Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 434: Phật tham

Cập nhật lúc: 2025-12-09 09:36:24
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sau đó thì ?"

 

Kỷ Vân Thư quan sát thêm một lát, tiếp tục : "Chàng xem những đ.á.n.h xe ngựa , đều mặc áo vải thô, hơn nữa cơ bản đều khá cường tráng, quanh năm việc khuân vác nặng nhọc, cơ bắp cuồn cuộn. Hơn nữa ngành nghề của họ chắc chắn là dựa sức lao động để kiếm cơm. , những thiếu nam thiếu nữ , bọn họ ai nấy đều trắng trẻo, ăn mặc tuy gấm vóc lụa là nhưng cũng tươm tất, giữa cử chỉ giơ tay nhấc chân còn mang theo vài phần khí chất con nhà giàu. cố tình họ kính sợ vị lão giả . Nhìn xem, cây roi trong tay lão giả, mới cũng chẳng cũ, nhưng cầm trong tay cũng chẳng dùng đến, giống như đồ trưng bày, càng giống một đạo cụ hơn. Chàng kỹ xem, cán roi còn dính chút màu sắc, xanh đỏ đủ cả. Không chỉ roi , xe ngựa của họ, còn những cái rương , đều ."

 

Cảnh Dung theo lời nàng .

 

Quả nhiên!

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Trên xe ngựa, rương hòm đều dính chút màu sắc.

 

"Sau đó thì ?"

 

Hắn giống như một đứa trẻ nôn nóng cầu học!

 

Kỷ Vân Thư , mũi chun : "Chẳng lẽ Vương gia ngửi thấy mùi gì ?"

 

Hả?

 

Mùi gì?

 

Hắn bắt chước theo, cũng ngửi ngửi: " một mùi, nhưng... là mùi gì?"

 

"Là sơn dầu (du thái)!"

 

"Sơn dầu?"

 

Gật đầu: "Vương gia chắc sẽ , sơn dầu là chất lỏng sệt chứa dầu và màu sắc chứ? Thường dùng để vẽ màu lên cơ thể hoặc trang điểm chuyên nghiệp, nhưng ít dùng để vẽ tranh."

 

Kỷ Vân Thư xong, Cảnh Dung hiểu .

 

Bừng tỉnh đại ngộ.

 

"Bọn họ là hát tuồng (hí ban)!"

 

Thảo nào, thảo nào!

 

Kỷ Vân Thư mím môi : "Không sai, bọn họ chính là gánh hát, chắc hẳn là đang đến huyện An Phủ dựng đài hát tuồng đây."

 

Vô cùng chắc chắn!

 

Lúc , hai trong đám cũng mở ba trong những cái rương , lấy mấy chiếc mũ đội đầu dùng để hát tuồng , dùng vải khô lau bụi bên .

 

Nếu đó Cảnh Dung còn chút nghi ngờ, giờ phút tâm phục khẩu phục.

 

là gánh hát thật!

 

Hắn kinh ngạc Kỷ Vân Thư, nhíu mày, vô cùng kỳ quái hỏi: "Cái đầu của nữ nhân nàng rốt cuộc chứa cái gì ?"

 

"Trong đầu đương nhiên là chứa não ."

 

Buột miệng thốt !

 

Phụt ——

 

Cảnh Dung suýt chút nữa bật thành tiếng.

 

"Không thể , nàng lợi hại hơn mấy kẻ mọt sách chỉ cắm đầu sách vở nhiều. Dung Vương phi của bổn vương như thế chứ."

 

Kiêu ngạo !

 

Không nghi ngờ gì nữa, Kỷ Vân Thư tặng một cái liếc mắt khinh thường.

 

Cũng đúng lúc ——

 

Một âm thanh truyền tới.

 

Là tiếng ai đó nôn khan.

 

Nhìn theo tiếng động, chỉ thấy Tạ đại nương vô cùng khó chịu ấn ngực, nôn khan vài cái, sắc mặt nháy mắt tái nhợt.

 

Kỷ Vân Thư dậy, bước nhanh tới xem xét.

 

"Tạ đại nương, bà thế?" Nàng nhẹ nhàng vuốt lưng bà.

 

Tạ đại nương thở hổn hển, lắc đầu, xua tay, vô lực : "Ta ."

 

Mộ Nhược cũng chú ý tới bên , đến lúc tay .

 

Thế là ——

 

Hắn lười biếng dậy khỏi bãi cỏ, còn quên dặn Vệ Dịch: "Hâm rượu cho kỹ , lát nữa uống đấy."

 

Sau đó đến bên suối chậm rãi rửa tay, lúc mới về phía Tạ đại nương.

 

Hắn bắt mạch cho bà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-434-phat-tham.html.]

"Trên đều là bệnh cũ, nghỉ ngơi một chút là . n.g.ự.c nóng lên, khí mạch ứ trệ, là do huyết mạch tắc nghẽn, cần bồi bổ t.ử tế. Trên xe cũng mang theo d.ư.ợ.c liệu dự phòng, nhưng mà... thiếu một vị Phật tham, đợi đến huyện An Phủ mới thể tìm thuốc." Mộ Nhược .

 

Kỷ Vân Thư lo lắng hỏi: "Nơi cách An Phủ còn một quãng đường, còn cách nào khác ?"

 

"Không , bắt buộc dùng Phật tham t.h.u.ố.c dẫn mới thể khỏi hẳn."

 

"Trước thôn, quán, nếu thành Du Châu, e là mất nửa ngày, về về..."

 

Dứt lời ——

 

"Ta ở đây Phật tham."

 

Người lên tiếng chính là vị cô nương tên Chiên Mạt .

 

Nàng với tiểu nha đầu bên cạnh một câu, nha đầu đó liền chạy lên xe ngựa lấy một ít Phật tham xuống.

 

Lại lão bầu gánh ngăn .

 

"Chiên Mạt, Phật tham là bỏ mấy lượng bạc mua về đấy, con thể tùy tiện cho ?"

 

"Vậy cứ trừ tiền công của con ."

 

Nói , Chiên Mạt lấy Phật tham từ tay tiểu nha đầu, đến bên Tạ đại nương, cẩn thận đặt xuống.

 

"Thứ thường xuyên sắc uống nên mang theo bên . Cứu lúc cần kíp, các cầm lấy ."

 

Giọng êm tai.

 

yếu ớt.

 

Kỷ Vân Thư lời cảm tạ: "Đa tạ cô nương, chỗ d.ư.ợ.c liệu coi như là mua ."

 

Đang định móc bạc đưa cho nàng.

 

"Không cần , chẳng đáng bao nhiêu tiền, cứu quan trọng hơn."

 

Nói xong, nàng cũng nán thẳng.

 

Trong khí còn vương một mùi hương thoang thoảng, giống mùi hương nồng nặc của nữ t.ử phong trần, ngược dễ ngửi.

 

Hẳn là mùi hương tỏa từ chiếc lò hương nàng mang theo.

 

Mộ Nhược cầm thuốc, liếc Chiên Mạt, đó sai lấy t.h.u.ố.c xe xuống, bắt đầu sắc thuốc.

 

Một lúc sắc xong một bát thuốc.

 

Tạ đại nương uống xong, cũng đỡ hơn nhiều, khi tỉnh táo liền rối rít cảm ơn.

 

Thấy trời còn sớm, hơn nữa sức khỏe Tạ đại nương , Cảnh Dung liền hạ lệnh xuất phát.

 

Khi rời , Mộ Nhược cứ lưu luyến ngoái về phía Chiên Mạt, hơn nữa hề che giấu.

 

Cuối cùng, Cảnh Dung đành lôi lên xe ngựa, chung với .

 

Trong xe ngựa nồng nặc mùi rượu, còn nhiều bình rượu lăn lóc sàn.

 

"Ngươi uống cả cái hầm rượu đấy ?"

 

Mộ Nhược đáp, vén rèm xe, thò đầu ngoài .

 

Cảnh Dung kéo : "Ngươi rốt cuộc đủ ? Đó là con gái nhà đấy."

 

"Cảnh Dung." Hắn đột nhiên gọi tên Cảnh Dung nghiêm túc.

 

"Sao thế?"

 

"Ngươi phát hiện nữ t.ử gì khác thường ?"

 

"Khác thường?" Cảnh Dung ngay ngắn nghĩ ngợi, : "Có mũi mắt, chẳng chỗ nào khác thường cả. Chẳng lẽ là trong mộng của ngươi?"

 

"Biến ." Hắn , "Ta thấy mặt mày nữ t.ử rũ xuống, đồng t.ử giãn, khóe môi trắng bệch. Kỳ lạ hơn là vùng cổ nàng đen. Lúc nãy khi nàng chuyện, còn cố ý thoáng qua lưỡi nàng , phát hiện lưỡi ố vàng, phần giữa trắng bệch. Đôi tay thon dài mảnh khảnh nhưng rõ ràng mềm yếu vô lực. Ngươi xem, nàng lúc nào cũng mang theo Phật tham bên . Loại t.h.u.ố.c nếu mắc bệnh lâu năm thì căn bản sẽ mang theo."

 

Mẹ kiếp, ngươi biến thái !

 

Cảnh Dung nhíu mày: "Ngươi thế mà soi lưỡi con gái nhà ? Mộ Nhược, cái sở thích của ngươi... Bổn vương thể nào hiểu nổi."

 

Nói một tràng nghiêm túc.

 

Mộ Nhược đen mặt, đại ca, thể trọng điểm ?

 

"Ngươi nghĩ cái gì thế? Ta thấy triệu chứng bệnh của nàng thuộc về bệnh ở tâm mạch. Cái gọi là thể hư thể dùng Phật tham t.h.u.ố.c dẫn, nhưng nếu hư ở tâm mạch, Phật tham là d.ư.ợ.c liệu tính hàn, dùng quá nhiều sẽ bệnh tình nặng thêm, thậm chí đụng cũng đụng ."

 

Nói đến đây, Cảnh Dung bỗng trở nên nghiêm túc.

 

Hơi nheo mắt .

 

 

Loading...