Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 433: Đoán

Cập nhật lúc: 2025-12-09 09:36:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh Dung phản ứng .

 

Ngón tay xoa nhẹ mặt ngọc sáng bóng, : "Cho nên , chuyện nàng với Triệu Hoài trong đình chính là về miếng ngọc bội ?"

 

"Cũng hẳn, lời mơ hồ, cũng hiểu lắm, nhưng loanh quanh một hồi, tóm liên quan đến miếng ngọc bội . Chính xác mà , thực liên quan đến Vệ gia."

 

"Vệ gia?"

 

Kỷ Vân Thư gật đầu.

 

Cảnh Dung xem xét kỹ hơn miếng ngọc trong tay, mặt ngọc tinh xảo khắc hình đầu một con hổ sống động như thật!

 

Bên trái hình đầu hổ còn một hình trăng lưỡi liềm.

 

Mặt khắc một chữ "Tuất".

 

Trong lòng suy nghĩ, càng cảm thấy kỳ lạ.

 

kỳ lạ ở ?

 

Có lẽ do chú ý tới sắc mặt của , Kỷ Vân Thư hỏi: "Sao thế? Miếng ngọc gì kỳ lạ ?"

 

"Quả thực vài phần kỳ lạ."

 

"Kỳ lạ thế nào?"

 

Cảnh Dung nhíu mày : "Thiên hạ Đại Lâm , khắc đầu hổ lên ngọc thì , nhưng nhiều, thường chỉ hoàng tộc quý mới khắc như ngọc bội. Vệ lão gia và hoàng thất tám gậy tre cũng đ.á.n.h tới một cái ( họ hàng dây mơ rễ má gì). Lại hình trăng lưỡi liềm , hình như từng gặp ở đó."

 

"Ở ?"

 

Hắn lắc đầu: "Không nhớ rõ lắm, ấn tượng hình như , hình như . Có lẽ... là nhớ nhầm."

 

Trong lòng hồ nghi, chút chắc chắn!

 

Chỉ là cảm thấy quen mắt.

 

Nghĩ .

 

Đầu ngón tay thon dài cọ xát mặt ngọc một hồi lâu, miệng lẩm bẩm: "Còn về chữ 'Tuất' ..."

 

Không âm tín gì.

 

Kỷ Vân Thư chằm chằm.

 

Mong chút tin tức gì đó.

 

Cảnh Dung lắc đầu, trực tiếp trả ngọc cho nàng.

 

Hắn : "Ta thấy nàng ngại thì hỏi Vệ Dịch thử xem, lẽ chút gì đó. Cái đầu của tên nhóc đó tuy chứa nổi chữ nghĩa, nhưng lời cha nhớ rõ. Nói chừng, cha từng qua, cũng nhớ kỹ."

 

Nói đoạn, liếc về phía Vệ Dịch đang mồ hôi nhễ nhại hâm rượu ở đằng xa!

 

Tên nhóc đó việc hăng say.

 

Cứ như một tay hâm rượu chuyên nghiệp .

 

Kỷ Vân Thư nhận lấy ngọc, cất túi.

 

Nói một câu: "Thôi, cứ để hãy ."

 

Cảnh Dung gì.

 

Đột nhiên ——

 

Từ xa truyền đến tiếng vó ngựa và tiếng bánh xe ầm ầm.

 

Hỗn loạn!

 

Dồn dập!

 

Kèm theo tiếng đá sỏi lăn lóc mặt đất, vô cùng chói tai.

 

Nhìn về phía phát tiếng động!

 

Hóa là một đoàn thương buôn ngang qua quan đạo.

 

Sáu bảy chiếc xe ngựa chở những chiếc rương lớn nhỏ đồng đều, còn ba bốn chiếc xe ngựa chở hàng hóa che kín bằng vải, buộc chặt bằng dây thừng thô, bên trong chứa gì.

 

Đi cùng còn ba chiếc xe ngựa, trong đó hai chiếc vẻ đơn giản hơn, chiếc còn thì xa hoa, màu sắc cũng sáng hơn một chút.

 

Nhìn dáng vẻ giống như một gia đình giàu đang di chuyển cả nhà!

 

——

 

Trong những theo, đa phần là những trung niên mặc áo vải thô, là những gã thô kệch vạm vỡ thì cũng là những hán t.ử râu ria xồm xoàm, hoặc là những lão hán xắn tay áo đ.á.n.h xe ngựa.

 

Chẳng thấy chút khí phách nào của gia đình giàu .

 

Những đó lẽ đường lâu, chút mệt mỏi, thấy bên bãi cỏ liền dừng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-433-doan.html.]

 

Hán t.ử dẫn đầu còn hô lớn một tiếng: "Mọi nghỉ ngơi ở đây , chỗ suối, uống nước, rửa mặt mũi gì đó hãy lên đường."

 

Nói xong ——

 

Đám đó lục tục xuống xe ngựa, về phía dòng suối nhỏ.

 

Cũng may đều là những lễ nghĩa, vì thấy bên nên chen chúc qua đây, mà xuống phía hạ lưu nghỉ ngơi.

 

Người trong xe ngựa cũng bước xuống, đều là mấy bà lão và những trẻ tuổi mặt mũi thanh tú, cả nam lẫn nữ, ăn mặc cũng coi như sạch sẽ gọn gàng.

 

chất liệu vải là loại thượng hạng.

 

Đám đó xuống xe liền đùa đẩy qua đẩy , vô cùng náo nhiệt.

 

Dưới ánh hoàng hôn bên dòng suối yên tĩnh, trông thật thảnh thơi.

 

"Làm ồn cái gì, còn một đoạn đường nữa đấy, nếu ngày mai kịp đến nơi, các ngươi liệu hồn." Một trưởng giả trông chừng hơn sáu mươi tuổi .

 

Trong tay ông còn cầm một cây roi ngựa.

 

Kỳ lạ, lớn tuổi như , hai bước chắc cũng thở hồng hộc, dáng vẻ cũng đ.á.n.h xe, cầm roi ngựa gì?

 

Đám nam nữ trẻ tuổi lập tức im bặt.

 

Một tiểu cô nương bĩu môi, ngoan ngoãn : "Biết , nhưng chúng đường mấy ngày , chơi một chút cũng ?"

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

"Chỉ chơi thôi, chúng còn việc chính sự ."

 

"Biết ."

 

"Chỉ con nha đầu ngươi là nhiều."

 

Tiểu cô nương cam lòng, chỉ chiếc xe ngựa màu sáng , oán trách: "Rõ ràng là ông thiên vị, lúc Chiên Mạt tỷ tỷ ồn ông chẳng gì, thích mắng chúng ."

 

Sắc mặt lão giả cứng đờ, nghẹn lời, nhấn mạnh: "Chiên Mạt giống các ngươi, nó thì lấy gì nuôi các ngươi? Chúng còn trông chờ nó để kiếm cơm đấy."

 

Thảo nào xe ngựa riêng, còn các ngươi chen chúc một đống.

 

lời lão giả cũng sai!

 

Mọi cứng họng, .

 

Tốp năm tốp ba tản , đến bên suối rửa tay, rửa mặt, thỉnh thoảng còn té nước khác.

 

Vô cùng náo nhiệt.

 

Lão giả cũng hết cách, dứt khoát ném cây roi trong tay xuống, sang một bên.

 

Ăn đồ, uống nước.

 

Một lát , từ chiếc xe ngựa sáng màu bước xuống một nữ tử.

 

Tóc búi kiểu Lăng Vân, đầu cài nghiêng một cây trâm đá quý, mặc váy dài màu xanh nhạt, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng, chân đôi giày gấm thêu vân mây.

 

Tuy đeo vàng đeo bạc nhưng vẻ thanh tao khiến dễ chịu.

 

mặt trang điểm nhẹ lớp phấn hồng nhưng vẫn giấu sắc mặt nhợt nhạt của nàng.

 

Trong tay nàng còn bưng một chiếc lò hương nhỏ tinh xảo.

 

Làn khói trắng lượn lờ càng tôn lên vẻ tựa tiên nữ của nàng.

 

Đám nam nữ trẻ tuổi đang nô đùa nghịch nước lập tức dừng , dường như sợ hãi nàng từ trong xương tủy, an phận trở về bên bờ suối nghỉ ngơi.

 

Nữ t.ử một tiểu nha đầu dìu đến bãi cỏ , xuống bên cạnh một tảng đá, uống chút nước, ăn chút điểm tâm lót .

 

Hiện giờ ba nhóm ngựa, ai can thiệp chuyện của ai!

 

Cảnh Dung bắt đầu tò mò, thu hồi ánh mắt từ đám , sang đố Kỷ Vân Thư.

 

Hỏi: "Nàng đoán xem, những đó nghề gì?"

 

Kỷ Vân Thư đầu tiên là ngạc nhiên, đó : "Muốn đoán ?"

 

"Xem nàng đoán chuẩn ."

 

Nàng : "Được thôi, dù cũng đang chán."

 

Nói , nàng quan sát bên một lúc, mới hất cằm về phía mấy chiếc xe ngựa đằng xa, :

 

"Bánh xe của những chiếc xe ngựa đều mài mòn đến sáng bóng, bên chỉ dính bùn đất mà còn dính nhiều cát đá nhỏ. Chắc hẳn những chỉ đơn thuần là xa nhà, mà là những thường xuyên bên ngoài. Những chiếc rương khóa chặt xe ngựa, sơn bên đều bong tróc, ổ khóa cũng cũ kỹ. Theo lý thuyết, đồ vật cũ kỹ như , lý nào ổ khóa rỉ sét mà còn mài đến đen bóng như thế. Có thể thấy, ổ khóa đó thường xuyên mở và khóa . Đồ vật trong rương chắc chắn cũng thường xuyên lấy sử dụng cất . Cho nên, đồ vật bên trong... là dụng cụ kiếm cơm mưu sinh."

 

Ánh mắt chắc chắn, vô cùng xác định.

 

Nàng , Cảnh Dung cũng theo lời nàng!

 

Ừm, đúng thật.

 

 

Loading...