Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 423: Lý Xa đã chết

Cập nhật lúc: 2025-12-08 12:45:40
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi bốn mặc xong quần áo , liền thấy cảnh tượng buồn : Kỷ Vân Thư, Trương bộ đầu và Trương Hân Lan ba chiếc ghế riêng biệt.

 

Vệ Dịch là đầu tiên lao đến bên cạnh Kỷ Vân Thư, ôm chặt lấy tay nàng, còn cố ý ném cho Cảnh Dung một ánh mắt khoe khoang.

 

Khổ nỗi ——

 

Cảnh Dung vẫn đang suy nghĩ về vết sẹo eo Văn Lệnh Dương lúc nãy, căn bản tâm trạng để ý đến .

 

Chỉ thấy Trương Hân Lan nhào tới phía Văn Lệnh Dương, cả như treo cánh tay y.

 

"Lệnh Dương, đó chẳng đồng ý dạy chữ ? Lần đợi lâu như , chạy nữa ."

 

Nắm chặt buông!

 

Văn Lệnh Dương nhíu mày, đau đớn kêu khẽ một tiếng.

 

Trương Hân Lan vội vàng buông y , xem xét cổ tay y, lo lắng : "Có đau tay ? Là , rõ cổ tay tật mà còn nắm mạnh như ."

 

Văn Lệnh Dương là da mặt mỏng, toạc chuyện cổ tay tật mặt , tự nhiên chút ngượng ngùng.

 

Thế là, y đẩy nhẹ nàng .

 

Nói: "Gần đây nha môn xảy nhiều chuyện nên rảnh lo cho , đợi xong việc hãy ."

 

" mà..."

 

Trong lòng Trương Hân Lan khó chịu, nhưng tiện loạn thêm, cứ chằm chằm cổ tay y, đau lòng c.h.ế.t.

 

Mộ Nhược đột nhiên bước tới, rằng, trực tiếp kéo cổ tay Văn Lệnh Dương cái tay đau lên.

 

"Đừng cử động, giúp ngươi xem thử."

 

Tay áo vén lên.

 

Hắn ấn vài cái lên cổ tay y.

 

Hạ kết luận!

 

"Cái do va chạm hậu thiên hình thành, mà thuộc về bệnh trạng di truyền. Cha Văn sư gia, từng mắc chứng bệnh ?"

 

Y lắc đầu, rút tay về, kéo tay áo xuống.

 

Che !

 

"Tại hạ là trẻ mồ côi, cha mất sớm từ nhỏ, tình trạng của họ. Hơn nữa bệnh ở cổ tay sinh , sớm quen , ảnh hưởng gì mấy."

 

"Văn sư gia quả là nỗ lực, cổ tay tật mà vẫn một tay chữ , khiến khâm phục."

 

"Mộ công t.ử quá khen."

 

Mộ Nhược dặn dò: "Nhớ uống nhiều ngâm kỷ t.ử một chút, thể thuyên giảm."

 

"Đa tạ."

 

Lúc , Kỷ Vân Thư bước tới, năng nhẹ nhàng với Mộ Nhược: "Mộ công tử, còn phiền ngài Lý phủ một chuyến, xem tình hình của Lý Xa. Trước sáng mai, hy vọng ngài thể giúp khôi phục thần trí."

 

"Chỉ vì chuyện thôi ?"

 

"Đến thời điểm hiện tại, đêm Thường Thế Lương c.h.ế.t, chỉ Lý Xa từng Thường phủ, khả năng còn thấy hung thủ. Cho nên, chính là mấu chốt phá án, một việc cần hỏi ."

 

Mộ Nhược nghĩ ngợi, dang hai tay , xuống chiếc ghế bên cạnh, co một chân lên, tay gác lên đầu gối, : "Ta Kỷ , ngài cũng đấy, bất cứ kẻ ất ơ nào cũng cứu ."

 

"Việc quan hệ đến ba mạng ."

 

"Thì liên quan gì đến ?"

 

Hắn rót một chén nước, uống một ngụm.

 

Cảnh Dung giơ chân đá chân : "Ngươi tự xưng là thần y ? Thần y còn lợi hại hơn cả ông già nhà ngươi cơ mà. Sao thế, ngươi chẳng lẽ chỉ giỏi võ mồm thôi ?"

 

Mộ Nhược sớm thấu .

 

Phất tay áo: "Đừng dùng phép khích tướng với , mắc bẫy . Cái gọi là hành y tế thế cũng chia nhiều loại, chữa bệnh cứu cũng chia nhiều kiểu. Ta nếu là thần y thì cái giá của thần y chứ, bằng đến Dụ Hoa Các của cầu khám, chẳng đều đích bắt mạch ? Thế thì mệt c.h.ế.t mất."

 

Dưới vẻ ngạo mạn mang theo vài phần nguyên tắc.

 

Cảnh Dung lạnh một tiếng.

 

"Không bản lĩnh thì cứ thẳng, ai trách ngươi ."

 

"Ai bản lĩnh?"

 

"Chưa ngươi."

 

Mộ Nhược quả nhiên trúng bẫy của Cảnh Dung.

 

Hắn bật dậy, với Kỷ Vân Thư: "Chẳng chỉ là khám bệnh thôi ? Dẫn đường phía ."

 

Đoàn khỏi Thủy Nguyệt Cư, đến cửa, mấy tên tiểu bộ khoái trong nha môn vội vội vàng vàng chạy tới.

 

"Không , ... Xảy chuyện ."

 

Miệng la hét ầm ĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-423-ly-xa-da-chet.html.]

 

Ai nấy thở hồng hộc!

 

Mồ hôi đầy đầu!

 

Trương bộ đầu bước lên, nghiêm túc hỏi: "Sao thế ? Xảy chuyện gì?"

 

Tiểu bộ khoái giơ tay chỉ về một hướng đại khái, thở dốc : "Lý... Lý phủ c.h.ế.t."

 

"Lý phủ c.h.ế.t ? Ai c.h.ế.t?"

 

"Lý Xa."

 

Tiểu bộ khoái hít sâu vài mới dần dần hồn.

 

Mọi , đều kinh ngạc!

 

Kỷ Vân Thư hỏi: "Khi nào?"

 

"Nửa canh giờ . Phòng đại nhân chạy tới đó , bảo qua đây thông báo cho Kỷ và Vương gia một tiếng." Hắn tiếp tục : "Nghe Lý Xa khi đưa về Lý gia bao lâu thì phát hiện c.h.ế.t giường. Trên cổ c.h.é.m một nhát, c.h.ế.t ngay tại chỗ, mắt mở trừng trừng to, vô cùng đáng sợ, cả chiếc giường đều nhuộm đỏ."

 

Lý Xa c.h.ế.t!

 

Hắn là duy nhất khả năng từng tiếp xúc với hung thủ.

 

Chẳng lẽ, là hung thủ gây án?

 

Muốn g.i.ế.c diệt khẩu?

 

Sau đó, Trương bộ đầu lệnh cho tiểu bộ khoái đưa Trương Hân Lan và Vệ Dịch về .

 

Mọi chạy đến Lý phủ.

 

Trên đường , Cảnh Dung nhỏ vài câu với Kỷ Vân Thư: "Lúc nãy khi tắm suối nước nóng, bổn vương phát hiện Văn Lệnh Dương một vết sẹo."

 

Hả!

 

Kỷ Vân Thư rùng .

 

Ngài còn cái sở thích nữa cơ ?

 

Cảnh Dung nàng hiểu sai, bèn co ngón tay gõ lên trán nàng một cái.

 

"Nghĩ thế? Ta cho nàng , vết sẹo đó giống hình dạng hình xăm của phái Lưu Bang."

 

"Cái gì?"

 

Kỷ Vân Thư khiếp sợ!

 

"Đừng quá ngạc nhiên, là thật đấy." Cảnh Dung băn khoăn, " nếu thứ bảy trong bảy đó, thì hai mươi năm , mới chỉ mấy tuổi thôi."

 

Mấy tuổi mà đương gia phái Lưu Bang, chuyện cũng quá vô lý.

 

Kỷ Vân Thư cũng cảm thấy thế!

 

Nàng liếc Văn Lệnh Dương phía , đó : "Cứ đến Lý phủ tính."

 

Nửa nén hương , tới Lý phủ!

 

Trên Lý phủ âm khí nặng nề.

 

Gã sai vặt, nha bên trong sắc mặt sợ hãi, nơm nớp lo sợ.

 

Ở hậu viện, bên ngoài phòng Lý Xa, của nha môn phong tỏa hiện trường vụ án.

 

Trong phòng chỉ Phòng Minh Tam, Lý Minh Châu và một tiểu nha .

 

Lý Minh Châu bệt bên mép giường, vẻ mặt thẫn thờ Lý Xa đang phủ vải trắng giường.

 

Còn nha thì quỳ mặt đất, nức nở , bên cạnh còn một bát t.h.u.ố.c đổ.

 

Kỷ Vân Thư bước , hỏi nguyên do sự việc.

 

Phòng Minh Tam : "Rốt cuộc xảy chuyện gì cũng ai . Khi nha thì thấy c.h.ế.t, nhưng Lý phủ cũng thấy ai khả nghi , bên ngoài cũng canh gác. Theo lý thuyết, ai thể g.i.ế.c , tên hung thủ chẳng lẽ độn thổ?"

 

Quỷ dị!

 

Nghĩ ngợi một chút, Phòng Minh Tam chỉ nha mặt đất: "Nếu thì chính là con nha đầu g.i.ế.c , vì chỉ trong."

 

Nha run rẩy, vội vàng dập đầu, lóc kêu oan: "Đại nhân, thực sự do nô tỳ g.i.ế.c, cho dù mượn nô tỳ một vạn cái gan cũng dám ạ. Nô tỳ chỉ đưa t.h.u.ố.c cho Nhị lão gia, thực sự sẽ xảy chuyện như , cầu xin đại nhân minh xét."

 

Khóc càng thêm thương tâm.

 

Lúc , Kỷ Vân Thư đến bên giường, với Lý Minh Châu: "Để tại hạ xem thi thể."

 

Lý Minh Châu cúi đầu, đôi mắt vằn tia máu, dường như sắp mù lòa, đôi tay nắm chặt lấy tấm vải trắng nhuốm máu.

 

Nhìn như đau thương khổ sở, nhưng gân xanh nổi lên mu bàn tay càng giống sự phẫn nộ!

 

Một lúc , mới ngẩng đầu lên, : "Không cần khám nghiệm nữa, c.h.ế.t thì cũng c.h.ế.t , cần tra xét nữa, cần c.h.ế.t thêm nào nữa."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Giọng khàn đặc!

 

Giọng điệu gần như là bất lực và cầu xin.

Loading...