Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 440: An Phủ sắp đón một vị Vương gia
Cập nhật lúc: 2025-12-10 01:26:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão bầu gánh tự tin, rốt cuộc chỉ dựa vài ba câu của một tiểu thư sinh, ông cũng dám tin . Kết quả là, đành chuyển ánh mắt sang Kỷ Vân Thư.
Nghĩ thầm, ngài nhất định đưa bằng chứng đấy!
"Đồ vật chắc chắn đang ở trong khách điếm, hơn nữa còn giấu kỹ, đồ bên trong cũng nhất định còn nguyên vẹn." Kỷ Vân Thư , lấy chiếc khăn vắt vai tên tiểu nhị xuống, nhặt một cọng rơm đó , xoay xoay đầu ngón tay, nghiêng đầu tò mò : "Thật là kỳ lạ, chiếc khăn đang yên đang lành cọng rơm thế ? Kỳ lạ hơn nữa là, chiếc khăn mùi phân ngựa. Một tên tiểu nhị chạy bàn, tay áo dính bụi thì còn thể hiểu , nhưng khăn vắt vai rơm và mùi phân ngựa, chẳng kỳ quái ? là kỳ lạ thì cũng hẳn, bởi vì giấu ba cái rương lớn đó một nơi kín đáo, dính mùi cũng là điều khó tránh khỏi."
Nàng dứt lời ——
Chân tên tiểu nhị mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Mọi chằm chằm.
Kỷ Vân Thư ném chiếc khăn trả tên tiểu nhị, đó đầu với lão bầu gánh: "Lão bầu, đống rơm trong chuồng ngựa chắc một căn hầm, rương của ông ở trong đó đấy, ông cho lôi là ."
Lão bầu gánh đáp lời, sai chuồng ngựa.
Chẳng bao lâu , của gánh hát quả nhiên khiêng ba chiếc rương mất trở .
Hán t.ử dẫn đầu thở hồng hộc : "Lão bầu, ba cái rương quả nhiên tìm thấy trong căn hầm chuồng ngựa."
Chứng cứ rành rành!
Lão bầu gánh tự tin hẳn lên: "Bà chủ, đồ tìm thấy , giờ bà còn gì để nữa ?"
Sắc mặt Tam Nương khó coi, nén cơn giận như bùng phát trong mắt, bà giơ chân đá mạnh tên tiểu nhị.
Quát mắng: "Đồ sống, dám cả gan trộm đồ ?"
Tiểu nhị quỳ sụp xuống đất: "Tam Nương, xin bà tha cho con, con chỉ là ngứa tay, cho nên..."
"Ngứa tay?" Tam Nương giận dữ, "Được, chặt cái tay đó ."
Mọi ồ lên!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tiểu nhị gào xin tha: "Tam Nương, xin bà tha cho con, con dám nữa, thật sự dám nữa. Tay mà chặt thì đời con coi như xong. Tam Nương, nể tình con theo bà bao năm nay, xin bà tha cho con , con thề tuyệt đối sẽ ."
Tam Nương hề lay động, vẻ mặt lạnh lùng liếc thuộc hạ, lệnh: "Còn ngây đó gì? Còn mau c.h.ặ.t t.a.y nó."
"Vâng."
Hai bước lên, một giữ c.h.ặ.t t.a.y tên tiểu nhị, một giơ d.a.o định c.h.é.m xuống.
"Khoan ."
Kỷ Vân Thư kịp thời ngăn .
Người cầm d.a.o khựng .
Đêm hôm khuya khoắt, nàng thấy cảnh m.á.u me, bèn với lão bầu gánh: "Lão bầu, đồ tìm , ông cũng tổn thất gì. Hơn nữa Tam Nương cũng sẽ đền bù gấp đôi cho ông. Ta thấy chuyện bỏ qua , đến mức chặt một bàn tay của ."
Lão bầu gánh tuy giận nhưng đồ đạc quả thật tìm , hơn nữa còn là nhờ Kỷ Vân Thư giúp đỡ nên ông cũng tiện từ chối.
Suy nghĩ một lát, ông thở dài, xua tay: "Nếu công t.ử mở lời thì bỏ qua ." Lại với tên tiểu nhị đang quỳ đất, "Ngươi cho kỹ đây, còn , nhất định sẽ đưa ngươi quan."
"Vâng ..." Tiểu nhị dập đầu lia lịa.
Lão bầu gánh cũng sai khiêng hết rương lên lầu.
Đám đông cũng tản .
Tam Nương tên tiểu nhị : "Tay cần chặt, nhưng nghĩa là ngươi vô tội. Nếu là tay gây họa thì m.ô.n.g chịu đòn. 50 gậy, chịu thì chịu, chịu thì gãy xương cũng ráng mà chịu."
Tiểu nhị dám xin tha nữa, đó lôi .
Đương nhiên, Tam Nương cũng quên cảm tạ Kỷ Vân Thư: "Đa tạ vị công t.ử , nếu ngài, còn khách điếm của nuôi một tên trộm. Đợi trời sáng, sẽ đưa gặp quan."
Kỷ Vân Thư : "Chiêu của bà cũng đấy, 'di hoa tiếp mộc' (dời hoa ghép cây - ý gắp lửa bỏ tay , đổ tội cho khác), phủi sạch trách nhiệm một kẽ hở."
"Lời của công t.ử là ý gì?"
"Cái rương đó nặng như , giống như một thể khiêng nổi. Hơn nữa chuồng ngựa mật thất, chẳng kỳ lạ ? Cho nên, thuộc hạ của Tam Nương chắc ít loại chuyện nhỉ? Thậm chí ... Tam Nương bà cũng tham gia."
Nói toạc móng heo!
Tam Nương mặt đổi sắc.
Nghiêng sát gần Kỷ Vân Thư, : "Cô nương thật là thông minh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-440-an-phu-sap-don-mot-vi-vuong-gia.html.]
Cô nương?
Kỷ Vân Thư kinh ngạc.
Tam Nương xòe quạt, lông vũ đầu quạt khẽ lướt qua sườn mặt Kỷ Vân Thư, bà chun mũi, : "Mùi hương nam nhân và nữ nhân là giống . Tam Nương đời gặp còn nhiều hơn ngươi ăn muối, liếc mắt một cái là nam nữ."
"..."
"Tuy nhiên, vẫn đa tạ công t.ử hạ thủ lưu tình."
Kỷ Vân Thư: "Ta hạ thủ lưu tình, chỉ là mệt , thời gian lớn chuyện. Bà dùng khổ nhục kế, cũng đành g.i.ế.c gà dọa khỉ. Hy vọng con khỉ Tam Nương bà thể kiềm chế ."
"Được, câu Đỗ Tam Nương nhớ kỹ."
Nói xong, bà một cái rời .
Sau khi giải tán hết, Cảnh Dung tới: "Tam Nương là thông minh, nàng vạch trần bà là đúng. Dù lăn lộn giang hồ, cũng chừng mực."
Nàng gật đầu!
"Được , nàng nghỉ ngơi sớm , mai còn lên đường."
"Ừ."
Hai lên lầu.
Tuy nhiên ——
Trong một căn phòng ở tầng một, tên tiểu nhị đ.á.n.h 50 gậy đang quỳ rạp đất, hai tay buông thõng hai bên như sắp lìa khỏi .
Thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt.
Tam Nương ghế, khuôn mặt tàn nhẫn và đầy sát khí, đó bà giơ chân đá một cái tên tiểu nhị.
"Đồ vô dụng."
Quát mắng.
Tiểu nhị ngã lăn một bên.
"Tam Nương, xin bà tha cho con." Giọng run rẩy.
"Ta từ , bảo ngươi đừng nảy sinh ý đồ bậy bạ. Những đến khách điếm chúng chọc . Ngươi thế mà dám lời , tự ý hành động. Theo bao nhiêu năm nay, hôm nay ngáng chân lão nương một cái. Nếu thu xếp thỏa thì lão nương lấy mạng ngươi ."
"Tam Nương, con , khách điếm tự dưng lòi một tên thư sinh, còn cái gì cũng , con..."
"Còn dám già mồm. Nếu tên tiểu thư sinh tha cho chúng một con đường sống thì ngươi và bây giờ giải đến nha môn ."
Tiểu nhị ngơ ngác.
Tam Nương : "Một ngươi mà khiêng nổi cái rương ? Mật thất ở chuồng ngựa là một ngươi đào ? Nàng chỉ là lớn chuyện nên mới tha cho chúng ."
Tiểu nhị suy nghĩ một chút, đột nhiên : "Vậy Tam Nương, chúng cần..." G.i.ế.c nàng .
Lời kịp Tam Nương tát cho một cái.
Bốp!
"Đồ sống, ngươi bọn họ là ai ?"
Tiểu nhị ngơ ngác hỏi: "Tam Nương, là ai ?"
"Nam t.ử mặc áo xanh cùng tiểu thư sinh , là một Vương gia đấy."
Ách!
Tiểu nhị trợn tròn mắt, sợ c.h.ế.t khiếp.
"Vương... Gia?"
Cả run bần bật.
Tam Nương nheo mắt suy tính, một lúc lệnh cho bên cạnh.
"Đi thông báo cho Liễu Chí Lương, bảo ông an phận một chút. An Phủ sắp đón một vị Vương gia ."