gì nữa. Ngươi xem, nãy còn như cái xác c.h.ế.t liệt giường, giờ thì sinh long hoạt hổ (khỏe như vâm), tâm tư nam nhân các ngươi thật phức tạp.”

 

Ách!

 

Ca ca, vén quần lên xem thử , hình như cũng là nam nhân đấy.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Ý thức câu của chút , Mộ Nhược vội : “Thôi thôi . Ta thành Du Châu nổi tiếng nhất là suối nước nóng, nếu ngâm vài canh giờ, cả sẽ sảng khoái như lên tiên . Lúc qua thành Du Châu hối hận vì vài ngày để trải nghiệm, giờ đến thì thể bỏ lỡ.”

 

Thế là dùng khuỷu tay huých nhẹ Vệ Dịch: “Thế nào, ngươi ?”

 

Vệ Dịch chớp mắt: “Suối nước nóng là cái gì?”

 

Cảnh Dung lạnh lùng buông một câu: “Chính là tắm.”

 

“Tục!” Mộ Nhược bác bỏ, “Cái đó gọi là cường kiện thể.”

 

“Các ngươi , bổn vương lười để ý.”

 

Nói định bước ngoài.

 

Lại Mộ Nhược giữ , đ.á.n.h giá từ xuống vài , đó dùng giọng điệu châm chọc : “Hay là, lo lắng về vóc dáng...”

 

Lời dứt, xa!

 

Cảnh Dung hiểu hàm ý trong lời , lập tức lườm một cái, nghiêm túc : “Nói hươu vượn cái gì? Vụ án còn kết thúc, ai tâm trạng tắm cùng các ngươi.”

 

“Đã bảo tắm, ngươi đúng là tục tĩu. Đường đường là Vương gia mà tục đến tận nhà. Dù cứ quyết định thế nhé, lát nữa chúng , tìm nơi nhất thành Du Châu để tắm, phi, là cường kiện thể.”

 

Hết nổi!

 

Kỷ Vân Thư ngoài cửa mà choáng váng.

 

Này...

 

Chẳng lẽ đây là phương thức giải quyết giữa những đàn ông?

 

Dùng việc tắm suối nước nóng để giải quyết?

 

Chuyện lạ ngàn năm a.

 

Cũng may Vệ Dịch , nàng cũng yên tâm, thở phào nhẹ nhõm tìm Phòng Minh Tam.

 

Người Phòng Minh Tam phái điều tra vẫn tin tức, cho nên Kỷ Vân Thư uống cùng bọn họ, chờ đợi.

 

Xem giờ thì cũng sắp đến giờ Tuất!

 

Kỷ Vân Thư lúc mới phát hiện ——

 

“Sao thấy Văn sư gia ?”

 

Phòng Minh Tam cũng thắc mắc!

 

Một tiểu bộ khoái bên cạnh vội vàng : “Kỷ , nãy thấy Văn sư gia ở hậu viện, cũng thấy cả Vương gia và Vệ công t.ử mấy , tắm suối nước nóng gì đó, nhưng tìm chỗ nên nằng nặc kéo Văn sư gia dẫn đường cho họ.”

 

“Hóa Vương gia còn sở thích , sớm thì hai ngày sắp xếp .”

 

Phòng Minh Tam cảm thấy thất lễ, hối hận vô cùng.

 

Lại nghiêng hỏi Kỷ Vân Thư: “Không Kỷ sở thích ? Nếu , bản quan sẽ sắp xếp ngay. Dù hiện tại cũng tin tức, cũng nên thả lỏng một chút.”

 

“Không cần , tại hạ thích 'thả sủi cảo' (tắm chung đông ).”

 

“Thả sủi cảo?”

 

Kỷ Vân Thư mấp máy môi: “Ý là quá nhiều .”

 

“Ồ, bản quan thể sắp xếp riêng cho mà.”

 

“Phòng đại nhân, tại hạ thực sự sở thích . Trước mắt vụ án còn phá, lấy thời gian mà giãn gân cốt?”

 

Nghe , nụ mặt Phòng Minh Tam cứng đờ.

 

lúc ——

 

Ngoài cửa mấy tên bộ khoái dẫn theo một lão bá gần sáu mươi tuổi và một ăn mày .

 

Chắc hẳn là tin tức.

 

Người tới bẩm báo: “Đại nhân, Kỷ , vị phu canh khi xem bức họa rằng canh một giờ Sửu là do ông đánh, đúng lúc quả thực thấy Lý Xa từ chỗ ở của Ngọc Âm cô nương. Còn ăn mày , canh hai thấy Lý Xa trèo tường Thường phủ, đến canh ba mới .”

 

 

Loading...