Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 435: Tam Nương
Cập nhật lúc: 2025-12-09 09:36:25
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ý của ngươi là cô nương dùng Phật tham là dùng sai thuốc?"
Cảnh Dung hỏi.
Mộ Nhược gật đầu, lắc đầu: "Hẳn là ."
"Vậy lúc nãy ngươi nhắc nhở nàng ? Ngược còn cứ chằm chằm lưu luyến."
"Ta là thần y ca tụng, nhưng ai cũng cứu."
"Thần y? Ta thấy ngươi nên trộm vì coi là thầy bói bịp bợm , còn tưởng ngươi dụng ý xa gì đấy."
"Ta cũng lòng đấy chứ, chỉ sợ cô nương ý đó thôi."
"Được , ngươi đúng là uống nhiều quá , trong là rượu lộn xộn, giờ phút còn mơ mơ màng màng tỉnh táo. Cứ tiếp tục thế , chừng đầu óc ngươi mụ mị , gây chuyện lớn."
Miệng Cảnh Dung giờ từng nương tình.
Mộ Nhược hừ lạnh một tiếng: "Ta say."
Xì!
Kẻ say nào chẳng thế.
Cảnh Dung bất thình lình buông một câu: "Nếu say, cũng định nhắc nhở cô nương , ngươi còn chằm chằm gì? Hai con mắt sắp dán lên kìa."
"Ta chỉ tò mò thôi. Ngươi cũng đấy, tuy triệu chứng bệnh của nàng nhưng nàng mắc bệnh gì. Trong lòng ngứa ngáy, bắt mạch cho nàng xem rốt cuộc là bệnh gì thôi."
Tò mò!
Nhìn bộ dạng híp mắt như hạt châu của , Cảnh Dung thấy buồn .
Hắn đá đá mấy bình rượu nghiêng ngả trong xe, : "Ta đoán đám cũng An Phủ, nếu gặp , ngươi bắt mạch cho nàng cũng là thể."
"Thôi bỏ , nếu cô nương coi là kẻ bất lương thì nguy to." Nói xong, Mộ Nhược vươn vai, phất tay xuống, "Ta cứ kẻ nhàn rỗi thì hơn, vẫn hơn là lo chuyện bao đồng."
Nhắm mắt cái là ngủ ngay!
Tuy rằng Cảnh Dung và lớn lên cùng từ thuở cởi truồng tắm mưa, Mộ Nhược hiểu rõ , nhưng chắc hiểu Mộ Nhược.
Tâm tư Mộ Nhược quá sâu, tính tình cũng khó nắm bắt. Hắn gì? Không gì? Cảnh Dung đến nay vẫn hiểu nổi, lẽ cái gì cũng , cái gì cũng .
Kỳ quái thật!
Rất nhanh, trời tối sầm.
Trên đường quan đạo giữa núi rừng, từng ngọn đuốc thắp sáng con đường lớn, bóng cây cổ thụ hai bên in xuống mặt đất âm u lay động, in lên , lên xe ngựa...
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cộng thêm gió lạnh vù vù thổi từ trong rừng , càng thêm phần quỷ dị khác thường.
Đường ngày càng gập ghềnh, Kỷ Vân Thư xóc đến mức chẳng còn chút buồn ngủ nào, ngược Vệ Dịch sấp đùi nàng ngủ ngon lành.
Thỉnh thoảng còn dùng ngón tay cọ cọ chóp mũi.
Hai chân Kỷ Vân Thư gối đến tê dại, chỉ thể đ.ấ.m nhẹ bên cạnh, biên độ cử động cũng dám quá lớn, sợ đ.á.n.h thức Vệ Dịch.
Nàng đưa tay xoa nhẹ đầu , khóe miệng vương ý cưng chiều.
một lát , nụ cứng đờ, ánh mắt trở nên thâm trầm.
Miệng khẽ : "Vệ Dịch, đợi đến Cẩm Giang, cũng là nên tiếp tục đưa cùng, là... để ở ?"
Trong lòng nàng mâu thuẫn.
Thực , suốt dọc đường nàng suy nghĩ lâu về vấn đề .
Bàn tay đang xoa đầu Vệ Dịch cũng dần dừng , nàng dứt khoát vén rèm xe lên hít thở khí.
Bên ngoài, rừng cây tùng đen kịt sâu hun hút thấy điểm cuối, ánh sáng chập chờn của ngọn đuốc chiếu nghiêng lên ngũ quan tinh xảo của nàng.
Gió lạnh ập tới, hòa cùng ấm từ ngọn đuốc đang cháy, lúc nóng lúc lạnh đan xen, khiến nàng đề phòng rùng một cái.
Lang Bạc chú ý tới nàng, thúc ngựa tiến lên.
"Kỷ , ngài mệt ?"
Nàng gật đầu, thẳng: "Có chút."
"Phía thêm một đoạn ngắn nữa là đến một khách điếm, ngài chịu khó một chút, đến nơi là thể nghỉ ngơi t.ử tế ."
"Ừ."
Lang Bạc dường như lên cơn nghiện chuyện, thấy Kỷ Vân Thư vẫn còn tỉnh táo, còn một quãng nữa mới đến khách điếm, bèn định tán gẫu với nàng.
" Kỷ , theo hành trình của chúng , chắc năm sáu ngày nữa là đến Cẩm Giang. Ngài dự định gì ?"
"Sao hỏi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-435-tam-nuong.html.]
"Cẩm Giang là quê hương của Kỷ mà, cho nên..." Hắn thôi, rõ ràng là ẩn ý.
Kỷ Vân Thư coi như hiểu.
Ánh mắt nàng về phía , đó với : "Lang đại ca, lo lắng và nhà họ Kỷ xảy xung đột ?"
Lang Bạc ngượng ngùng: "Kỷ , con mồm mép vụng về, ngài đừng trách nhé. Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi, quan tâm chút mà, nếu ngài cũng ."
Giọng ồm ồm mang theo cảm giác thật thà chất phác.
Kỷ Vân Thư quả nhiên đáp lời , mà về phía , hỏi: "Triệu Hoài vẫn theo chứ?"
"Vẫn theo, nhanh một bước, cũng chậm một bước, cứ như dùng thước đo cách , kỳ lạ thật." Hắn vội vàng thêm, " Kỷ đừng lo, Vương gia dặn canh chừng cẩn thận, tuyệt đối sẽ để ngài xảy chuyện nữa ."
Vô cùng kiên định!
Nàng gật đầu, suy tư một lát hỏi: "Vậy đám gặp bên suối hồi chiều ?"
"Đám đó ? Chắc cũng ở phía thôi. Chỉ một con đường quan đạo , đoán chừng họ cũng An Phủ. mà, hỏi những đó gì?"
"Không gì, cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi."
Ách!
Sắc mặt Lang Bạc khó coi lạ thường.
Kỷ Vân Thư rụt đầu trong xe, buông rèm xuống.
Lang Bạc chẳng hiểu mô tê gì, chỉ cảm thấy vô cùng hổ, thế hỏi.
Nửa canh giờ , cuối cùng cũng đến một khách điếm giữa núi.
Kỷ Vân Thư lay Vệ Dịch dậy, kéo xuống xe ngựa.
Còn bước , trong khách điếm truyền tiếng ồn ào huyên náo.
Làm chim chóc trong rừng kinh hãi bay toán loạn.
Hóa , bên trong đang "kêu rượu" (đấu rượu).
Cái gọi là "kêu rượu", thường là tiếng lóng của các khách điếm vùng núi, ý chỉ việc thi uống rượu.
Một đám vây quanh một chiếc ghế, ai nấy đều hò hét đến đỏ mặt tía tai.
Trong đám đông, một đại hán râu ria xồm xoàm, dáng vạm vỡ đang uống từng bát rượu lớn, uống đến mức mắt đỏ ngầu, nghiêng ngả.
Còn đối thủ của là một nữ nhân!
Nữ nhân đó búi tóc dài đỉnh đầu, cài một chiếc đũa. Y phục kéo một bên tay áo xuống, lộ xương quai xanh và cánh tay trắng ngần. Trên eo thắt một dải lụa đỏ rực, treo một chuỗi mặt dây chuyền bằng xương, trông rợn .
Trong tầm tay còn đặt một chiếc quạt xếp bằng ngà voi.
Nàng gác chân trái lên ghế, khuỷu tay chống lên đầu gối, uống ừng ực từng bát rượu chuẩn sẵn mặt, uống liền mấy chục bát.
Không hề chút men say nào.
Cho đến khi ——
Đại hán đối diện uống say ngã vật đất.
Rầm một tiếng!
Thân hình to lớn cồng kềnh ngã xuống dậy nổi, miệng vẫn lẩm bẩm "Ta uống, uống, thắng, thắng ..."
Đám đông ồ lên.
Khi Cảnh Dung và Kỷ Vân Thư bước , vặn chứng kiến cảnh .
Tiểu nhị thấy liền hô to: "Tam Nương, khách tới."
Nữ nhân , uống cạn bát rượu cuối cùng, ném thẳng cái bát đại hán đang đất, cầm lấy chiếc quạt xếp, xòe , uốn éo hình yểu điệu bước tới.
Phong tình vạn chủng!
Tam Nương đ.á.n.h giá đám Cảnh Dung, đôi mắt sắc sảo lướt qua liền họ tiền .
Nàng sáp gần, đôi mắt phượng trang điểm màu đỏ vô cùng quyến rũ nhưng mất khí chất của nữ nhân giang hồ.
"Các vị gia đây là trọ là ăn bữa cơm ?"
Giọng lảnh lót mời gọi.
Cảnh Dung lạnh mặt, gì.
Lang Bạc : "Sắp xếp mấy gian phòng, chuẩn chút rượu và thức ăn, mang lên lầu."